Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2
Trình Hàn lúc đầu miệng đầy hứa hẹn, bảo rằng sẽ ngoan ngoãn làm theo, nhưng đến nửa đêm, anh đã lén lút trèo vào phòng tôi.
Theo phong tục, trước ngày cưới, cô dâu chú rể không được gặp nhau.
Chỉ là tôi vừa lướt điện thoại, nhìn thấy một bức ảnh trên WeChat Moments, sắc mặt hơi trầm xuống.
“Đường Uyển, cô bị bệnh à? Lấy một bức ảnh vớ vẩn rồi bảo là tôi? Trình độ Photoshop của cô đúng là tệ thật!”
Anh ôm tôi từ phía sau, giọng trầm thấp đầy lo lắng:
Trong ảnh là một người đàn ông và một cô gái, ôm nhau trong bóng tối.
Ngay cả những lần tụ tập, nếu biết có sự tham gia của cô ta, anh cũng sẽ từ chối ngay lập tức.
Tôi không hề đáp lại, nhưng trong lòng lại có một dự cảm rằng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây.
“Không cần thề, chỉ cần anh nhớ rằng, nếu anh làm gì có lỗi với em, em sẽ xử lý anh thẳng tay!”
“Không sao đâu, sau này chúng ta sẽ còn gặp nhau thường xuyên mà!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh tự nhìn đi.”
---
Sau khi nhìn kỹ, anh cười lạnh một tiếng, mắng thẳng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù chỉ chụp một góc mặt nghiêng, nhưng nhìn qua thì… trông rất giống Trình Hàn.
Tôi nhướng mày, khẽ cong môi, nhàn nhạt hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đăng không ai khác… chính là Đường Uyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi vừa định nhắn tin hỏi thẳng, thì Trình Hàn đã giật lấy điện thoại, mở ngay WeChat của cô ta, nhấn vào bức ảnh rồi phóng to gương mặt người đàn ông trong ảnh.
Trình Hàn mở bức ảnh, ngây người một giây, sau đó lập tức nhìn tôi bằng ánh mắt oan ức:
“Anh thề, cả đời này, anh chỉ có một người vợ duy nhất! Nếu anh có làm gì có lỗi với em, thì…”
Anh nắm chặt tay tôi, vội vàng nói:
Anh lập tức soạn tin nhắn gửi thẳng cho cô ta:
Tôi nhìn anh bằng ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lạnh nhạt nhìn về phía màn hình điện thoại, ấn mở tài khoản của kẻ đã đăng bức ảnh này.
Tôi cười như không cười:
Chuyện là thế này: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vợ ơi! Tuy là người trong ảnh hơi giống anh thật, nhưng không thể vì thế mà em đổ tội cho anh được!”
Tôi vừa ngâm chân trong thau nước ấm, vừa híp mắt tận hưởng, thoải mái đến mức không muốn động đậy.
“Sao thế được? Chắc là anh ấy sợ chị ghen thôi!”
---
Tôi ngay lập tức chụp lại màn hình, gửi thẳng cho anh.
Chương 2
Nước nóng làm chân tôi tê tê, từng giọt nước bắn lên, tạo thành những gợn sóng nhỏ xung quanh.
Nhưng dù vậy, Đường Uyển vẫn cố gắng gượng cười, ánh mắt lóe lên chút gì đó đầy hả hê:
Làm gì có ai chọc giận tôi?
“Cũng may hôm nay em thấy bức ảnh này sớm, nếu không, có khi ngày mai đám cưới của chúng ta sẽ thành trò cười mất!”
“Cả đời này tôi chỉ có một người vợ, đừng có sủa bậy. Với lại, nệm hai triệu hôm trước, cô còn chưa bồi thường đâu đấy! Nếu không trả tiền, tôi báo cảnh sát ngay!”
Tối nay, có một tài khoản ẩn danh đăng một bức ảnh chụp lén.
Trước giờ Trình Hàn chưa từng nhắc đến Đường Uyển với tôi, dù chỉ một chữ.
Tôi lập tức cắt ngang:
“Vợ ơi, sao thế? Ai chọc giận em à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.