0
Thời gian thấm thoát đã trôi qua ba tháng từ khi Ngô Đồng đi đến Đại Hải Dương, hắn trầm mặt đã ba tháng không có xuất hiện ở bên ngoài, tựa như đang suy nghĩ rất nhiều thứ, suy nghĩ mãi không thông, cho nên vẫn ở bên trong Thanh Giang Lạc trầm mặt.
"Chủ mẫu, ta chán quá đi, chủ nhân không có xuất quan, không biết ngày ấy hiện tại ra sao rồi?" Tiểu Hắc có chút lo lắng, khuôn mặt ủ rũ nói.
"Ngươi đừng lo, với tu vi, tâm cảnh của hắn, không sớm thì muộn hắn sẽ trở lại bình thường mà thôi!" Vân Tiêu ôm Tiểu Hắc vào trong lòng mà vuốt ve, cảm thấy Tiểu Hắc càng ngày càng trưởng thành, không còn như trước đây nữa.
"Chủ mẫu, ta muốn đi ra ngoài một chuyến, ở nơi này mãi thật sự buồn chán, ta cũng muốn khám phá thử nơi này rốt cuộc là nơi nào, chúng ta hiện tại đang ở đâu nữa!" Tiểu Hắc nhìn Vân Tiêu nói.