Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 92: Chương 92

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Chương 92


Không muốn để người ngoài truyền ra những lời đồn đại, vẫn chia ra ngồi riêng.

Mọi người hàn huyên vài câu, sau đó tiếp tục làm việc.

Ngày mai thùng lớn đập thóc, sẽ đến lượt nhà người khác sử dụng, nhưng trong ruộng vẫn còn non nửa thóc, chưa tách hạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ đến chỗ này, ý cười đắc ý trong mắt Mã A Muội, có thế nào cũng không che giấu được.

Mã A Muội kéo kéo khóe miệng.

Mọi người đều lần lượt đứng dậy.

Nghe tin đồn của lão thái thái.

Này mới người lớn ăn cơm, tất nhiên cũng nên gọi tiểu hài nhi đến.

Tiền Mộc Mộc vẫn chuẩn bị một bàn thức ăn theo mùa, chiêu đãi một đám người lớn, phu thê Lý gia cũng được gọi đến.

Hứa lão đầu dẫn hai nhi tử, cùng với các tiểu bối ngồi trong gian chính.

Hứa Gia Liên ở phía sau, xách nửa thùng canh đậu phụ.

Lưu Tiểu Hoa mạnh mẽ cắn một miếng to, mang theo chút tức giận.

Tiền Mộc Mộc bưng ra cơm nắm đã làm xong ra, lần lượt đưa từng cái qua.

Tiền Mộc Mộc ở bên cạnh, thu cảnh này vào đáy mắt.

Chia đều cơm nắm xong, Tiền Mộc Mộc cũng cầm lấy một cái rồi ăn, đậu phụ áo bột, trộn lẫn với cơm trắng quả thật là một sự kết hợp hoàn hảo.

Bà ấy tức giận đùng đùng, giữa mi này mang ba phần tức giận.

Vốn dĩ còn không thấy đói lắm, nhưng sau khi uống bát canh này.

Khi nào nhà này mới có thể ‘tụ tập’ lại đây?

Nhưng nhà lão đại lại có năm nhi tử, hơn nữa còn là đứa nào đứa nấy đều khỏe mạnh không đau không ốm, thật sự là nghĩ đến đã tức.

Nghe bà cụ hỏi về Hứa Phán Đệ, Mã A Muội ngồi thẳng người.

Một nén hương trôi qua.

Hứa Phán Đệ ở trong mấy tôn nữ của bà ấy, tính tình hướng nội nhất.

Bụng lập tức cảm thấy trống rỗng, cắn một miếng cơm nắm.

Làm mãi đến tận đêm khuya.

"Bình thường đều hầu hạ thịt cá đầy đủ, đúng thật kỳ lạ, cũng không biết tại sao nó vẫn không thêm thịt."

Châm chọc người khác không ngờ lại chọc phải mẹ chồng, sắc mặt của Mã A Muội hiện vẻ lúng túng.

Phía không xa, Hứa Văn Lợi bước tới.

Trước tiên không nói đến Mã A Muội và Lưu Tiểu Hoa, lần này đến giúp là vì cớ gì, nhưng có thể ra sức giúp đến tận khuya như vậy, nói thật nàng rất khâm phục.

Đến lúc đó ở trong thôn, còn không biết thêu dệt nàng ta như thế nào nữa!

Món ăn trên đĩa, càn quét sạch sẽ.

Tay trái một nắm cơm, tay phải một bát canh đậu phụ, Lưu Tiểu Hoa hơi ngẩn người, không ngờ đến giúp làm việc lại còn có đồ ăn như thế này, ngửa đầu uống một ngụm, canh đậu phụ ấm áp trượt vào bụng, cả ruột gan cũng trở nên ấm áp.

Ai…

Hứa lão thái thái nói rồi lại nói, chuyển sang chuyện khác.

Tiền Mộc Mộc cũng ngồi yên không động.

Không còn cách nào khác.

Bình thường chẳng nói câu nào, như người câm.

"Vâng, nha đầu này đến kỳ muộn, khoảng thời gian trước vừa mới đến, con đang suy nghĩ nói ra."

Trong gian chính và trong viện, để riêng hai chiếc bàn.

Mọi người cũng không câu nệ, mở da bụng ăn uống no nê.

Ăn cơm xong, tiếp tục ra ruộng làm việc.

Hứa lão đầu ho khan hai tiếng.

Cầm đồ nghề, đi về phía ruộng.

Người nhà mình vốn dĩ không cần phải chia bàn.

Đồ thừa trên bàn, toàn bộ để cho đám hài tử dọn dẹp.

Thấy người Hứa gia đến, hắn còn vẫy tay chào hỏi.

Nghe thấy chuyện đồn đoán trong thôn, Mã A Muội lập tức có hứng thú, kéo ghế lại gần xen vào, phải nói là nghe đến mức say sưa.

Lão nhị Hứa gia uống một ngụm canh đậu phụ, ăn một miếng cơm nắm ăn đến thơm ngon, còn thuận tiện khen Tiền Mộc Mộc và mấy hài tử.

Nhìn vào cánh tay gầy đến mức da dính chặt vào xương kia, này cũng gọi là hầu hạ thịt cá đầy đủ sao?

Loại tình huống này, ngoài việc tăng ca làm việc ra.

Hứa lão thái thái lại dẫn ba nhi tức phụ, cùng mấy tôn nữ, ngồi trong viện.

Nàng ta cũng không muốn đến, nhưng nhà lão nhị đều đến rồi.

Thế mà lại còn có nhân.

Tướng công mình cũng đến rồi, chỉ có nàng ta không đến.

Chính là cả chiều.

Loại cãi nhau nhỏ này, cũng phải do lão gia hoả như ông ấy đứng ra giải quyết.

Mọi người vẻ mặt thỏa mãn, tự tìm chỗ riêng nghỉ ngơi.

Ra ngoài làm việc, cái đầu kia cũng cúi thấp đến mức không nhìn thấy mặt.

Nhưng nghĩ đến Tiền Mộc Mộc là quả phụ.

"Tứ nhi tức phụ, Phán Đệ nhà ngươi năm nay cũng mười bốn tuổi rồi chứ."

Đến cả Mã A Muội cũng không kiềm được mà ăn thêm hai bát, đánh một cái ợ to, xoa xoa sờ cái bụng tròn vo căng phồng.

Nếu không thì nam nhân nhà nàng ta, còn không biết sẽ bị câu dẫn như thế nào nữa?!

Hứa gia cuối thôn.

Hứa Gia Thạch bưng một chồng bát.

Trước mặt trưởng bối, nữ hài nhi lần đầu tiên đến kỳ sẽ biểu đạt uyển chuyển, để thể hiện sự tôn trọng với trưởng bối.

Nói lời hoà giải.

"Được rồi, đừng đứng không ở đó nữa."

Ở đây quy định nam nữ chia bàn.

Bưng một bát canh đậu phụ, ngửa đầu uống.

Trên mặt mọi người đều là vẻ mệt mỏi không thể che giấu.

Làm việc cả buổi trưa, mọi người đều mệt nhoài.

Mã A Muội ngồi trên bờ ruộng, trong miệng nhai cơm nắm, trong lòng âm thầm khinh bỉ, nhìn mấy nam hài nhi đi sau m.ô.n.g Tiền Mộc Mộc, không hiểu sao dâng lên cơn bực bội.

Đến ruộng thì phát hiện, Lý Hoa cũng cắt được một vùng ruộng nhỏ.

"Mẹ chồng, con không có ý đó."

Ngồi một lúc.

Là đậu phụ non ngấm nước sốt.

Nhưng ăn đến bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng tay nghề nấu ăn của Tiền Mộc Mộc còn rất tốt.

Nhà lão nhị mặc dù cũng có hai nam đinh, nhưng một đứa là ma ốm nửa c.h.ế.t không sống nổi, này ít nhiều gì cũng khiến trong lòng nàng ta cảm thấy có chút an ủi.

Chương 92: Chương 92

Chính nàng ta còn không nỡ ăn.

Mới làm xong hết cả.

Thỉnh thoảng đáp lại một hai tiếng.


Làm xong sớm, cũng có thể nghỉ ngơi sớm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một nhà, gia trạch không yên, vạn sự không thịnh.

Mạng của Tiền Mộc Mộc không khỏi cũng quá tốt rồi đi?!

l**m mặt cười nói:

Hứa Gia Lăng phân chia, Hứa Gia Phục đưa qua.

Chẳng qua, Lưu Tiểu Hoa cũng không đến.

Hứa Phán Đệ cúi đầu đang giúp dọn dẹp bát đũa, động tác trên tay cứng đờ, đầu càng cúi thấp hơn nữa.

Lưu Tiểu Hoa vốn đã có triệu chứng bệnh ho lao truyền nhiễm, Tiền Mộc Mộc đang đau đầu không biết phải làm sao, thấy người chủ động nói không đến ăn cơm, nàng thực sự thở phào nhẹ nhõm.

"Vất vả mọi người rồi, thật sự vất vả mọi người rồi."

Lưu Tiểu Hoa đúng là ngu ngốc, vì người bệnh nằm trên giường mà đến cơm cũng không ăn cơm đã chạy về hầu hạ…

Hứa lão thái thái thân thể nghỉ ngơi, miệng vẫn không ngừng.

Chỉ có vị cơm trắng, rất thanh đạm.

Trong gian chính, cũng truyền ra tiếng nói chuyện.

Cũng không lên tiếng.

Không nghĩ tới sẽ có người đến giúp, Tiền Mộc Mộc vội vàng xào thêm hai món, lại bảo Hứa Gia Liên đi gọi hài tử của hai nhà Hứa Văn Lợi và Hứa Văn Hòa, cũng cùng đến ăn cơm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hầm gà?

Nàng ta đến gặt lúa giúp, đúng thật là lựa chọn đúng.

Dù sao cũng không thiếu một hai đôi đũa.

"Đại tẩu, thóc mới này rất nặng. Ngày mai ta đến nhà tẩu, chuyển thóc giúp tẩu đi? Sức lực của ta lớn lắm đấy!"

"Làm việc cả buổi sáng, cũng nên ăn cơm nghỉ ngơi một chút rồi nói sau."

Lời này Hứa lão thái thái không thích nghe. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nương nói quả nhiên không sai.

Hứa lão thái thái gật đầu.

Bắt đầu làm.

Nói là không yên tâm với người nằm bệnh trên giường ở nhà.

Ngồi trước bàn ăn, đập vào mắt toàn là những món ngon miệng.

Ông trời đúng thật là bất công!

Tiền Mộc Mộc luôn giỏi chơi trò thủ đoạn mánh khóe.

"Lúc sáng ngươi đến, ta đã nói để ngươi cùng tức phụ lão nhị về lo việc nhà mình, là ngươi nhất định muốn ở lại giúp đỡ, bây giờ lại ở đây nói lung tung, ta thấy ngươi không phải không thích Hứa Tiền thị, mà là không thích lão bà tử là ta này, cố ý kiếm chuyện với ta đúng chứ?!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nha đầu đó nhìn rất gầy, bình thường ngươi cũng nên hầm gà gì đó để bồi bổ cho con bé, đừng tiết kiệm chi li từng chút lương thực đó."

Tiền Mộc Mộc lần này ngủ nướng, ở trong thôn sợ là chưa đến hai ngày, lời đồn đại đã truyền khắp thôn, đến lúc đó nàng ta chỉ cần ngồi xem trò cười là được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Chương 92