Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Tần Nguyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 538-2: Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ 11
Hắn giật giật lỗ tai, híp mắt nhấm nháp dư vị, nhưng mà bộ dáng soái khí này lại bị khá hủy bởi.... một cái chỏm tóc được buộc thành hình trái tim.
Chương 538-2: Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ 11
Ân?  (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì hôn quá kịch liệt mà phát ra âm thanh.
Môi cô thực mềm, ấm ấm, ngọt ngào, chính là nhịn không được muốn cắn, muốn hút càng nhiều.
Cô lôi kéo hắn đứng lên.
Trừ bỏ ăn, cái gì cũng không biết.
Tay khác lại nắm lấy bàn tay kia của hắn.
Lúc này, Tô Đường vươn tay, muốn đi nhặt kẹo trên tờ báo.
Chờ đến khi hai người kia vừa đi, Tô Yên vỗ vỗ bờ vai của hắn ý bảo, có thể buông lỏng ra.
Hắn nhìn thoáng qua kẹo, vẫn không nhúc nhích.
Nhưng mà hắn không có chú ý lâu.
Không thể không nói, ký chủ nhà nó cũng thật trâu a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho đến khi hắn rốt cuộc chưa đã thèm buông ra, nhìn gò má cô bởi vì nín thở mà đỏ rực, còn có môi sưng đỏ.
Tên đàn ông kia cô cứ cảm thấy có chút xa lạ.
Chỗ nào biết, vị tang thi Tô Đường này hôn đến nghiện rồi.
Chỗ đó hình như không giống với bình thường.
Cô bị ấn ở trên tường, bị hôn đến sắc mặt đỏ bừng.
Che lại móng tay tím đen
Edit: Tinh Niệm
Hắn thoáng dùng sức, ấn người lên trên vách tường, thậm chí còn không quan tâm đống kẹo đã rơi lăn ra đất.
Diệp Lương trước khi đi, đại khái là xuất phát từ giác quan thứ sáu, nhịn không được nhìn nhiều hai người kia vài lần.
Rốt cuộc khiến Tần Cầm cùng Diệp Lương không muốn tiếp tục xem.
Nhưng mà có thể khiến một con tang thi phân biệt ký chủ cùng những nhân loại khác, thậm chí bắt đầu để ý thích.
Vốn dĩ là Tô Yên hôn hắn.
Kết quả, hôn trong chốc lát, đã lập tức đảo lộn.
Tiểu Hoa thực tán thưởng ký chủ nhà mình.  (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúng ta đi thôi."
Nắm tay hắn, đặt ở eo mình.
Lúc này, trong đầu Tô Yên vang lên thanh âm
Sau đó cô ngẩng đầu liền hôn lên.
"Ưm..."
Không biết vì cái gì, ánh mắt hắn sáng một chút.
Còn muốn ăn.
Tô Đường chẳng hề quan tâm có người hay không, hắn chỉ nhìn mấy viên kẹo trên tờ báo còn chưa ăn xong.
Tang thi là cái gì? Là một sinh vật không có cảm tình a.
Không đến nửa tháng, ký chủ có thể khiến một con tang thi thích cô.
Hắn yên lặng cúi đầu nhìn thoáng qua chỗ g*** h** ch*n mình.
Bởi vì cô đã ngã vào trong lòng ngực hắn.
Hắn đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó sung sướng híp híp mắt, cẩn thận hút hút nhấm nháp.
"Leng keng, một ngôi sao đã sáng lên, chúc mừng ký chủ a ~~~"
Nhưng là vị kẹo trong miệng cô, thật giống như ăn ngon cực kỳ.
"Trước đó vài ngày còn theo đuổi Phong ca không bỏ, đảo mắt đã cùng những người khác lén lén lút lút, nếu nói là không có chút tâm cơ, chỉ sợ là không ai tin."
Còn có hương vị ngọt ngào.
Mà lúc này, Diệp Lương đã đi tới, sóng vai đứng cùng Tần Cầm
Hắn ôm cô, vuốt thân thể cô mềm mại ấm áp.
Muốn duỗi tay đi lấy, lại bị Tô Yên ngăn lại. Cô ra tiếng
"Đi thôi đi thôi, cũng không nên quấy rầy chuyện tốt của người ta, đêm nay nguyệt hắc phong cao, đúng là thời gian tốt để tình cảm mãnh liệt a."  (đọc tại Qidian-VP.com)
Ân, thực thích.
Tần Cầm trong mắt hiện lên một tia châm chọc, nâng cằm ý bảo.  (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù vị tang thi này cao cấp một chút.
Càng hôn càng kích động, càng hôn càng muốn ăn.
Không chỉ là kẹo, hắn cũng thực thích ôm cô, cũng thực thích cô đút mình ăn kẹo, ách...đều thực thích.
Hai người này quên mình mà " hôn môi "
Chỉ là trong mắt không hề có ý cười, toàn là châm chọc.
Tần Cầm một bên che miệng cười một bên nói.
Cũng không biết vì cái gì, rõ ràng cô cũng ăn loại kẹo đó.
Nhưng mà nhìn nửa ngày cũng không nhìn ra cái gì, vẫn là rời đi.
Kết quả mới vươn tay từ trong túi ra, đã bị Tô Yên nắm lấy.
"Xảy ra chuyện gì?"
Lúc này mới mấy ngày?
Vẫn liên tiếp hôn hôn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
