0
Mùa hè nóng nực trên một con sông tại Nhân Giới, một cái Tửu Điếm nhỏ lênh đênh trên mặt nước, con sông này gọi là Thanh Giang Hà là con sông lớn nhất ở Nhân Giới, cũng là nơi giao thoa giữa bốn giới còn lại của Tu Tiên Giới.
Tửu Điếm nằm lênh đênh trên mặt nước gọi là Thanh Giang Lạc, một Tửu Điếm vắng vẻ không một bóng người.
Bên trong Tửu Điếm có một người một chó đang thơ thẩn nhìn ngắm dòng nước chảy phiêu động của Thanh Giang Hà, một chủ một tớ thẩn thờ vô cùng.
"Tiểu Hắc mày nói xem chúng ta mở Tửu Điếm ở trên Thanh Giang Hà thì bao giờ sẽ có khách?" Ngô Đồng nằm trên chiếc ghế gỗ của mình nhìn sang con chó đen bên cạnh than vãn.
"Gâu... Gâu... Gâu!" Tiểu Hắc cũng không biết nói gì, nó chỉ có thể cảm thán chủ nhân của mình, người khác mở Tửu Điếm liền chọn thành trì lớn mà mở, còn chủ nhân của nó thì sao? Mở Tửu Điếm giữa Thanh Giang Hà, đúng là hết nói nổi.
Ngô Đồng lắc đầu thở dài, hắn cũng không phải là muốn mở Tửu Điếm của mình ở Thanh Giang Hà, mà từ khi hắn xuyên không đến thế giới này thì đã được hệ thống tặng cho Thanh Giang Lạc nằm giữa Thanh Giang Hà rồi, bắt hắn ở đây nấu ăn đợi khách.
Chỉ là Tửu Điếm nằm trên con sông lớn nhất Nhân Giới lại nằm ở giữa hồ thì làm sao có khách đây, đến Tu Tiên Giới này được ba năm, ngoài Tiểu Hắc lần đó cứu được ở dưới nước lên thì chưa từng có ai ghé thăm Thanh Giang Lạc của hắn.
Ngô Đồng biết được thế giới này là Tu Tiên Giới là bởi vì hai năm trước có Tiên Nhân bay trên trời đấu pháp, hắn mới nhận ra nơi này là một giới Tu Tiên.
Hắn cũng từng rất mong ngóng để trở thành Tiên Nhân, tìm kiếm tất cả mọi cách để tu luyện, chỉ là hắn không thể ra khỏi Thanh Giang Lạc, không thể rời khỏi Thanh Giang Hà thì hắn biết đi đâu tìm Tiên Pháp đây.
"Tu Tiên vô vọng a... vô vọng a!" Ngô Đồng thở dài một hơi, uống một tách trà nhìn mặt nước Thanh Giang Hà thất vọng nói.
Thế giới mà hắn đang sống là một Tu Tiên Giới cực kỳ to lớn, thế giới này có năm đạo vực khổng lồ nối liền nhau bởi Thanh Giang Hà bao gồm Thánh Giới, Tiên Giới, Minh Giới, Yêu Giới cùng Nhân Giới.
Mà Ngô Đồng hiện tại đang ở tại Nhân Giới nơi mà người phàm tồn tại nhiều nhất, tu tiên giả vô cùng hiếm thấy, có thể là hắn không thấy chứ không phải là ít tu tiên giả.
"Hệ thống... hệ thống!" Ngô Đồng kêu gọi hệ thống, nhưng nó chưa từng trả lời, từ ba năm trước cho đến ngày hôm nay cũng chưa từng nói một lời nào.
Vứt cho hắn một cái Thực Phổ sau đó mất tăm m·ất t·ích đến tận bây giờ cũng không có xuất hiện, rốt cuộc thì hắn xuyên không đến thế giới này để làm cái gì, để ăn không ngồi rồi trêu chọc Tiểu Hắc sao.
"Hôm nay ăn món gì đây?" Ngô Đồng đứng dậy, cho dù đến thế giới này có buồn chán như thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không thể c·hết, nhất là c·hết đói.
Hệ thống này tuy rằng không có tình người, nhưng mà cũng rất tốt, những nguyên vật liệu làm thức ăn hằng ngày đều bổ sung đầy đủ, đủ cho hắn cùng với Tiểu Hắc ăn một ngày ba bữa.
"Tiểu Hắc mày muốn ăn gì? Hôm nay tao nấu cho mày món ngon!" Ngô Đồng chỉ có một mình Tiểu Hắc làm bạn, cho nên hắn đối xử với Tiểu Hắc rất là tốt.
"Gâu Gâu Gâu!" Tiểu Hắc vẫn như thường lệ, sửa lên ba tiếng, cái lưỡi lè ra bên ngoài, chảy đầy cả nước dãi.
"Tiểu Hắc mày thật là tham ăn!" Ngô Đồng cười nói vui vẻ, bước vào bên trong bếp, nhóm lửa nấu cơm.
"Hôm nay chúng ta ăn Canh Cá Diếc đi, chỉ là đã có măng cùng nấm nhưng thiếu Cá Diếc!" Ngô Đồng nhìn trong khâu nguyên liệu chuẩn bị, không có Cá Diếc hắn lúc này mới quên mất rằng hôm nay hệ thống chỉ cung cấp thức ăn chay.
"Thôi hôm nay ăn chay một bữa vậy! Tiểu Hắc chúng ta hôm nay ăn hai món, Canh Đồng Tâm cùng Măng Tây Xào như thế nào?" Ngô Đồng nhìn sang Tiểu Hắc hỏi.
"Gâu Gâu Gâu!" Tiểu Hắc tuy rằng là chó, nhưng không kén ăn, chỉ cần là đồ ăn mà Ngô Đồng nấu, nó sẽ đều ăn ngon lành.
"Haha! Mày sủa coi như là đồng ý!" Ngô Đồng cười lớn, ngay lập tức bắt đầu chế biến món ăn.
Nguyên liệu chế biến của Canh Đồng Tâm cũng rất là đơn giản, vài cây nấm hương mùa xuân cùng với hai cái bắp cải, ba búp măng non là đủ.
Canh Đồng Tâm chế biến cũng rất đơn giản, một chút nước từ Tinh Hà đổ vào trong nồi nấu cho thật sôi, một chút muối, một chút tiêu, một chút gừng băm nhỏ bỏ vào cùng nhau.
Sau đó lại từ từ chế biến những nguyên liệu khác, ba búp măng non sắt thành sợi nhỏ, nấm hương mùa xuân cắt làm ba khối tổng cộng chín khối, bắp cải thì nhẹ nhàng cắt thành lát nhỏ bỏ vào nồi, ngay lập tức sẽ tạo ra một bát Canh Đồng Tâm tuyệt hảo.
Canh Đồng Tâm chỉ đơn giản như vậy mà thôi, một món chay không có hương vị gì quá nổi bật, nhưng khi vào tay của Ngô Đồng thì lại trở thành tuyệt thế mỹ vị.
Canh Đồng Tâm nấu ở trên nồi, lúc này Ngô Đồng cũng không có rảnh rổi, bắt đầu lựa chọn măng non để làm món Măng Tây Xào.
Măng Tây Xào còn đơn giản hơn cả Canh Đồng Tâm chỉ cần một búp măng non vào đầu xuân cùng một chút tiêu, chút muối, liền tạo thành một món ăn hoàn thiện.
Tuy rằng Canh Đồng Tâm cùng Măng Tây Xào chỉ là những món ăn bình thường, nhưng mỗi khi nấu chín thì mùi hương của nó tỏa ra lan rộng khắp cả Thanh Giang Hà khiến cho tinh thần của Ngô Đồng sảng khoái vô cùng.
Ba mươi phút sau, Canh Đồng Tâm đã có thể ăn, lúc này Ngô Đồng từ trong bếp bưng ra một nồi lớn, bên trong chỉ có đơn giản Măng cùng Nấm và Bắp Cải.
Bên cạnh là một đĩa Măng Tây Xào nho nhỏ đủ cho hắn thưởng thức, một chén cơm trắng, một đĩa Măng Tây, một nồi Canh Đồng Tâm, một tách trà gừng thơm ngát liền là một bữa ăn ngon đối với Ngô Đồng.
"Tiểu Hắc ăn cơm!" Ngô Đồng chia cho Tiểu Hắc một ít Canh Đồng Tâm cùng Măng Tây Xào, ngay lập tức Tiểu Hắc ăn rất nhanh như là hổ đói, làm như là có ai dành ăn với nó vậy.
Ngô Đồng cũng lắc đầu mỉm cười bắt đầu thưởng thức mỹ vị, tuy rằng là đồ ăn chay, nhưng đối với hắn mà nói đã là mỹ thực, dù sao thì hệ thống cung cấp nguyên liệu gì, thì hắn sẽ nấu cái đó.
Vừa ăn vừa mở ra màn hình của hệ thống, muốn xem thử thông tin cơ bản của mình, nhưng thông tin của hắn vẫn vậy, không có gì thay đổi.
[ Tên: Ngô Đồng
Tuổi: 26
Tu Vi: 0
Tư Chất: Kém
Linh Căn: Ngũ Hành Tạp Linh Căn
Công Pháp: Không
Kỹ Năng: Nấu Ăn.
Tiên Thiên Chí Bảo: Thực Phổ. ]
Thông tin trạng thái của hắn chỉ có bấy nhiêu, phải nói là kém đến đáng thương, cho dù tìm kiếm được công pháp thì cũng khó mà có thể tu hành, nhớ lại hai năm trước khi mở ra được bản trạng thái của hệ thống, nhắn còn vui mừng vô cùng, nhưng khi nhìn thấy tư chất cùng linh căn của mình, hắn liền tuyệt vọng.
Hai năm trước Tiên Nhân xuất hiện giúp hắn biết đây là thế giới Tu Tiên có thể tu luyện, cũng là hai năm trước mở được bảng trạng thái hệ thống cũng làm cho hắn tuyệt vọng, có thể đối với hắn mà nói hai năm trước chính là một năm kinh hoàng đối với hắn.
Nhưng thời gian trôi qua hai năm hiện tại Ngô Đồng đã quen sống thế này, không lo thiếu cái ăn cái mặc, cũng có chỗ ở không phải đầu đường xó chợ, có thể sống đến 80 100 tuổi hắn đã cảm thấy vui mừng, không hi vọng cái gì tu tiên nữa.