Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nam Thiên Chiến Hỏa
Ngọc Công Tử
Chương 160: Tiêu Diệt Khủng Bố
Tiếng s·ú·n·g vang lên ở bên ngoài làm cho cả đám người ở bên trong giật mình, lao ra bên ngoài tìm vị trí ẩn nấp, Trần Thiên Nam đã ngồi ở một góc niệm lực tràn ra, thấy Thương vẻ mặt hoảng sợ, cầm dao găm trốn ở một góc thì thở phào, còn may chưa có chuyện gì xảy ra.
Trần Thiên Nam thu hồi niệm lực thăm dò, bắt đầu khống chế một người ở vị trí tốt, khẩu s·ú·n·g Ak 47 trong tay đối phương hướng tới đồng đội nhả đ·ạ·n.
"Pằng...pằng...pằng..."
- Fuck you, tên da đen làm c·ái c·hết tiệt gì vậy?
Người nhả đ·ạ·n là một tên da đen, vẻ mặt hoảng sợ hướng s·ú·n·g về phía những đồng đội lính đánh thuê của mình nhả đ·ạ·n, có năm người đã nằm trong vũng máu, những người khác né tránh kịp thời, khi s·ú·n·g hết đ·ạ·n đám người còn lại hướng về phía người da đen nổ s·ú·n·g.
Chẳng mấy chốc đã có năm sáu cái xác, những người còn lại hoảng sợ nhìn nhau từ từ đi ra bên ngoài, tổ hợp đội hình tác chiến, đột nhiên một người hét.
- Tao bị thứ gì đó khống chế chạy mau.
"Pằng pằng pằng..."
Tiếng s·ú·n·g vang lên, người đi cuối cùng nhả đ·ạ·n vào những người đi trước, chẳng mấy chốc đ·ã c·hết gần hết, chỉ còn lại người vừa hét vừa bắn điên cuồng.
- Có ma quỷ.
S·ú·n·g hết đ·ạ·n liền nhặt một khẩu s·ú·n·g lục dưới đất lên tự dí vào đầu mình bóp cò, Chacara nằm ở dưới đất ôm đầu, khi tiếng s·ú·n·g đã hết mới sợ hãi ngẩng đầu lên nhìn, khắp nơi đều là xác c·hết, từ phía bên ngoài một người bước vào, nhìn lướt qua làm Chacara như chim sợ cành cong co lại lùi về sau.
"Phựt."
Một con dao găm ném tới, Chacara hoảng sợ nhắm mắt lại, không cảm nhận được đau đớn khi mở mắt ra đã thấy con dao cắt đứt dây thừng trên tay.
- Thằng c·h·ó, đứng im không tao g·iết nó.
Elain cầm khẩu s·ú·n·g lục dí vào đầu Thương uy h·iếp Trần Thiên Nam vừa đi vào, nhìn thấy Trần Thiên Nam đến Thương buông lỏng cơ thể.
"Trảm Tinh."
Elain trợn mắt lên từ từ đổ về phía sau ngã trên đất, Thương lao tới nhào thẳng vào ngực Trần Thiên Nam khóc.
- Hức hức, anh Nam em rất sợ.
- Không sao rồi.
Trần Thiên Nam vuốt vuốt tóc Thương, hắn thở dài đây là chuyện máu tanh con gái khó có thể chịu nổi, từ phía sau có tiếng chân lao vào, Chacara trong tay là một khẩu s·ú·n·g lục thấy không có ai uy h·iếp được mình nữa thở phào nhìn Trần Thiên Nam, kinh dị nói một câu tiếng Anh.
- Là anh g·iết bọn họ?
Quay lại nhìn đối phương Trần Thiên Nam trợn mắt nói.
- Con mắt nào của cô thấy tôi g·iết bọn họ, tôi vừa tới đây đã thấy họ tự bắt nhau điên cuồng, sợ hãi nấp ở bên ngoài, chờ đến khi hết tiếng s·ú·n·g mới vào.
- Vậy còn tên kia?
Chacara tay cầm s·ú·n·g chỉ chỉ về phía tên phía sau.
"Pằng."
Trần Thiên Nam nở một nụ cười quỷ dị khó phát hiện, vẻ mặt kh·iếp sợ nhìn đối phương.
- Là cô nổ s·ú·n·g lại đổ cho tôi.
Chacara vứt luôn khẩu s·ú·n·g trong tay mặt trắng bệch, vừa rồi tại sao cô lại bóp cò, chính bản thân cũng không biết, Trần Thiên Nam khâm phục đối phương, một cô gái thấy cảnh máu tanh như này sợ thì vẫn là sợ, nhưng lại có gan lấy s·ú·n·g chạy vào trong muốn cứu người, gan không nhỏ.
- Tôi tôi?
Trần Thiên Nam cõng Thương lên vai nói.
- Nhắm mắt đừng có nhìn, để anh cõng về.
Không có quan tâm tới cô gái bên cạnh, Trần Thiên Nam cõng Thương rời đi, chân tuyệt đối không lưu lại một vết giày hay bất kỳ thứ gì liên quan tới mình ở đây, cô gái kia nhìn xác c·hết khắp nơi hoảng sợ chạy theo Trần Thiên Nam.
- Đợi tôi rời khỏi chỗ ma quỷ này với.
Ra tới bên ngoài nhìn thấy phía xa có tiếng còi cảnh sát lại đây, Trần Thiên Nam nhìn đối phương nói.
- Đừng có đổ bậy cho tôi g·iết người đấy, nếu không tôi khai cô mới là người bóp cò nổ s·ú·n·g g·iết người.
Chacara bịt mồm gật đầu, quả thật cô không có nhìn thấy đối phương cầm s·ú·n·g g·iết người, bản thân lại chính là người nổ s·ú·n·g, khẩu s·ú·n·g kia cô còn vừa vứt ở bên trong.
- Con gái.
Từ trên xe một người mặc vest đen lao xuống xe chạy tới ôm chặt lấy Chacara, Trần Thiên Nam cùng Thương được một số cảnh sát chăm sóc y tế, kiểm tra v·ết t·hương.
- Có chuyện gì đã xảy ra vậy Chacara?
Một cảnh sát đi vào bên trong nhìn hiện trường không khỏi hít một hơi khí lạnh, sơ bộ nhìn qua hiện trường phán đoán là những phần tử khủng bố tự tàn sát lẫn nhau, nhưng mà có quỷ mới tin được bọn chúng tự tay g·iết nhau tới mức không ai còn sống.
- Là bọn chúng tự nổ s·ú·n·g g·iết nhau, cháu không biết rõ, chỉ thấy chúng điên cuồng bắn nhau, cháu hoảng sợ chỉ dám ôm đầu nằm dưới đất...
- Đội trưởng Anatha, việc này là cảnh sát vũ trang chúng ta tiêu diệt phần tử khủng bố, giải cứu con tin.
- Vâng, tôi đã rõ.
Bố của Chacara nói một câu vị đội trưởng kia liền hiểu, chuyện của bọn phần tử khủng bố c·hết là hết, không truy cứu sâu hơn, Trần Thiên Nam cùng Thương được lấy lời khai, sau đó được cảnh sát Thái Lan đưa về Bangkok.
- Chị Thương.
Thảo thấy Trần Thiên Nam mang theo chị gái trở về lao tới ôm chặt lấy Thương khóc ngất, cô Linh chú Sơn cũng thở phào một hơi, Trần Thiên Nam gật đầu với chú Sơn một cái không muốn nói gì, chú Sơn hiểu ý im lặng quan tâm con gái.
Trần Thiên Nam không có về, dù sao đã qua Thái Lan rồi, đằng nào cũng phải ở lại chơi đã, chuyện vừa rồi ra cũng không có lưu lại ám ảnh gì lắm, ở bên khóa huấn luyện đặc biệt kia hắn đã g·iết vài người, là t·ội p·hạm c·hiến t·ranh, phần tử đ·ánh b·om liều c·hết...
Ngủ một đêm ở khách sạn, sáng hôm sau Trần Thiên Nam rủ chị em Thương Thảo đi thăm quan xứ sở chùa vàng, qua một đêm Thương đã tốt hơn rất nhiều, nếu là con bé Thảo b·ị b·ắt cóc Trần Thiên Nam khẳng định sau đó nó ám ảnh mấy tháng trời là ít, còn Thương tính cách lạnh nhạt bộ dạng không quan tâm nhiều, thời gian gây ám ảnh sẽ ít hơn.
Vừa thò mặt ra khỏi khách sạn đã có người chạy tới.
- Xin chào mọi người, giới thiệu một chút tớ tên Chacara, nhà tớ ở đây.
Trần Thiên Nam kinh ngạc, người này bộ dạng như không tim không phổi, vừa hôm qua còn ở trong ngực bố khóc lóc thảm thiết kêu gào sợ hãi, mà mới qua một đêm đã chuyển biến thành bộ dạng tươi cười hớn hở, dường như ngày hôm qua không có chuyện gì xảy ra vậy.
- Chào Chacara.
Con bé Thảo xum xoe kể lại ngày hôm qua bản thân mình báo cảnh sát cứu hai người ra sao, giống như đang phác họa lại bức tranh anh hùng của bản thân mình, Trần Thiên Nam nhún vai đi trước không có nghe con bé nó tự thổi bóng bay mình.
Hai người tựa như chị em vừa gặp đã thân, nói líu ríu suốt trạng đường, Trần Thiên Nam phát hiện có người theo dõi, hắn trầm ngâm không biết là người của bố Chacara hay là người khác, không tính động vào nên mặc kệ quan sát thêm tình hình rồi tính, hắn ở đây giỏi lắm hai ba hôm rồi về nước, có cho tiền bọn họ cũng không dám qua Việt Nam mà tìm hắn.
Tới tên nào hắn bẻ cổ tên đó, ưu thế sân nhà chiếm tới sáu thành chiến thắng, thêm thực lực bản thân hắn có tám thành tự tin, cho dù là có cường giả tự mình đến còn có cụ ngoại bảo kê, hiện tại có ông bà nội, ông Long đều đã là cường giả Khí Cảnh, được tính là đỉnh cao chiến lực ở Địa cầu, hắn còn sợ con cóc gì nữa.
Chỉ thiếu treo cái biển ở trên chán với bốn chữ "Con Ông Cháu Cha" để xem tên nào đụng được hắn, nghĩ là vậy nhưng dù sao vẫn phải khiêm tốn. Chacara là thổ địa Thái Lan, vì thế chủ động dẫn đám Trần Thiên Nam đi chơi khắp nơi, ăn đủ thức ăn bản địa.