Một đêm trôi qua, Hoàng Duy Thành vẫn tĩnh tâm tu luyện, không có mở ra đôi mắt của mình, cảm ngộ từ trận chiến đêm qua mang lại cho hắn quá nhiều, hắn bây giờ đang không ngừng lĩnh ngộ chân ý bên trong Khai Sơn Quyền, lĩnh ngộ quyền pháp mà bản thân tu luyện.
Hoàng Duy Thanh lúc này cũng thu công, mở ra đôi mắt, một đêm tĩnh tâm cảm ngộ, cuối cùng hắn cũng đã lĩnh ngộ được một chút chân ý bên trong Khai Sơn Quyền, chỉ là đáng tiếc vẫn không cảm ngộ ra được cái gì từ trận chiến đêm qua, cảm thấy kỹ năng thực chiến của bản thân quá kém, không lĩnh ngộ được cái gì.
"Sư tôn!" Hoàng Duy Thành nhìn thấy Ngô Đồng từ bên trong đi ra, ngay lập tức đứng dậy cúi chào.
"Haizz!" Ngô Đồng nhìn một cái liền biết Hoàng Duy Thành vẫn không có cảm ngộ được cái gì qua trận chiến ngày hôm qua, cũng đúng thôi, tiểu tử này bị phong ấn ba vạn năm, tay chân hoạt động sợ rằng còn không được tốt, chứ đừng nói là lĩnh ngộ ra được chân ý sau mỗi trận chiến.
0