Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 237: Chương 237

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 237: Chương 237


Tần tẩu tử lại không trả lời Tống Đại Sơn trước, mà nhìn Lê Mạn hỏi: "Muội tử, nguyệt sự tháng này của muội đến chưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Mạn và Tống Đại Sơn trở lại cửa hàng, Tần tẩu tử là người đầu tiên nghênh đón, vội vàng hỏi: "Thế nào? Có phải không?"

Chẳng lẽ, thật sự là bởi vì...

Nàng cũng muốn xem có phải không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đường trở về, Tống Đại Sơn một tay vịn cánh tay Lê Mạn, tay kia ôm eo Lê Mạn, cẩn thận che chở, giống như Lê Mạn là một em bé bằng sứ dễ vỡ.

Lê Mạn thở dài, từ bỏ ý định nói tiếp với Tống Đại Sơn, người này lúc nãy sau khi kích động trong y quán đã trở thành bộ dạng cẩn thận từng li từng tí thế này, nàng đã nói mấy lần là không cần như vậy, nhưng hắn lại không nghe. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Đại Sơn nhớ tới lúc trước Lê Mạn nôn hết mấy thứ trong dạ dày, cũng theo lời Tần tẩu tử nói: "Đúng đúng đúng, phải ăn chút gì mới được, nương tử, nàng muốn ăn cái gì?"

Thôi kệ, cứ theo hắn đi.

Tần tẩu tử cũng cao hứng theo, kéo tay Lê Mạn một mực gật đầu, "Được được được, đây thật đúng là tin tốt, mau đi vào, vừa nãy muội chưa ăn gì cả, ta đi làm chút đồ ăn ngon cho muội, muội muốn ăn cái gì thì nói với tẩu tử, tẩu tử làm cho muội."

Tần tẩu tử không đồng ý, "Vậy không được, muội không muốn ăn, hài tử trong bụng vẫn muốn ăn, nhất định phải ăn một chút. Tẩu tử biết muội có thể là không có khẩu vị, như vậy đi, tẩu tử đi làm cho muội chút mì canh chua, chua chua, phụ nữ mang thai nói chung là thích ăn.”

Trong y quán, Tống Đại Sơn đang lo lắng đứng một bên, nhìn lão đại phu bắt mạch cho Lê Mạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Mạn kỳ thật không đói một chút nào, cũng không quá muốn ăn cái gì, vì thế lắc đầu, "Ta không quá đói, bây giờ không muốn ăn cái gì cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Qua một thời gian dài, lúc Tống Đại Sơn thiếu chút nữa không nhịn được mở miệng thúc giục, thì lão đại phu rốt cục cũng thu tay lại.

Lê Mạn dở khóc dở cười, vỗ vỗ cánh tay Tống Đại Sơn khuyên nhủ: "Đại Sơn, chàng đừng như vậy, ta chẳng qua là mang thai không phải bị bệnh, không cần phải cẩn thận như vậy."

Lão đại phu cũng không để ý sự cấp bách của Tống Đại Sơn, chỉ cười ha hả sờ sờ râu, lúc này mới nói: "Chúc mừng hai vị, quý phu nhân đây là có hỉ, đã hai tháng rồi."

Tống Đại Sơn nhếch miệng, cao hứng nói: "Tần tẩu tử, Lê Mạn mang thai, có con rồi!"

Tống Đại Sơn khó hiểu, "Tẩu tử sao vậy? Lê Mạn cần đi khám đại phu.”

Lê Mạn cũng không ngốc như Tống Đại Sơn, chỉ là không tự chủ được cúi đầu xuống, che bụng mình, tiêu hóa sự thật mình đã làm mẹ.

Mà Lê Mạn lúc này, không nói gì tựa vào trong n.g.ự.c Tống Đại Sơn, mặc cho hắn ôm đi y quán.

"Đại phu, nương tử ta rốt cuộc làm sao vậy? Sao lại nôn mửa liên tục? Ồ, phải rồi, tối qua nàng ấy còn tức ngực, rất khó chịu.” Tống Đại Sơn còn chưa đợi đại phu mở miệng đã vội hỏi.

Lê Mạn cười gật gật đầu.

Chương 237: Chương 237

"Cái gì.... Có... Hỷ... Rồi..." Tống Đại Sơn hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, giống như không hiểu lời đại phu nói.

Nguyệt sự? Nguyệt sự tháng này của nàng đúng là chưa tới, cẩn thận ngẫm lại, hình như sắp đến kỳ nguyệt sự tiếp theo, vì lúc trước nguyệt sự của nguyên chủ tương đối hỗn loạn, cho nên nàng cũng không coi trọng, chỉ là nguyệt sự chậm trễ, lại căn bản không nghĩ đến phương diện đó.

Lúc này, Tần tẩu tử ở một bên lại đột nhiên đứng thẳng người ngăn cản động tác Tống Đại Sơn muốn ôm Lê Mạn, "Đại Sơn đệ trước tiên đừng động đến muội tử.”

Tống Đại Sơn lại nói: "Sao lại không cần cẩn thận? Đại phu nói rồi, trong ba tháng đầu thai nhi không ổn định, phải cẩn thận.”

Tuy rằng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng ngẫm lại, điều này hình như cũng không khó tin đến vậy, dù sao, từ khi chuyển tới trấn, Tống Đại Sơn không còn b.ắ.n ra ngoài nữa, mà là mỗi lần đều ở bên trong, nếu có, cũng là hợp tình hợp lý.

Tần tẩu tử vừa dứt lời, ánh mắt Lê Mạn đột nhiên mở to, cũng trừng trừng nhìn về phía Tần tẩu tử.

Tần tẩu tử không kịp nói gì nữa, nhìn Tống Đại Sơn ôm Lê Mạn biến mất ở cửa lớn, chỉ có thể dở khóc dở cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 237: Chương 237