Chương 6: Quái Dị Khảo Hạch
Một Cực Phẩm Hoả Linh Căn, một Cực Phẩm Thuỷ Linh Căn, bảo sao hai vị trưởng lão lại vội vàng như vậy, những trưởng lão khác ở trên đài cao cũng lộ vẻ mặt mộng bức, nhưng vẫn không lên tiếng tranh giành đệ tử với hai người Hoàn Nhất Sơn, Thiên Phong Khang, dù sao hai người bọn họ mấy năm nay còn chưa thu được để tử ưng ý, bây giờ đã tìm được bọn họ mà nhảy ra tranh, không khéo hai tên kia lại sống c·hết với bọn họ thì mệt.
“ Vậy còn Cực Phẩm Lôi Linh Căn có phải các người nên nhường ta một chút hay không ?”
Đại Trưởng Lão Nhất Vô Ưu khuôn mặt già mang theo chờ mong lên tiếng, lập tức nhị trưởng lão Ngọc Thiên Minh lên tiếng.
“ Đại trưởng lão, huynh còn không biết xấu hổ, lần trước cũng đã thu nha đầu Băng Thiên Huyên mang Cực Phẩm Mộc Linh Căn làm đệ tử, bây giờ lại còn không biết xấu hổ định tranh giành Cực Phẩm Lôi Linh Căn hay sao ? Lần này ta nhất định phải giành lấy.”
“ Khụ Khụ hai vị trưởng lão, ta cũng là Cực Phẩm Lôi Linh Căn, nên có phải hay không nhường ta một chút.”
Tông chủ Mạnh Vô Hạo khẽ ho lên một tiếng, Đại Trưởng lão và Nhị Trưởng lão còn đang trợn mắt nhìn nhau đồng loạt ỉu dìu, quên mất chuyện ở đây còn có Tông Chủ Mạnh Vô Hạo cũng là biến dị Lôi Linh Căn, lần này lại xuất hiện thêm một Lôi Linh Căn, tông chủ làm sao có thể để người khác cướp mất được.
“ Chúc mừng tông chủ nhận được hảo đồ đệ.”
Lập tức các vị trưởng lão chấp tay chúc mừng, tông chủ đã lên tiếng ai còn dám tranh với hắn.
Tông chủ Mạnh Vô Hạo cười sảng khoái tiếng vọng từ trên đài cao vang lên.
“ Tiểu hài tử, ngươi có muốn làm đệ tử của ta hay không ?”
Hán Văn Nhân vẫn còn đang ngơ ngác nhìn sang bên cạnh, hai nữ hài đang được hai vị trưởng lão thu nhận, thì giật thót mình nhìn lên, gật gật cái đầu.
“ Vâng, ta muốn.”
Lập tức cả người Hán Văn Nhân từ từ bay lên tới chỗ tông chủ Mạnh Vô Hạo. Khẽ xoa đầu Hán Văn Nhân, tông chủ không nhịn được ngoác miệng ra cười.
Ở bên dưới tất cả những thiếu niên hài tử khác đều lộ vẻ ước ao, Trần Thiên Nam cũng kích động, Hán Văn Nhân tiểu đệ lại đích thân được tông chủ chọn làm đồ đệ, tương lai tiền đồ vô lượng. Phong ba về 3 Cực Phẩm Linh Căn làm nóng tất cả bầu không khí, cuộc khảo thí tư chất lại tiếp tục.
Trần Thiên Nam cả người khẽ run lên, đến lượt hắn khảo hạch rồi, tim trong lồng ngực của hắn như sắp nổ tung lên vì hồi hộp. Khẽ bước lên phía trước, tất cả trưởng lão trên đài lộ vẻ mặt quái dị, mấy vị mỹ phụ trưởng lão ánh mắt lập loè nhìn vào con tiểu cẩu trong lòng Trần Thiên Nam, không ít vị sư tỷ ở bên ngoài gào thét.
“ Oa con tiểu cẩu cẩu dễ thương.”
“ Ta muốn bế con tiểu cẩu cẩu, đệ đệ bán cho ta đi…”
“…”
Trần Thiên Nam còn đang rất hồi hộp đi lên, nghe tiếng thét của mấy vị sư tỷ thì ngẩn ra, Tiểu Vàng một con tiểu cẩu lại có mị lực như vậy sao, hắn thấy bản thân mình cũng tuấn tú như vậy, tại sao các sư tỷ lại không dao động, mà lại dao động với Tiểu Vàng cơ chứ !
Bất chợt một thân ảnh xuất hiện trước mặt Trần Thiên Nam, một mỹ phụ khoảng 30 tuổi, trên mặt đeo một chiếc khăn lụa mỏng che đi khuôn mặt, cả người mặc một bộ váy màu trắng đi trân chần để lộ ra bàn chân trắng như ngọc, đang lơ lửng trên mặt đất.
“ Tiểu hải tử để ta bế tiểu cẩu cho ngươi, khảo hạch tư chất không thể mang tiểu cẩu đi cùng.”
Trần Thiên Nam nhìn mỹ phụ xinh đẹp liền tin tưởng mà gật đầu, Tiểu Vàng khác với lần gặp Yên Nhược Tuyết sư tỷ, lần này nó chủ động bò qua người mỹ phụ xinh đẹp. Sau khi mỹ phụ ôm lấy Tiểu Vàng, thì con tiểu cẩu dụi đầu vào vùng núi chập trùng to lớn ở trước ngực mỹ phụ xinh đẹp, nhìn về phía Trần Thiên Nam, mắt cẩu khẽ nháy một cái, cái miệng khẽ nhếch lên, bộ dạng cực độ vô sỉ.
Trần Thiên Nam ngẩn ra, trong đầu hình ảnh vừa rồi của tiểu cẩu như đang oanh tạc trong đầu hắn, con tiểu cẩu này bộ dạng thật vô sỉ mà. Trần Thiên Nam nghi ngờ con tiểu cẩu này là một con sắc cẩu, nhưng mà lần trước Nhược Tuyết tỷ tỷ đòi ôm Tiểu Vàng nhưng con tiểu cẩu nhất quyết không chịu vậy mà bây giờ lại xà vào lòng người khác tỏ vẻ đáng yêu, Trần Thiên Nam linh quang trong đầu khẽ động, quan sát mỹ phụ xoa đầu Tiểu Vàng bộ dáng cực kỳ vui vẻ, sau đó liên tưởng tới Nhược Tuyết tỷ tỷ, như nghĩ ra điều gì đó Trần Thiên Nam khoé miệng khẽ giật giật, hình như ở vùng trước ngực của Nhược Tuyết tỷ tỷ không bằng mỹ phụ xinh đẹp này thì phải, quả nhiên là một con sắc cẩu.
“ Khảo thí xong ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Nói dứt lời mỹ phụ xinh đẹp liền loé lên một cái đã xuất hiện ở trên đài cao, không ít các vị trưởng lão là nữ nhân xúm lại chỗ Tiểu Vàng, Trần Thiên Nam lẩm bẩm.
“ Tiểu Vàng có mị lực vậy sao !”
Xong hắn cũng vội vàng tiến lên cột đá đặt một tay lên, miệng không ngừng cầu trời cầu đất. Hai người bên cạnh Trần Thiên Nam cột đá không chút phản ứng liền ỉu dìu đi xuống. Cột đá của Trần Thiên Nam bắt đầu loé sáng, thuỷ tinh cầu ở trên từ từ sáng lên một màu trắng, dần dần quả cầu sáng đến chói mắt, ánh sáng trắng còn muốn sáng hơn cả Cực Phẩm Linh Căn lúc trước.
“ Chẳng lẽ là Tiên Linh Căn trong truyền thuyết.”
Các trưởng lão trên đài cao đứng bật dậy, đột nhiên quả cầu màu trắng lại từ từ tan biến để lộ ra thuỷ tinh cầu trong suốt như ban đầu. Các trưởng mặt mặt mộng bức ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta không biết truyện gì sảy ra.
“ Không lẽ nào cột đá tư chất bị hỏng rồi sao ?”
Đại Trưởng Lão lên tiếng, Tông Chủ suy tư rồi cũng khẽ gật đầu. Hán Văn Nhân đứng ngay cạnh tông chủ cũng nắm chặt tay nhìn Trần Thiên Nam.
“ Thiên Nam ca ca huynh nhất định phải vào tông môn cùng ta đấy.”
Trần Thiên Nam vẻ mặt ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì đang sảy ra, rốt cuộc là hắn có tư chất để tu luyện không vậy, chấp sự vội tiến lên kiểm tra một hồi, thì hướng các vị tông chủ trưởng lão báo cáo.
“ Báo cáo tông chủ các vị trưởng lão, cột tư chất vẫn bình thường.”
“ Cho kiểm tra lại một lần nữa đi.”
Tông chủ ra lệnh, chấp sự lập tức dẫn hắn qua cột đá thứ hai, đặt tay lên cột đá Trần Thiên Nam khẽ hít một hơi sâu lẩm bẩm.
“ Lão thiên người đừng có đùa cợt ta như vậy, trái tim nhỏ bé này không chịu được thương tổn như vậy đâu.”
Ánh sáng loé lên trên thuỷ tinh cầu, lần này là màu xám, ánh sáng màu xám chiếm hết thuỷ tinh cầu. Các trưởng lão cùng tông chủ vẫn đang đứng mà nhìn chằm chằm vào, vẻ mặt dần dần hiện lên quái dị.
Ánh sáng màu xám dần dần biến mất để lại một thuỷ tinh cầu trong suốt, Trần Thiên Nam há hốc cả mồm, rốt cuộc có phải cái cột đá chết tiệt này bị hỏng hay không vậy ?
“ Kiểm tra lại đi.”
Tông Chủ Mạnh Vô Hạo phất tay gia lệnh, chấp sự dẫn Trần Thiên Nam qua cột đá cuối cùng, Trần Thiên Nam hít một hơi thật sâu quyết định đổi sang tay trái ấn lên cột đá.
Thuỷ tinh cầu lần này chuyển qua màu xanh lá sáng bừng lên chiếm hết thuỷ tinh cầu, tông chủ đến các vị trưởng lão đều trợn mắt lên nhìn thuỷ tinh cầu, ở đây nhất định có quỷ rồi. Khác với những lần trước ánh sáng màu xanh không biến mất mà còn giữ lại một phần ở bên trong thuỷ tinh cầu.
“ Là Trung Phẩm Mộc Linh Căn.”
Trần Quốc Hưng thở phù một hơi, cuối cùng cũng kết thúc. Ở trên đài các vị trưởng lão cũng thở phù ra một hơi, quả thật chuyện này thật quái dị, đây là lần đầu tiên trong lịch sử mấy vạn năm của Nam Thiên Tông mới sảy ra chuyện như vậy, không một ai biết rằng con tiểu cẩu trong lòng vị mỹ phụ trưởng lão, cái miệng cẩu đang lộ ra một nụ cười quái dị.
0