Tuệ Minh Đại Sư nhận lấy chén cơm trắng của ông chủ đẩy đến trước mặt, khung cảnh này, lời nói này so với một trăm năm trước hắn gặp ông chủ không khác nhau bao nhiêu, thời gian trôi qua, con người vẫn như thế.
Có lẽ thời gian trôi qua hắn cùng ông chủ đều đã thay đổi một chút gì đó, nhưng so với một trăm năm trước, cả hai người vẫn như vậy, chưa từng thay đổi.
Một người hướng Phật cầu Đạo một người yên yên tĩnh tĩnh làm một đầu bếp, nấu thức ăn chờ đợi người hữu duyên, mục đích ban đầu của hai người vẫn chưa hoàn toàn thay đổi.
"Ông chủ, mời!" Tuệ Minh Đại Sư mỉm cười, nắm lấy đôi đũa, nhẹ nhàng xới một miếng cơm trắng cho vào miệng, hắn lúc này nhớ lại những năm tháng bản thân dùng đôi chân trần của mình đạp lên đại địa mà hành tẩu.
0