Trận chiến giữa Hoàng Duy Thành cùng với Tống Thanh Lam diễn ra vô cùng kịch liệt, những người bị cuốn vào trận chiến giữa hai người b·ị đ·ánh cho tan nát, cả một chiến trường giờ phút này không còn tới mấy chục người sống sót.
Tống Thanh Lam càng đánh càng cảm thấy bản thân mình nhục thân không chịu nổi Quyền Ý của Hoàng Duy Thành xâm nhập, càng đánh hắn càng cảm thấy bản thân mình tựa như đang đánh lên một ngọn núi, đánh mãi cũng chỉ có thể đánh tan được mấy mõm đá, chứ không có cách nào đánh nát được một ngọn núi.
"Đây chính là Nhân Gian Luyện Khí Võ Thánh sao?" Tống Thanh Lam cả người mệt mỏi không còn chút khí lực, giờ phút này ngay cả Hình Ý của Long Tượng cũng không có cách nào thi triển, từ đầu đến cuối hắn đã dùng toàn lực ứng chiến, nhưng không có cách nào phá vỡ được thế t·ấn c·ông cương mãnh của Hoàng Duy Thành.
"Đúng vậy, đây chính là Nhân Gian Luyện Khí Võ Thánh!" Hoàng Duy Thành mỉm cười, hắn chỉ dùng bảy phần sức mạnh, đã có thể nghiền ép Tống Thanh Lam, quả là một bước đột phá vượt bậc, so với lúc trước giao đấu với Tống Thanh Lam hắn tựa như biến thành một con người khác.
0