Nam Thiên Chiến Hỏa
Ngọc Công Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Vũ Điệu Say Xỉn
Chuông Messenger vang lên cuộc gọi cắt ngang việc học, Trần Thiên Nam ngồi im một chỗ điện thoại từ giường bay lại trước mặt hắn, từ khi có dị năng lúc cần lười hắn đều lười chả muốn động thân, tiện lợi rất nhiều.
- ...
- Nhanh lấy áo bố mày lên rồi chạy, chúng nó mò lên lại nát người.
- Này chúng mày ăn mặc kiểu gì thế?
- Ơi.
"Ùm."
- Thằng Nam chứ còn ai, khác quá nhận không ra đúng không?
- Nghe rồi cô gái.
Trần Thiên Nam mặc quần âu, áo sơ mi trắng chân đeo đôi dép chữ U mới tậu được, từ bên ngoài tiếng rú bô ầm ĩ vọt vào trong sân, hắn ngó đầu ra thì giật cả mình, bộ tứ An, Lân, Quang, Tú đã phóng xe vào sân, điều làm Trần Thiên Nam kinh dị là bọn này mặt quần áo của bố chúng nó trông hài hước không thể tả, sơ mi màu nâu màu xanh, quần âu rộng, chân đeo đôi dép quai, áo nhét vào trong quần như người lớn.
- Mấy thằng bệnh này.
- Chúc mừng hạnh phúc trăm năm nhé bạn hiền.
- Mù à mẹ mày.
- Con mẹ mày mù thì có, áo của bố, lần này về thì nhừ người.
- Không nhận ra luôn, mới có mấy tháng không gặp mà tớ còn tưởng sao Hàn nào, cậu khác quá, các cậu vào trong nhà ngồi đi.
- Lên tao lai.
Bên nhà cô dâu sắp cỗ cho một đoàn bạn bè cô dâu, tất cả ngồi vào mâm, các chú các bác bên gia đình cô dâu ra mời rượu cả đám, chúc đi chúc lại uống nhiệt tình, thanh niên làng bên này đến khá đông, trai gái có đủ độ hơn chục mâm, uống mâm này rồi sang mâm khác giao lưu, Trần Thiên Nam ngồi mâm ai đến thì uống còn lại không có tham gia vào công cuộc giao lưu, uống nhiều rượu say há mồm lại nôn.
Chương 104: Vũ Điệu Say Xỉn
- Thôi c·h·ế·t mẹ tao rồi, bộ quần áo chim mồi của ông già mai đi họp ban cán sự thôn, quả này mang về nát đít với ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thằng Lân cười ha ha nói, ba thắng khác gật đầu như bổ củi, Trần Thiên Nam vỗ chán không nói gì, chả là hôm nay đi ăn cưới con bạn cùng lớp năm cấp 2, không kiểm soát được sự sung sướng thế là to bụng, gia đình hai bên chỉ còn cách tổ chức đám cưới cho đôi uyên ương trẻ.
Cả đám tay bế tay bồng nhau liêu xiêu rời đi, Trần Thiên Nam kéo thằng Lân ra xe nó, chào cánh chị Huệ con My lái xe mang thằng Lân về, ném thằng Lân cho bố mẹ nó Trần Thiên Nam chào hai người rồi về.
Trần Thiên Nam đi lại chỗ cô dâu bắt tay chào hỏi, cô dâu hơi sững lại nghi ngờ.
- Tao đi xe cùng thằng nào? (đọc tại Qidian-VP.com)
Thằng An cười bò quăng luôn thằng Lân vào bờ rào mọc đầy hoa giấy phía đối diện, Trần Thiên Nam cùng đám con gái đi ra thấy một màn này không nhịn được lắc đầu cười.
- Bạn là?
- Một hai ba zô, hai ba ba uống...
Chị Huệ cùng Huyền hai chị học trên Trần Thiên Nam một khóa, ở gần nhà đám thằng Tú cận, lên cấp 3 không học ở đây chuyển ra trường thị trấn học, ở cấp hai khá thân với đám Trần Thiên Nam, toàn đuổi đánh nhau khắp sân trường vì cái tội thả sâu lên người các chị, Trần Thiên Nam bị oan do đám thằng An nó thả, hắn thong dong không chạy bị túm thế là bị các chị hành hạ.
Trần Thiên Nam nhảy lên xe con My rồi trở nó đi, đám dã thú đằng sau trở nhau phi ầm ầm làm cho bụi mù mịt bay tứ tung, đến nơi cả đám ném xe vào một bên phóng vào trong đám cưới, cô dâu hôm nay trang điểm xinh đẹp đón tiếp bạn bè, nhìn đám con trai cô dâu muốn xếp cho chúng nó ngồi với các bác các chú luôn, cả đám lại check in chụp ảnh các kiểu con đà điểu.
Thằng Tú cận hất mặt nói, Trần Thiên Nam nhảy lên xe chúng nó rồi đi, mấy thằng phóng ầm ầm trên đường làng lúc chập tối, nhà con Hương ở cuối xã, cả bọn hẹn nhau ở chợ mới đi, gần hai mươi người con gái thì không nói, đám con trai đều mặc đa số quần áo của bố chúng nó, nhìn hài hước không thể tả, bọn giặc này hẳn là hẹn nhau trước rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cuối tuần này đi chơi nhá?
Trần Thiên Nam loáng thoáng còn nghe tiếng mẹ thằng Lân chu chéo hai bố con nó, không có người hắn động niệm lực cả người bay vút đi trong đêm trở về nhà, thay quần áo xong ngồi vào bàn học chăm chỉ rèn luyện kiến thức, sang tháng sau hắn tham gia kỳ thi Olympic Quốc Tế, đã muốn có chút tô điểm thành tích của bản thân để có cơ sở tiến vào các trường đại học hàng đầu thế giới, Trần Thiên Nam cố gắng hết sức giành lấy thành tích.
- Anh Em Ơi?
- Mày là thằng Nam? Ôi trời ơi, sao bây giờ khác thế như người nổi tiếng.
Con My ở một bên cười hì hì nói xen vào, Hương à lên một tiếng nhìn từ đầu xuống chân Trần Thiên Nam.
- Huệ chụp cho tao mấy bức ảnh tình tứ với trai đẹp, mai đi học tao cho đám cùng lớp lác mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nói yêu mà lại dấu, vậy là không thật lòng với mình.
- My My để tao đi cùng, tao không đi với mấy thằng kia, mặt mũi chẳng biết dấu đi đâu nữa.
- My kiếm đâu bạn trai đây, như sao Hàn Quốc thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nhìn con nhà người ta mà phát thèm, nhìn con mình chỉ muốn ném mẹ vào nồi luộc ăn, biết thế ngày xưa tôi đẻ ra quả trứng luộc ăn cho bổ còn hơn đẻ con cho ông...
- Thôi thôi.
- Được, đi đâu?
- Yêu Nam nhất trên đời, bí mật đến rồi biết.
- Hai chị gái thân yêu, quên thằng em nhanh thế, Trần Thiên Nam 8A2, trước còn đuổi đánh em suốt quên nhanh thật.
- Chả biết đếch gì, đây người ta gọi là phong cách trưởng thành, đi ăn cưới phải ăn mặc như người lớn.
Tiếng nhạc xập xình vang lên, tên sân khấu là sân chơi của người trẻ, bốn thằng An, Lân, Quang, Tú cận mang theo điệu nhảy huyền thoại của thế thế 8x lên sân khấu, Trần Thiên Nam phải công nhận bốn thằng nhảy rất chất, các cô các bá ở bên dưới cười lấy cười để vì mấy thằng nó nhảy, vũ điệu say xỉn được thằng Lân thể hiện một cách chân thực lên người thằng Quang, mấy thằng tá hỏa bỏ chạy khỏi họng s·ú·n·g đang nhả đ·ạ·n của thằng Lân, sợ nó phun trúng người mình, thằng Quang khóc không ra nước mặt kêu thảm thiết.
Bên kia say quá thấy thằng bên mình bị quăng xuống ao thì ba bốn thằng lao lại muốn ăn thằng Quang, đang cơn nóng máu vì cái áo của bố rơi xuống mương nước, thằng Quang hai tay túm cổ hai thằng ném thẳng xuống ao theo chân thằng đầu tiên, thằng An nhân lúc vung chân đạp vào mông thằng cuối lao xuống ao, thằng đầu bị ném xuống vừa mới bò lên được bờ bị đồng bọn lao tới cả hai lộn cổ xuống ao thêm một lần nữa.
Trần Thiên Nam che mặt không dám nhận người quen với thằng Lân, đám thằng An đỡ thằng Lân ra ngoài cười muốn tụt cả lưỡi vào trong cổ họng, ra ngoài cổng thấy đại hội giao lưu võ thuật của thanh niên làng, truyền thống võ thuật này mấy năm nay rất ít nhưng vẫn thỉnh thoảng xảy ra.
- Ok, mày đẹp trai mày có thể làm bất cứ chuyện gì.
Có hai chị chạy sang bên này tá túc tránh né cuộc đụng độ giao lưu ở bên kia liền sang đây, tò mò nhìn Trần Thiên Nam quay sang hỏi cái My, Trần Thiên Nam gãi gãi mũi cười.
Đại chiến có một thằng bị đẩy về sau đụng phải đám thằng Quang, còn đang đau khổ vì các áo mồi của bố bị thằng kia đụng trúng cái áo trong tay thằng Quang rơi luôn xuống cái mương nước thải, thằng Quang mặt tái mét trợn mắt trắng dã, quay sang túm cổ thằng vừa đụng mình quăng luôn xuống cái ao bên cạnh.
- Anh nào cũng thật lòng hết mất tấm lòng của tớ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.