Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng
Bạo Phú Hạng Mục Phụ Trách Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105: Chương 105
Đến nhà phu quân, nàng ấy nhất định phải biểu hiện tốt, ngàn vạn lần không thể làm ra chuyện mất mặt, khiến mẹ chồng không vui.
Khi ở trong nhà, cơm canh như thế này chỉ có đường đệ và nãi nãi được ăn, nàng ấy đến nhìn một cái cũng sẽ bị mắng chửi thậm tệ.
Nữ hài nhi thấy người không tin, vội vàng lấy một tờ hôn ước từ trong tay nải ra, "Đây là tờ hôn ước mà cha chồng đã để lại khi đến nhà con dạm hỏi, trên đó là thư viết tay của cha chồng, ngài nhìn một cái là biết."
Đầu tóc vàng khô, tết hai b.í.m tóc nhỏ, mặc y phục chắp vá, góc tay áo đã bị giặt đến bạc màu xù lông lên, trên người đeo một tay nải.
Đúng thật là xấu hổ c.h.ế.t mất!
Mấy hài tử nhà nàng đều chưa kết hôn, mẹ chồng cái gì?
Hai người đều không mở miệng, không khí nhất thời có hơi lạnh lẽo.
Lý Nha Nhi cẩn thận quan sát mẹ chồng đối diện, trong lòng thấp thỏm vạn phần.
Câu hỏi này theo bước chân đi vào gian chính, nhìn thấy nữ hài nhi ngồi bên cạnh bàn, lập tức hiểu rõ nguyên do.
Cũng không đặt bát cháo trên tay xuống, cứ vậy mà bưng đến cửa.
"Ngươi đột ngột đến nhà, cũng không có gì ngon để tiếp đón, ăn chút cơm canh đạm bạc vậy."
Nhận lấy phong thư, mở nó ra.
Tiền Mộc Mộc nhìn thấy vậy, cũng không hỏi lý do.
Gọi nương thì thôi đi, bây giờ cái xưng hô mẹ chồng này xuất hiện.
Nghe đối phương nói vậy, ánh mắt của nữ hài tử sáng lên, ngay sau đó trên mặt lại hiện lên vài phần ngượng ngùng.
Sao nhìn thấy hắn, lại kích động như vậy?
Sau khi giao phó xong việc, Tiền Mộc Mộc định quay đầu muốn về - (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu mẹ chồng trong cơn tức giận, đuổi nàng ấy ra khỏi nhà.
"Hài tử, nghe này, trò đùa này một chút cũng không vui."
Đập ngay vào mắt là một nữ hài nhi mười mấy tuổi.
Hắn có hơi bất lực mà cười.
Đúng lúc Tiền Mộc Mộc bứt rứt không yên, như ngồi trên đống lửa, cửa viện bị đẩy ra.
Nhìn thấy cháo gạo kê vàng óng còn có hạt gạo nở hoa, dưa muối ngon miệng, nữ hài nhi có hơi sửng sốt.
Mẹ chồng này trông rất hiền lành, chắc hẳn là người dễ ở chung đi…
Bình tĩnh một lúc, Tiền Mộc Mộc nặn ra một nụ cười khô khan.
Mẹ chồng…
Cô nương ngượng ngùng gật đầu.
Nữ hài nhi ngồi trên ghế đẩu tự thấy xấu hổ, mặt đỏ bừng che bụng lại, cắn chặt môi dưới, cẩn thận liếc nhìn Tiền Mộc Mộc, đầu lại cúi thấp hơn một độ.
Thân hình của nàng dừng lại.
Thì ra là có khách đến nhà.
Coi như làm việc thiện trong ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Loại cảm giác này, giống như bị đ.ấ.m mạnh vào huyệt thái dương.
Dưa muối không động vào chút nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhiệt tình đến bất ngờ này, khiến Hứa Gia Liên có hơi ngượng ngùng.
"Mẹ chồng."
Quay đầu vào phòng bếp.
Khoảnh khắc nhìn thấy Hứa Gia Liên xuất hiện, Tiền Mộc Mộc thấy cảm động chưa từng có, quả thật là như nhìn thấy đại cứu tinh, thân thiết gọi: "Đại Liên, nhi của ta!"
Tức phụ nhi…
Trương thẩm tử bĩu môi chê bai, "Ta biết ngay mà! Ngươi đúng là đầu heo, chuyện lớn chuyện nhỏ đều ngươi đều có thể quên sạch sẽ, sao có thể nhớ được chuyện đã lâu như vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngươi
"Ngươi tìm Đại Liên nhà ta, có chuyện gì?"
Vẻ mặt Tiền Mộc Mộc hoàn toàn bối rối.
Tiền Mộc Mộc cười.
Bỗng nhiên kêu lên, Trương thẩm tử chợt nhớ ra, "Ta nhớ rồi! Này không phải là năm nam nhân nhà ngươi gặp nạn, định mối hôn sự cho hài tử Đại Liên kia sao, nha đầu kia lúc đó còn đến nhà ngươi một chuyến!"
"Con không đùa."
Tiền Mộc Mộc chớp chớp mắt.
"Con không tìm nhầm. Con là tức phụ nhi của Hứa Gia Liên, ngài chính là mẹ chồng của con."
Việc thu hoạch mùa màng cũng gần xong, Tiền Mộc Mộc nằm lười trên giường thêm một lúc, đợi đến khi nàng tỉnh dậy, mấy hài tử trong nhà đã ra ngoài làm việc từ sớm.
Lại là một buổi sáng sớm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A!"
Sau khi đọc xong, đầu của Tiền Mộc Mộc như muốn cháy khô.
Múc một bát cháo cháo kê, thêm một bát dưa muối nhỏ, cùng một bát nước ấm, bưng đến gian chính, để lên bàn rồi đẩy qua.
"Ta không phải mẹ chồng của ngươi, ngươi tìm nhầm cửa rồi đi."
"Nói là tức phụ nhi của Đại Liên nhà ta."
"Nghe giọng điệu này của ngươi, sao lại giống như không biết chuyện này thế? Chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?"
Tiền Mộc Mộc kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm.
Về đến gian chính, cháo gạo kê đã uống xong.
Tiền Mộc Mộc nhún vai rồi vẫy vẫy tay.
Rửa mặt qua loa một chút, bưng bát cháo gạo kê, ngồi dưới mái hiên nhà mình, từ từ chậm rãi uống.
"Đương nhiên, ngươi đến nhà là khách."
Nàng cảm thấy chính mình đột nhiên già đi mười mấy tuổi, sắp bước sang tuổi sáu mươi…
Mở cửa viện ra -
Tuổi của nguyên thân, nàng vẫn luôn không muốn thừa nhận.
Dọn bát đũa ăn uống vào khay, để vào phòng bếp.
Trương thẩm tử ở trước cửa xoa xoa cằm, "Ha~ Ta nhớ khuê nữ đó hình như là người bên Lý Gia Trang, mấy hôm trước hình như nghe ai nói Lý Gia Trang xảy ra chuyện gì đó..."
Ngoài cửa viện, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Nữ hài nhi nắm chặt day tay nải, cánh môi run run:
Hài tử này, trông cũng rất đáng thương.
Tiền Mộc Mộc ngồi đối diện, vẻ mặt hiền hòa.
Tiền Mộc Mộc nhướng mày.
"Hả?"
Mẹ chồng đây là chưa thừa nhận nàng ấy sao?
Tiền Mộc Mộc ngồi cùng một lúc, buông xuống một câu "Ngươi ăn trước đi" rồi ra khỏi cửa viện, đi tìm thẩm tử Trương gia, nhờ Quế Tử đi gọi Hứa Gia Liên về.
Mẹ chồng…
Mời người vào gian chính, Tiền Mộc Mộc định quay người đi pha trà, thì nghe thấy tiếng ùng ục.
Tiền Mộc Mộc bất đắc dĩ trừng mắt một cái.
Đấm cho nàng hoa mắt chóng mặt, hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại.
"Này, con thật sự có thể ăn sao?"
Tiền Mộc Mộc nghe thấy tiếng.
Nương không phải người giỏi tiếp khách, càng không biết tìm chủ đề nói chuyện tán gẫu với người khác, đợi một lúc như vậy, chắc hẳn bức bối không thôi.
Liếc mắt quét qua nội dung phía trên.
Chỉ nhìn cách ăn mặc của nữ hài nhi, còn có những vết chai dày trên tay, cũng biết chắc chắn ở trong nhà không được đối xử tốt, trước khi đến nhà nàng ước chừng một miếng cơm cũng chưa được ăn.
Nước mắt trong lòng chảy ngược thành sông.
"Không nói chuyện phiếm với ngươi nữa, người vẫn đang ngồi trong gian chính, ta phải về nhanh mới được."
Lời vừa dứt, người đã biến mất không thấy.
Vừa mới đến nhà phu quân, đã gây ra chuyện cười như vậy…
Tiền Mộc Mộc ngẩn người.
Trong mắt của nữ hài nhi lướt qua một tia bối rối, có hơi sợ hãi hỏi: "Vậy xin hỏi, nhà của Hứa Gia Liên ở chỗ nào?"
Tiền Mộc Mộc nhoẻn cười gượng gạo.
"Cho dù như thế nào, nhà ngồi trước đã."
Nương đây là làm sao?
Còn đúng thật là có mối hôn sự này…
Lại bị Trương thẩm tử kéo lại, vẻ mặt Trương thẩm tử hóng chuyện hỏi: "Ta nhìn thấy rồi, có một khuê nữ đến nhà người, nha đầu đó là ai vậy?"
Tiền Mộc Mộc tránh sang một bên, giơ tay ra hiệu mời vào.
Có thể làm nhi tức phụ hay không, trước tiên chưa bàn đến.
Còn tưởng là chuyện gì.
Chương 105: Chương 105 (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiền Mộc Mộc c*n m** d*** hơi run run.
Sau đó ngồi trong gian chính, chơi trò mắt to nhìn mắt nhỏ với nữ hài nhi, nàng căn bản không biết bắt đầu chủ đề gì, càng không biết nên nói cái gì mới tốt.
Đến nhà là khách…
Cảm xúc trong lòng nữ hài nhi lộn xộn rối bời, bưng bát cháo gạo kê uống từng ngụm nhỏ, không dám gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Nói đến đây, khuôn mặt của Trương thẩm tử tràn đầy nghi hoặc.
…
Vậy nàng ấy đúng thật là không nơi để đi …
Người đã đến rồi, cứ đứng ở cửa cũng không phải chuyện hay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.