Đi sâu vào phía trong, khung cảnh càng ngày càng im lặng, Trần Thiên Nam trong tay cầm Hắc Diệm Đao, cảnh giác đi từng bước vào sâu bên trong, hắn cảm giác có gì đó kì dị ở đây, từ lúc tiến vào đây hắn chưa từng thấy động vật, hay bất cứ yêu thú nào, chỉ thỉnh thoảng gặp linh thảo.
“ Vèo” đột nhiên một âm thanh vang lên, Trần Thiên Nam vội vàng nhìn xung quanh, phía sau cảm giác lành lạnh ấp đến Trần Thiên Nam vội vàng quay lại Hắc Diệm Đao bổ xuống. Một hư ảnh đen sì bị Trần Thiên Nam bổ làm đôi, Trần Thiên Nam chém xong một đao liền lùi ra phía sau ánh mắt co rút. Hai mảnh hư ảnh màu đen b·ị c·hém từ từ liền lại tạo thành một cái bóng hình dạng con người, sau đó bóng đen tiếp tục lao lên t·ấn c·ông Trần Thiên Nam, bóng đen tuy không biết là thứ gì nhưng Trần Thiên Nam cũng không dám chủ quan, càng đánh Trần Thiên Nam càng khó coi, mỗi lần bóng đen b·ị c·hém nát liền nháy mắt lại lành lặn rồi lại lao lên t·ấn c·ông.
Trần Thiên Nam thấy công kích vật lý không có tác dụng liền cất Hắc Diệm Đao, tay kết ấn thoăn thoắt đánh ra Hoả Cầu Thuật lên bóng đen, ngọn l·ửa b·ùng l·ên bao trùm cả người bóng đen, đốt nó cháy thành tro bụi. Trần Thiên Nam khẽ thở phù vì Hoả Cầu Thuật có thể tiêu diệt bóng đen, nhưng còn chưa kịp vui mừng bao lâu từ đống tro bụi lại đang từ từ tụ lại thành một bóng đen.
“ Ta kháo.”
0