0
Mục Hồng Nhan lần đầu bước vào giang hồ, bị Thừa Hoàng dạy cho một bài học, khiến cho nàng nhớ mãi không quên chuyện ngày hôm nay, nàng cuối cùng cũng biết được cho dù bản thân phía sau lưng có hậu thuận lớn như thế nào đi chăng nữa, nhưng nếu không có thực lực, bản thân có ngày cũng sẽ c·hết dưới tay người khác.
"Chu Yểm cố lên, ta sẽ không để cho ngươi vẫn lạc!" Mục Hồng Nhan lần đầu tiên rơi nước mắt vì một người xa lạ, Chu Yểm cùng với nàng ở bên nhau chưa tới ba tháng, nhưng nàng đã xem hắn như là ca ca mà đối đãi.
Chu Yểm mỉm cười, không ngờ cuối đời của hắn lại nhìn thấy giọt nước mắt quen thuộc, trăm vạn năm trước hắn không cứu được cô nương mà hắn thích, nhưng không ngờ trăm vạn năm sau lại có một cô nương vì hắn mà khóc.
"Khụ... khụ... khụ... Hồng Nhan cô nương yên tâm, ta sẽ không c·hết ngay lập tức đâu!" Chu Yểm mỉm cười, an ủi Mục Hồng Nhan.