Diêm Vương chật vật trở lại Nhân Giới, hắn ngồi xuống một gốc cây cổ thụ nghỉ ngơi một chút, hắn cũng không muốn lộ ra dáng vẻ bản thân chật vật trước mặt Ngô Đồng.
"Haizz! Lần sau phải cẩn thận một chút... không nên vọng động như vậy!" Diêm Vương thở dài một hơi, lấy ra Tiên Linh Đào Tửu uống cạn, cảm nhận sự ngọt ngào của rượu ngon, cảm nhận sự đắng chát của sự mệt mỏi sau khi đại chiến một trận.
Diêm Vương đôi mắt nhắm lại, không biết từ khi nào đã ngủ th·iếp đi, có lẽ cuộc sống của hắn quá mệt mỏi, giờ phút này mới được nghĩ ngơi một chút.
Lúc này tại Thanh Giang Hà, trên tửu điếm nhỏ của Ngô Đồng, hắn vẫn ung dung câu cá mà đợi Diêm Vương trở về.
"Sư phụ... trời đã không còn sớm, ngài không đi chuẩn bị cơm tối sao?" Nhạc Thiên Vũ từ bên trong bước ra ngoài, nhìn sư phụ hỏi.
"Bằng hữu chưa trở lại, không vội nấu cơm!" Ngô Đồng vẫn ung dung chờ đợi, hắn hiểu rõ Diêm Vương là người thế nào, cho nên chắc chắn Diêm Vương sẽ trở về.
"Sư phụ, vị bằng hữu kia của sư phụ là ai vậy? Nhìn người đó rất đáng sợ!" Nhạc Thiên Vũ lần đó chỉ liếc nhìn Diêm Vương có một chút, hắn đã cảm thấy lạnh cả sống lưng, tựa như người bằng hữu này của sư phụ không phải Tiên Nhân.
"Hắn sao? Là chủ nhân của Minh Giới là Diêm Vương... người tiếp xúc với người đ·ã c·hết... người nhìn ngắm luân hồi, cũng là người khổ nhất thế gian này!" Ngô Đồng thở dài một hơi đáp, Diêm Vương có thể cho chúng sinh bước vào luân hồi làm lại cuộc đời, nhưng hắn thì không thể luân hồi, không thể gặp lại người phụ nữ mình yêu, chỉ có thể đứng từ xa nhìn ngắm nàng đời đời kiếp kiếp tái sinh, cùng người khác sống một kiếp khác.
"Diêm Vương? Người đứng đầu Địa Phủ sao?" Nhạc Thiên Vũ lúc này sợ hãi, sư phụ lại có bằng hữu là Diêm Vương, người được xem như là đáng sợ bậc nhất Nhân Giới.
"Diêm Vương là người số khổ, hắn đáng sợ trong mắt Phàm Nhân nhưng lại bình thường trong mắt của ta... sau này ngươi cũng không được bất kính với hắn, hắn cũng xem như là trưởng bối của ngươi!" Ngô Đồng mở miệng nhắc nhở Nhạc Thiên Vũ, vì dù sao tiểu tử này cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với người tu tiên, không hiểu tu tiên cùng phàm tục khác nhau chỗ nào.
"Vâng! Sư phụ đệ tử đã biết!" Nhạc Thiên Vũ cuối đầu nghe lời của sư phụ dạy dỗ, có lẽ sư phụ nói đúng, cho dù có là Diêm Vương đại nhân, cai quản địa phủ đi chăng nữa thì cũng có sự đau buồn tiếc nuối của bản thân.
"Ông chủ... dạy dỗ đồ đệ tốt, sau này hắn có đầu nhập luân hồi, ta sẽ giúp hắn một phen!" Diêm Vương ngủ một giấc tỉnh lại, hắn ngay lập tức trở lại Thanh Giang Lạc của Ngô Đồng, ngồi xuống ghế dựa mở miệng nói.
"Haizz! Diêm Vương à Diêm Vương... ngài cũng đừng dọa tiểu đồ đệ này của ta... tương lai hắn còn phải làm rất nhiều việc!" Ngô Đồng lắc đầu cười cười.
"Haha! Tiểu tử... ngươi tương lai không tầm thường, phải đi theo sư phụ của ngươi học thật tốt hiểu không?" Diêm Vương cười lớn một câu, sau đó nhìn sang Nhạc Thiên Vũ nói.
"Đa tạ Diêm Vương đại nhân đã chỉ bảo!" Nhạc Thiên Vũ cuối đầu cảm tạ, hắn lúc này mới cảm nhận được Diêm Vương cùng sư phụ không khác nhau bao nhiêu, đều là người thích sống tiêu dao tự tại.
"Đại Vũ vào bên trong vo gạo nấu cơm đi... trời tối rồi cũng nên nấu bữa tối chiêu đãi Diêm Vương đại nhân!" Ngô Đồng nhìn tiểu đồ đệ của mình nói.
Nhạc Thiên Vũ nghe sự phân phó của sư phụ, hắn ngay lập tức đi vào bên trong Thanh Giang Lạc, lấy ra một viên dạ minh châu chiếu sáng căn phòng, bắt đầu vo gạo nấu cơm.
"Ông chủ... hôm nay muốn nấu món gì mới?" Diêm Vương liếc nhìn sang Ngô Đồng hỏi.
"Ừm... Gỏi Ngó Sen cùng Canh Rồng Yên Vân!" Ngô Đồng suy nghĩ một chút rồi đáp.
"Tốt... ta đợi hai món ngon của ông chủ!" Diêm Vương nghe đến hai món ăn mới, hắn trong lòng ngay lập tức vui vẻ.
"Chỉ là không biết Diêm Vương đại nhân đã mua được lỗ tai heo hay chưa?" Ngô Đồng mỉm cười nhìn sang Diêm Vương hỏi, hắn cũng tò mò không biết Diêm Vương đi đâu mua tai heo mà lại tốn nhiều thời gian như vậy.
"Haha! Xém chút nữa quên mất... chuyến này đi Yêu Giới có chút không thuận lợi cho lắm!" Diêm Vương cười lớn, ngay lập tức đem Hỏa Lân Trư từ trong Càn Khôn Thước lấy ra.
"Yêu Giới? Diêm Vương đại nhân, muốn mua lỗ tai heo thì chỉ cần đi ra bên ngoài chợ của Nhân Giới mua là được, không cần phải đến Yêu Giới bắt nguyên một đầu Trư Yêu như thế này đâu!" Ngô Đồng lắc đầu nhìn Diêm Vương nói, lại nhìn con Trư Yêu ngất xỉu nằm ở dưới mặt đất, con Trư Yêu này có lẽ vẫn chưa khai mở linh trí, chưa tu luyện cho nên mới bị Diêm Vương bắt đi.
"Nguyên liệu tuyệt hảo thế kia lại đi dùng Phàm Trư thì không ổn, cho nên ta nghĩ Yêu Trư của Yêu Tộc ở Yêu Giới là thích hợp nhất!" Diêm Vương mở miệng trả lời.
"Haizz! Diêm Vương đại nhân à Diêm Vương đại nhân, nguyên liệu có tốt đến đâu cũng vô dụng, phải xem người nấu là ai, cho dù chỉ là một con heo bình thường cũng có thể tạo ra Mỹ Thực vang danh thiên hạ!" Ngô Đồng mở miệng nói, hắn cực kỳ tự tin về tay nghề nấu nướng của mình.
"Ông chủ nói đúng, nguyên liệu có tuyệt vời như thế nào cũng vô dụng nếu vào tay kẻ không biết nấu, chỉ có ông chủ mới có thể phát huy hết tác dụng của những nguyên liệu này!" Diêm Vương mở miệng khen ngợi, hắn sống trên thế gian này đã mấy chục vạn năm gần trăm vạn năm, món ngon ăn không ít, nhưng ngon như Ngô Đồng nấu thì chưa từng ăn qua, Ngô Đồng chính đầu bếp tuyệt vời nhất thế gian này.
Ngô Đồng lắc đầu cười cười nhìn Diêm Vương, tên này cũng rất biết vuốt mông ngựa, cũng biết khen người khác nấu ăn ngon, cũng đúng mà thôi cho dù là ai đi chăng nữa, ăn món ăn của hắn nấu, chắc chắn sẽ không quên.
Ngô Đồng lúc này lại liếc nhìn sang con Hỏa Lân Trư đang nằm trên mặt đất, muốn đánh giá nguyên liệu mà Diêm Vương mang đến, nhiều thịt như thế này, có lẽ ăn vài hôm vẫn không hết, có thể nấu thêm được vài món mới.
[ Nguyên liệu: Hỏa Lân Trư!
Giới Thiệu: Mang tạp huyết của Chân Long Tộc cùng Hỏa Trư Tộc ở Yêu Giới, huyết mạch tuy rằng không được thuần túy, nhưng khi trưởng thành thực lực cực kỳ cường đại, cũng là nguyên liệu nấu ăn tuyệt hảo, chất thịt tuyệt vời, hai chân săn chắc, thích hợp để nấu Thịt Kho Tàu, Sường Xào Chua Ngọt, Canh Giò Heo....
Phẩm Chất: Tuyệt Hảo! ]
"Phẩm chất không tệ, lại có huyết mạch Chân Long Tộc, con Hỏa Lân Trư này không tầm thường!" Ngô Đồng đánh giá một phen, sau đó lấy ra cái dao chặt thịt của mình, chuẩn bị xử lý con Hỏa Lân Trư này.
Diêm Vương nhìn thấy Ngô Đồng móc ra con dao chặt thịt, hắn cảm nhận được sự cường đại của con dao này, bên trong tựa như chứa linh hồn, một con dao chặt thịt lại có tu vi Thánh Nhân, đúng là kinh khủng mà.
"Ông chủ, con dao này không tầm thường!" Diêm Vương cảm thán nói.
"Hả? Chỉ là một con dao chặt thịt bình thường thôi mà?" Ngô Đồng trước giờ cũng không có quan tâm con dao này cho lắm, đồ của hệ thống tặng cho hắn để phục vụ việc nấu ăn mà thôi, cũng không phải pháp bảo gì.
Diêm Vương lắc đầu không nói thêm cái gì nữa, con dao chặt thịt này mà bình thường thì Diêm La Kiếm của hắn không phải là rác rưởi sao? Ngô Đồng đúng là làm cho người ta tức c·hết mà.
Nhưng mà hắn cũng không để ý đến những chuyện đó, chỉ cần hôm nay được thưởng thức món ăn mà Ngô Đồng nấu, thì mọi mệt mỏi sau khi đi Yêu Giới trở về sẽ tan biến hoàn toàn, con dao kia có cường đại như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng không quan tâm.
0