0
Vân Tiêu nhìn chằm chằm Ngô Đồng, không biết Ngô Đồng tại sao từ nãy đến giờ cứ nhìn nàng, khiến cho nàng có chút khó chịu, nhưng mà nàng lại cảm thấy ánh mắt này có chút quen thuộc, tựa như đã nhìn thấy nó ở đâu đó rồi, chỉ là nàng không nhớ rõ mà thôi.
"Này... ngươi nhìn ta như vậy làm cái gì?" Vân Tiêu ánh mắt nhìn Ngô Đồng hỏi.
"Haha! Không có gì... cảm thấy Vân Tiêu cô nương thật là một người thú vị!" Ngô Đồng trả lời, hắn lúc này muốn bình tĩnh đến hết mức.
"Thú vị? Ta có cái gì mà thú vị chứ?" Vân Tiêu thở dài một hơi, nhớ lại những chuyện của trước đây, nàng hiện tại ngay cả một nửa thực lực của trước đây cũng không có, đúng là yếu đến đáng thương.