0
Chương 12:
Luyện tập cho đến khi trời tối tất cả mới trở về phòng. Nằm lăn ra trên giường Trần Thiên Nam móc Tích Cốc Đan ra bỏ vào mồm một viên, rồi lắc lắc lọ Tích Cốc Đan lông mày nhăn lại, tông môn chỉ cung cấp Tích Cốc Đan 3 tháng thời gian, sau 3 tháng ngươi chỉ có thể kiếm điểm cổng hiến để đổi, hoặc dùng linh thạch để mua, cách 1 thì phải làm nhiệm vụ tông môn để đổi điểm cống hiến, còn dùng linh thạch mua thì Trần Thiên Nam còn chưa được sờ dù chỉ một viên linh thạch bao giờ, càng nghĩ càng cảm giác bi ai, đúng là chỉ có ở Thăng Long Thành là tốt nhất, ăn mặc không cần phải lo.
“ Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên, Trần Thiên Nam tưởng Đỗ trưởng lão mang trả Tiểu Vàng lên bật dậy khỏi giường đi ra mở cửa.
“ Đỗ trưởng…ơ Nhược Tuyết tỷ tỷ.”
Yên Nhược Tuyết dơ tay méo méo hai cái má của Trần Thiên Nam cười nói.
“ Thiên Nam đệ đệ, ngươi gầy đi một vòng rồi.”
Trần Thiên Nam nhăn mặt vì Nhược Tuyết tỷ tỷ cứ lắc cái đầu của hắn qua bên này rồi lại bên kia.
“ Oa Thiên Nam huynh, từ bao giờ huynh lại quen được đệ tử thân truyền vậy ! Tỷ tỷ xinh đẹp, ta tên Tiêu Thiên, hân hạnh được làm quen với tỷ tỷ.”
Tiêu Thiên đã xuất hiện nay sau lưng Trần Thiên Nam mà cười toe toét chào hỏi Yên Nhược Tuyết, nghe cái tên Tiêu Thiên nói, Trần Thiên Nam khẽ ngạc nhiên, Nhược Tuyết tỷ tỷ vậy mà lại là đệ tử thân truyền, hắn cũng đã biết tầng lớp đệ tử ở tông môn, thấp nhất là đệ tử tạp dịch, rồi đến ngoại môn, nội môn, đệ tử chân truyền, cuối cùng là đệ tử hạch tâm.
Trần Thiên Nam không ngờ tới Yên Nhược Tuyết tỷ tỷ lại là đệ tử thân truyền.
“ Tiểu đệ tốt.”
Yên Nhược Tuyết buông má của Trần Thiên Nam ra, rồi nhìn qua Thiêu Thiên gật đầu nói. Hai người Đường Sơn, Mã Nghị thấy động cũng bật dậy khỏi giường chạy ra, thấy Yên Nhược Tuyết đều chắp tay lên tiếng chào.
“ Tỷ tỷ.”
Yên Nhược Tuyết gật đầu rồi đi vào bên trong nhìn ngắm một hồi, sau đó mới quay lại nói với Trần Thiên Nam.
“ Tiểu cẩu cẩu đâu rồi ?”
Trần Thiên Nam ngồi phịch xuống giường gãi gãi đầu nói.
“ Đỗ trưởng lão sáng sớm đã mang Tiểu Vàng đi chơi rồi.”
“ Đỗ trưởng lão ?”
Yên Nhược Tuyết giật mình kêu thành tiếng, Trần Thiên Nam khẽ gật đầu.
“ Oa, Thiên Nam huynh, ngươi còn quen biết cả đệ nhất mỹ nữ Đỗ trưởng lão của Nam Thiên Tông, Mã Nghị, Đường Sơn, sau này phải ôm chặt bắp đùi của Thiên Nam huynh thật chặt vào !”
Đường Sơn, Mã Nghị vẻ mặt sùng bái nhìn Trần Thiên Nam, quen đệ tử thân truyền rồi còn quen biết cả Đỗ trưởng lão, quả nhiên là Thiên Nam huynh rất trâu bò.
Trần Thiên Nam nhìn biểu cảm của Nhược Tuyết tỷ tỷ, cùng thái độ của 3 người Tiêu Thiên thì gãi gãi đầu, Đỗ trưởng lão vậy mà lại là đệ nhất mỹ nữ của Nam Thiên Tông sao ? Trần Thiên Nam hắn chỉ thấy là đôi chân của Đỗ trưởng lão rất đẹp, còn về khuôn mặt thì hắn chưa thấy rõ, à đúng rồi trên mặt Đỗ trưởng lão là một chiếc khăn lụa mỏng che đi gần hết, chỉ để lộ đôi mắt.
“ Ta nói này Tiêu Thiên, ngươi là con giun hay sao ? Chuyện gì ngươi cũng biết vậy. Đỗ trưởng lão che mặt mà tại sao ngươi lại biết Đỗ trưởng lão là một mỹ nữ, biết đâu lại là một khuôn mặt xấu xí.”
Tiêu Thiên khẽ nhún vai, lắc lắc đầu nói.
“ Ta chỉ nghe vậy thôi, chứ còn không có cơ hội để ngắm nhìn khuôn mặt.”
Yên Nhược Tuyết cũng gật đầu lên tiếng.
“ Đúng vậy, Đỗ trưởng lão là đệ nhất mỹ nữ của Nam Thiên Tông, không những thế mà còn là một trong mười đại mỹ nữ của Nam Châu.”
Trần Thiên Nam nghe xong thì ngẩn ra, không ngờ Đỗ trưởng lão lại thuộc dạng trâu bò như vậy, Nam Châu rộng lớn tông môn nhiều vô kể, nữ nhân cũng phải đến hàng trăm vạn người, vậy mà Đỗ trưởng lão lại lọt vào thập đại mỹ nữ Nam Châu quả nhiên là rất trâu bò, Trần Thiên Nam cũng khó hiểu không biết kẻ nào lại rảnh rỗi mà có thể tìm ra thập đại mỹ nữ như vậy.
“ Nhược Tuyết tỷ tỷ, tại sao lại có danh ngạch thập đại mỹ nữ Nam Châu vậy ? Đỗ trưởng lão luôn che mặt mà, ai có thể thấy cơ chứ ?”
Đường Sơn im lặng nghe một hồi, thấy Trần Thiên Nam hỏi như vậy liền nhanh nhảu lên tiếng.
“ Cái này ta biết, danh sách thập đại mỹ nữ Nam Châu là do Bạch Công Tử, một kẻ thần bí truyền ra, không ai biết hắn là ai nhưng tất cả tu chân giả đều công nhận danh sách đó, vì vậy từ mấy ngàn năm nay danh nghạch của thập đại mỹ nhân cứ 100 năm lại được Bạch Công Tử truyền ra.”
Tiêu Thiên, Mã Nghị trợn mắt nhìn Đường Sơn, Tiêu Thiên vỗ vỗ vai Đường Sơn tò mò lên tiếng.
“ Đường Sơn, sao đệ lại biết ?”
“ Là Gia Gia kể cho ta nghe.”
Đường Sơn trả lời, Trần Thiên Nam cũng trợn mắt khi nghe Đường Sơn kể, cái tên Bạch Công Tử gì gì đó chắc là rình mỹ nữ người ta cởi đồ nên mới thấy mặt họ, quả nhiên là một kẻ háo sắc mà.
Mà khoan, bất chợt Trần Thiên Nam nhớ tới bộ dạng dụi dụi đầu vào ngực Đỗ trưởng lão của Tiểu Vàng thì khoé miệng giật giật, quả nhiên Tiểu Vàng rất thần bí.
“ Vậy Gia Gia đệ cũng là tu chân giả hay sao ?”
Tiêu Thiên liền hỏi, Đường Sơn gật đầu cười nói.
“ Đúng vậy, Gia Gia ta vừa đột phá Ngũ Phẩm không lâu.”
“ Ầm “
Tiêu Thiên, Mã Nghị nghe xong thì trợn mắt trắng dã ngã lăn ra đất, mẹ của ta ơi ngươi có Gia Gia là Ngũ Phẩm Nguyên Anh Kỳ cường giả, vậy ngươi đi làm một tên đệ tử Ngoại Môn làm gì, ở nhà không phải là sướng hơn sao.
“ Đường Sơn, vậy đệ tại sao không ở nhà mà lại chạy vào đây làm một Ngoại Môn đệ tử ?”
Trần Thiên Nam cũng trợn tròn mắt hỏi, Tử Vi trưởng lão từng nói, ở Nam Việt Địa Lục một khi đột phá Thất Phẩm Luyện Hư Kỳ thì sẽ phi thăng, nhưng mấy nghìn năm nay ở Nam Châu chưa hề có ai phi thăng, hiện tại cảnh giới cao nhất chỉ là Lục Phẩm Hoá Thần Kỳ cường giả, là cấp bậc lão tổ tông ở tất cả tông môn, thấp hơn một phẩm là Ngũ Phẩm Nguyên Anh Kỳ là cấp bậc của Tông Chủ, Trưởng Lão, không ngờ tới Đường Sơn lại có một vị Gia Gia cấp bậc Tông Chủ.
“ Gia gia nói đệ quá phiền phức, nên mới ném đệ vào đây.”
Tất cả nghe xong thì gãi gãi đầu, quả nhiên là cường giả tính tình cũng kì quái, vậy mà lại ném cháu mình vào tông môn chịu khổ.
“ Gia Gia của đệ có phải là Đường Vương Hạo ?”
Yên Nhược Tuyết nhìn qua Đường Sơn liền hỏi.
“ Đúng vậy tỷ tỷ, Gia Gia ta là Đường Vương Hạo.”
Yên Nhược Tuyết mỉm cười nói.
“ Ta nói làm gì có vị Gia Gia nào lại không yêu thương con cháu của mình như vậy, thì ra là Đường Vương Hạo tiền bối, ta nhớ không nhầm thì cha của ngươi cũng bị Đường Vương Hạo tiền bối ném tới Nam Thiên Tông một thời gian à nha.”
Đường Sơn gật gật đầu.
“ Ta cũng nghe cha ta nói, khi nào người đột phá Nguyên Anh Kỳ nhất định sẽ đá nát đít Gia Gia.”
Trần Thiên Nam ôm chán thở dài, Tiêu Thiên, Mã Nghị ôm nhau xụt xùi cảm thán, người với người quả nhiên khác nhau mà.
“ Thiên Nam, ta mang tiểu cẩu trả lại cho ngươi !”
Ở cửa vang lên một âm thanh êm tai, tất cả đều quay đầu lại thấy là Đỗ trưởng lão đang lơ lửng bay ở ngoài cửa thì giật mình lên tiếng.
“ Đỗ trưởng lão.”
Đỗ trưởng lão chỉ gật đầu nâng tay, Tiểu Vàng liền bay tới phía Trần Thiên Nam, ôm lấy Tiểu Vàng, Trần Thiên Nam nheo nheo mắt, cẩu ca này quả nhiên là có mị lực với phái nữ.
“ Ừ, Thiên Nam đây là Huyết Thể Đan, rất hữu ích với người mới bắt đầu như ngươi.”
Đỗ trưởng lão khẽ nói, rồi phất tay ngọc, 3 lọ nhỏ mày trắng bay đến trước mặt Trần Thiên Nam, hắn cũng không có sĩ diện mà nhận lấy chắp tay nói.
“ Đệ tử ta tạ Đỗ trưởng lão.”
Hắn biết Đỗ trưởng lão ưu ái hắn như vậy là ở mặt mũi của Tiểu Vàng, tuy không biết Tiểu Vàng dùng thủ đoạn gì với Đỗ trưởng lão nhưng có đồ tốt đến tay là đã quá tốt rồi.