Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Tần Nguyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 177: Đại lão sắp hắc hóa (20)
Câu cuối cùng, là câu chào Tiểu Hoa vừa dạy cô gần đây.
Tiểu Hoa nhớ tới con sâu ác độc kia, cả người đều run lên.
Vừa vào đã phát hiện ra chuyện lạ, Quyền Từ đang ngồi trong phòng khách.
Người nọ đội một chiếc mũ lưỡi trai, nhíu mày.
Tô Yên lắc đầu, "Tôi không sao." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lỡ như con sâu kia lên cơn dại xong ăn sạch bách La Nguyên Kiệt thì sao?
"Vậy thì, nếu tất cả fans của La Nguyên Kiệt đều ghét gã, chuyển thành antifans thì nguyện vọng của cô ấy cũng được thực hiện, phải không?"
Mấy cái vấn đề này, không thể làm khó được nó, hừ hừ.
Nếu La Nguyên Kiệt ăn sâu nhỏ vào bụng, về sau gã nghĩ gì cô cũng biết hết~. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô lên tiếng, sau đó ngoan ngoãn nói: "Tôi không muốn hỏi gì nữa, vậy tôi đi trước nhé." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nở một nụ cười tiêu chuẩn, có chút đẹp zai, "Cô là diễn viên của đoàn phim này à? Xin lỗi, là tôi không cẩn thận nên đụng vào cô, cô không sao chứ?"
Tiểu Hoa hưng phấn bày dại cho ký chủ nhà mình.
"Thứ anh để ý nhất là gì?"
Lúc này, La Nguyên Kiệt ở đối diện đã giấu đi biểu tình trên mặt.
Nhưng mà khi liếc nhìn lại, người nọ vẫn khiến người tA cảm thấy đẹp trai.
Nói xong, cô nâng bước rời đi.
Gã bước tới gần Tô Yên, "Muốn ôm, ký tên? Hay là chụp ảnh?"
Chương 177: Đại lão sắp hắc hóa (20)
"Ký chủ?"
La Nguyên Kiệt sửng sốt, còn tưởng cô sẽ hỏi gã có bạn gái hay không, hoặc những vấn đề cá nhân khác.
Cô đóng chặt cửa lại, chưa kịp lên tiếng đã thấy Quyền Từ tiến sát về phía cô.
Cho nên... phải chờ một chút.
Nhưng mà, ký chủ nói rất đúng, "Ký chủ, ngài có thể thử xem sao."
Edit: ULies
Gã thích ai, yêu ai..., nhắm mắt một cái cũng biết~
Tô Yên ngẩng đầu lên, hai người đối diện với nhau.
"Hỏi đi"
"Tiểu Hoa?"
Suy cho cùng thì... tổng tài bá đạo, ngược luyến tình thâm gì đó, nó đều coi đến nát mặt luôn rồi nhá.
Những fans cuồng của gã đều như thế này, luôn hận không thể nhổ một cọng tóc của gã xuống, cẩn thận nghiên cứu.
Tiểu Hoa thấy ký chủ nhà mình thông minh như vậy, không nhịn được thả cho 1 like, "Ký chủ thật là thông minh a! Đúng đúng đúng, chính là ý này."
Nhưng mà gã trả lời rất nhanh, "Tất nhiên là fans của tôi, và tất cả những người yêu mến tôi."
Vừa nói, cô vừa cẩn thận nhìn La Nguyên Kiệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nửa ngày sau, cô mềm mại nói: "Tôi có một vấn đề, có thể hỏi anh không?"
La Nguyên Kiệt nhìn Tô Yên bỏ đi, trong mắt hiện lên hứng thú, "Cô gái này thật thú zị."
Tô Yên cảm thấy ý tưởng của mình thiệc là hay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng khi nghe được câu hỏi của cô thì lập tức khôi phục lại bộ dáng bình thường.
Beta: Ư Ư
Nói là hẹn gặp lại, nhưng cũng ẩn chứa một ý khác.
Tô Yên lùi về sau hai bước, dùng tay đặt trước ngực La Nguyên Kiệt, ý nói gã đứng đến gần.
"Đây là một mặt thôi, ký chủ phải tìm được người La Nguyên Kiệt yêu nhất, sau đó bắt ép người đó làm ra hành động tàn nhẫn với gã, mới có thể K.O được La Nguyên Kiệt."
La Nguyên Kiệt đã quá quen với những ánh mắt chăm chú, đánh giá thế này.
La Nguyên Kiệt vốn đang kinh ngạc vì Tô Yên cự tuyệt.
Bên kia, Tô Yên vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện với Tiểu Hoa, "Trước kia nguyên chủ nói muốn La Nguyên Kiệt nếm trải nỗi thống khổ mà cô ấy từng chịu đựng, cũng có nghĩa là khiến gã phải nếm thử cảm giác bị mất đi thứ mà bản thân để ý nhất, đúng không?"
Tô Yên gật gật đầu, "À."
Tô Yên nghe xong, cảm thấy rất là chuẩn.
Gã quay người, đi về phía đoàn phim.
Ngồi trên taxi, chỉ trong chốc lát đã về tới nhà.
Bộ dáng lười biếng, nhưng Tô Yên chỉ cảm thấy... sát khí trên người anh quá nặng.
"Vậy... có nên đưa sâu nhỏ qua không?"
Ách... Hở?
Cô xuống xe, đi vào bên trong.
Tô Yên còn chưa kịp trả lời, La Nguyên Kiệt đã cười tươi tiến tới, định ôm cô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
