Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 169: Chương 169

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Chương 169


Nhìn bóng dáng gần như chạy trối c.h.ế.t kia, mọi người càng thêm tin tưởng, nhà Hứa lão tứ có rất nhiều lương thực, rất nhiều tiền bạc.

Vừa mới bắt đầu ngượng tay vô cùng, thiếu chút nữa vọt vào trong đất, chậm rãi làm quen, dần dần quen thuộc.

"Không ra sao cả." Tiền Mộc Mộc không chút nghĩ ngợi, lập tức từ chối.

Nàng ta ném vỏ hạt dưa trên tay xuống, xa xa đi tới, nhìn như hâm mộ, kì thực tiếng nói chanh chua vang lên:

Dương quả phụ bị nói đến mặt đỏ tới mang tai, nàng ta phẫn hận dậm chân, không cam lòng yếu thế mà oán hận: "Ta và Hứa Tiền thị nói chuyện, có quan hệ gì tới Ngô thẩm tử ngươi, ta thấy ngươi lo chuyện bao đồng, một con gà mái già như ngươi cũng không đẻ ra được một quả trứng lại ồn ào với ta làm gì? Nhanh cút đi tìm con trai hờ của ngươi đi!"

Tiếng chửi bới đánh nhau thét chói tai, truyền đến rất xa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đều muốn biết nhà Hứa lão tứ, mấy năm nay tiết kiệm được bao nhiêu tiền bạc.

Hứa Gia Thạch đứng ở phía trên hoan hô không thôi, giống như một tướng quân đại thắng, khiến rất nhiều người nhìn qua.

Bên cạnh cũng có người đáp lời:

Một tên lùn không đáng chú ý ẩn trong đám người, con mắt xoay vòng vòng, sau đó quay đầu rời đi.

"Một trăm lượng?! Ngươi ăn cướp hả!" Dương quả phụ lập tức xù lông, một tay chống nạnh, chỉ vào mắng: "Một trăm lượng cũng có thể trực tiếp mua luôn cái xe bò rách nát của ngươi, thiệt thòi cho ngươi có thể nói ra những lời này."

Mắt thấy lửa sắp thiêu đến mình, Mã A Muội rõ ràng luống cuống, tay chân co quắp lui về phía sau, ngượng ngùng nói: "Nhà chúng ta cũng phải sinh hoạt nha, nơi nào có lương thực gì, đều là nói mò, đều là nói mò..."

Tiền Mộc Mộc nở nụ cười, nhưng ngoài cười trong lại không cười.

Bên cạnh có tiếng cười nhạo truyền đến:

Tiền Mộc Mộc cong môi, một vệt miệt thị ở trong mắt.

Thấy người đỏ mắt, Dương quả phụ càng đắc ý, ngoài miệng cũng càng không giữ cửa, chỉ dùng sức chọc vào chỗ đau lòng của đối phương.

Bịa đến phần sau, nàng ta cũng bịa không nổi nữa.

Ánh mắt những người xem náo nhiệt rơi vào trên người con bò.

"Một trăm lượng."

Trương thẩm tử cũng không khá hơn chút nào, ngồi phịch ở trên ghế Tiền Mộc Mộc thường ngồi, chậm rãi uống rượu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trải qua một trận nháo trò này, Dương quả phụ và Ngô thẩm cũng ngừng đánh nhau, hai người mặt mũi bầm dập, ai cũng không tốt hơn ai.

Đây là Dương quả phụ trong thôn, trước đó đã từng có một đoạn hôn nhân, sau khi kết hôn lần thứ hai đến thôn Lộ Sơn, nam nhân không quá ba năm lại c·h·ế·t, hiện tại nuôi một khuê nữ, ở trong thôn sống "Phong sinh thủy khởi".

Ngô thẩm giận không kềm được, nhào tới đánh nhau với người ta.

Lý thẩm giúp đỡ dọn dẹp vệ sinh xong, ngồi một lát liền trở về, nàng ấy lúc này thân thể mệt mỏi vô cùng, luôn muốn ngủ.

Trong thôn có rất nhiều nữ nhân đều cho rằng Dương quả phụ gả cho hai nhà, hai nhà đều đã c.h.ế.t người, là khắc tinh không lành, sau khi lời ong tiếng ve này truyền ra, Dương quả phụ càng ngày càng không được chào đón trong thôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương quả phụ hung hăng liếc Ngô thẩm, quay đầu rời đi.

Nghe được đối phương dứt khoát cự tuyệt, Dương quả phụ có chút không nhịn được, hai tay khoanh trước ngực, kéo khóe miệng cười nhạo: "Không phải chỉ là cái xe bò rách thôi sao, có gì hay, nói đi! Muốn bao nhiêu tiền!"

"Đại tẩu, thật hâm mộ ngươi, một nữ nhân như ngươi không chỉ có thể chống đỡ một mái nhà, còn có thể sống tốt như vậy, hiện tại đều có thể mua được xe bò, trong tay nhất định có không ít tiền đi."

"Hứa Tiền thị, ngày mai ngươi muốn đi trấn trên đúng không? Cho ta đi theo với được không?"

Ngô thẩm từ phía dưới bờ ruộng bò lên, vỗ vỗ bùn đất trên tay, không chút lưu tình công kích: "Ngươi nói ngươi ăn mập như vậy, lại ngay cả chút tiếng người cũng nghe không rõ, thật đúng là uổng cho ngươi một thân thịt."

Lái thử xe bò thôi mà gặp nhiều phiền phức như vậy, Tiền Mộc Mộc chợt cảm thấy mất hứng, lái xe bò đi về nhà mình.

Có lão nông hiểu bò, chép miệng rít một điếu t.h.u.ố.c lá sợi trên tay, nói: "Con bò này đã có chút tuổi, cho dù là mua cũng không mất bao nhiêu tiền. Qua vài năm nữa sẽ không dùng được nữa."

Phía trước xe bò đột nhiên có một người đứng, cao lớn vạm vỡ, mặt mày mập mạp, da thịt tinh tế non mềm, rất có phúc hậu.

Nàng không có cảm giác gì với câu nói "Khắc tinh".

Hai con ma men ở trong sân, Tiền Mộc Mộc cũng không quan tâm, cùng người trong nhà gánh nước, cùng nhau rửa sạch sẽ xe đẩy.

Đám nữ nhân đối với nàng ta có nhiều cái nhìn, một số nam nhân thì lại rất thích, thậm chí sau lưng còn có thể trộm nói ""Giúp đỡ người nghèo".

Chương 169: Chương 169

Trương thẩm tử chen chúc trong đám người, vội vàng gân cổ lên dập lửa: "Nhà của Hứa lão tứ chỉ có một khuê nữ, cũng không có gì tiêu xài, Hứa Mã thị ngươi còn nói trong tay người ta có tiền, trên thực tế ngươi mới là người thâm tàng bất lộ kia ấy!"

Trực tiếp bôi dầu lên lòng bàn chân, nhanh chóng chuồn đi.

Lại kéo bò ra mắc xe kéo lên, ôm bọn Tiểu Bảo ngồi lên, vung roi thử giá, tìm cảm giác.

Tiền Mộc Mộc ngồi trên xe bò, thờ ơ.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người xung quanh đều nhìn sang.

Ngô thẩm đứng ra cũng không phải vì nàng nói chuyện, từ rất lâu trước kia, Ngô gia và Dương gia đã kết oán, từ đó về sau chỉ cần có nơi Dương thẩm sinh chuyện, tất nhiên sẽ có Ngô thẩm.

Giọng điệu ngang tàng, rất có loại khí thế hào phóng vung tiền như rác.

Không có con mình vẫn luôn là nỗi đau trong lòng Ngô thẩm, sau khi bị đụng chạm hốc mắt nàng ta đỏ lên, tức giận đùng đùng nghiến răng nói: "Dương quả phụ, ta cảnh cáo ngươi, ngươi quản miệng ngươi một chút, nếu không đừng trách ta không khách khí!"

"Nên nói ngươi ngu hay là đần? Hứa thẩm rõ ràng không muốn chở ngươi, ngươi còn muốn đi lên chọc người ta ghét, thật sự là một chút nhãn lực cũng không có."

Cơm nước xong xuôi, Từ thẩm tử nằm xuống, miệng phun rượu, choáng váng không mò được Đông Tây Nam Bắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chủ yếu chính là không muốn dính dáng tới loại người thân quấn thị phi này.

"Nhìn răng miệng cũng không tốt lắm, con bò này cho dù g.i.ế.c ăn, thịt cũng không ngon, Hứa tiền thị nói cũng không sai, con bò này căn bản không đáng giá bao nhiêu tiền."

Khóe mắt nàng ta bỗng nhiên liếc thấy Tiền Mộc Mộc ngồi trên xe bò, trong mắt nàng ta hiện lên một tia phẫn uất, nhà lão đại thật đúng là nhiều bạc, ngay cả bò cũng mua được.

Tiền Mộc Mộc nghiêng đầu nhìn lại.

"Mọi người đều sống gian khổ, con bò này tuổi tác cũng không còn dùng được nữa, chủ bán rẻ nên ta mới mua về, bằng không sao ta mua được bò chứ."

Xung quanh dần dần có một vài người vây lại, nhìn như can ngăn, kì thực là xem náo nhiệt, trong đó cũng không thiếu Mã A Muội, nàng ta cầm một nắm hạt dưa, cắn đến say sưa ngon lành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay sau đó nàng lại nói: "Nếu nói hâm mộ, hẳn là ta hâm mộ ngươi mới đúng, nhà ngươi chỉ có một nha đầu, nuôi nha đầu cũng không tốn tiền, các ngươi mấy năm nay khẳng định tích góp được không ít bạc ấy chứ."

"Nhà ta thì khác, nhiều hài tử như vậy, quan sai sắp thu thuế rồi, đến lúc đó lương thực đều nộp lên hết, qua mùa đông không có lương thực ăn, còn phải mặt dày tới nhà ngươi mượn, đến lúc đó ngươi làm tứ thẩm, cũng không thể thấy c.h.ế.t không cứu nha."

Người chung quanh nghe xong, nhao nhao tò mò hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Chương 169