Chương 11: Ta không phạm người
Tiêu Dương cứ thế thoái luyện thân thể tròn một tháng không ra, hắn cứ liên tục lập đi lập lại thoái luyện thân thể và tấm nước thuốc mở rộng kinh mạch toàn thân, làm cho khí hải của hắn đã mở rộng gấp đôi, đồng thời cũng đã hoàn thành thoái luyện một ngày mười chu thiên, chính thức bước vào binh cấp luyện cốt.
Nhưng đồng thơi dược liệu hắn đem theo người đã hết nên hôm nay Tiêu Dương xuất quan để tìm thêm dược liệu.
Tiêu Dương vốn dĩ muốn quay về Tiêu gia để lấy dược liệu, nhưng chỉ có tấn thăng trúc cơ kì mới được ra khỏi học viện, mà học viên dưới trúc cơ viên mãng lại không được có tùy tùng bên người, điều này khiến hắn có chúc khó sử trong việc tìm kiếm dược liệu để dùng.
Tiêu Dương bắt đắt dĩ đành đi dạo một vòng quanh trung tâm của học viện để tìm thì hắn nhớ đến sổ tay của học viện thì bèn lật ra xem và phát hiện ở trong học viện có hai nơi thích hợp hắn mua dược liệu đó là chợ đen ở khu tây học viện hoặc đan phòng ở trung tâm học viện.
Vưa tiện đường nên hắn đến đan phòng tìm kiếm, cũng đúng lúc hôm nay là ngày rầm lúc có thầy giáo đang giản về đan dược cho các học viên mới vào, nên Tiêu Dương tiện nghi ngồi xuống nghe một lác.
" Luyện đan chi đạo bát đại tinh thâm, phàm nhân có y thuật, tu sĩ chúng ta có đan đạo cũng xem như là cùng nguồn gốc.
Người chữa bệnh ở phàm nhân gọi là Y sư, còn tu sĩ gọi là Luyện đan sư.
Luyện đan sư chia làm cửu cấp từ nhất tinh đến cửu tinh.
Đan dược không phân phẩm cấp thì chia làm ba loại là hỗ trợ tu luyện đan dược, giải độc đan dược và đặt thù đan dược.
Muốn luyện đan thì có ba cách đặt thù, một là dùng đan hoả tự bản thân tu sĩ luyện chế, cách này thông thường chỉ dùng cho tu sĩ có mộc hoả song linh căn mới có thể kích phát đan hoả của bản thân mà thôi.
Cách hai chính là dùng dị hoả hoặc thú hoả, cách này thường chỉ tu sĩ sau khi kết anh mới có thể dùng, vì sau khi kết anh tu sĩ sẽ có thể sử dụng được linh hồn lực lượng để thay thế cho mộc linh căn cảm nhận linh dược thuộc tính.
Cách thứ ba là dùng trận pháp, cách này thường được rất nhiều tu sĩ sử dụng vì đơn giản dễ sử dụng, vì chỉ cần có linh khí là có thể luyện đan được, nhưng tỉ lệ thất bại lại cao hơn rất nhiều.
Hôm nay ta sẽ luyện ích cốc đan bằng cả ba cách cho các trò cùng thấy."
Ích cốc đan cũng giống như tên là loại đan dược có thể giúp tu sĩ không cần ăn uống trong một khoản thời gian nhất định, là đan dược phù hợp nhất cho tu sĩ muốn bế quan trùng kích cảnh giới, thám hiểm di tích hoặc săn yêu thú.
Trái ngược với các học sinh nhìn châm chú thì Tiêu Dương lại có vẽ hời hợt hơn, không phải vì hắn không có tôn trọng lão sư mà thực tế thì việc luyện đan này đối với hắn thật không quá chúc khó khăn nào.
Hành động của hắn thật sự có rất nhiều người nhìn thấy kể cả lão sư đang luyện đan, nhưng lại không ai quan tâm cả, trừ một người.
Buổi học kết thúc, Tiêu Dương tư chổ quản lý đan phòng thuận lợi lấy được các lĩnh dược mà hắn cần, sau đó rời đi thì hắn phát hiện mình bị chặn ở trước cửa đan phòng.
Người chặn đường Tiêu Dương là một nữ tử không tính khuynh thành nhưng cũng có thể xem là thiếu nữ xin đẹp, trên mặt của nữ tử ở góc mắt bên trái có một cái bớp màu đỏ rất to như phát đi nét thanh xuân của thiếu nữ làm cho hắn cũng thấy tiết cho một bông hoa, hắn hành lễ trước hỏi:
" Tại hạ Tiêu Dương, không biết đạo hữu có gì chỉ bảo?"
Cố gái ấy không trả lời mà trực tiếp bắt lấy tay của Tiêu Dương mà bắt mạch, hắn không có ý ngăn cản nhưng khi cô gái này dùng linh hồn lực dò xét cơ thể hắn thì lại khiến hắn lưu tâm.
" Đi theo ta."
" Tại sao ta phải đi theo cô nương chứ?"
"Ngoại công của ngươi nhờ ta chữa trị kinh mạch cho ngươi, ngươi có quyền không theo ta."
Tiêu Dương cười nhạt rồi bắt đầu đi theo cô nương trước mặt.
Nơi cô gái này ở là một gian nhà không tính lớn có vườn thuốc bảo quanh, trong nhà được bày bố tình tế hợp lý theo kiểu nhà ba gian- một phòng chính, một phòng ngủ và một phòng bếp xây theo hình chữ Ý xung quanh sân.
Bước vào nhà Tiêu Dương có thể ngửi được mùi thuốc rất nồng đậm, mà còn rất nhiều nữa, hắn tiếp tục bước theo cố gái vào phòng chính của căn nhà, cô gái ấy bảo:
" Nhìn ngươi đúng là không đơn giản nhà."
Tiêu Dương không nói mà chỉ cười nhẹ, cô gái ấy tiếp tục mở lời:
" Chuyện liên quan đến ngươi ta không quản, ta chỉ nhận việc của Tiêu lão đầu đó thôi.
Ngươi, cởi đồ ra đi, sau đó ngâm mình trong bồn dược liệu đó, ta chờ ngươi ở bênh ngoài."
Tiêu Dương làm theo lời của cô nương ấy mà bước vào thùng nước thuốc ngâm mình, từ dạ lông, kinh mạch, cơ xương, ngủ tạng của hẳn đều có thể cảm nhận rõ ràng sự đau đớn của hàng vạn con kiến đang xâu xé, gậm nhấm hắn.
Tiêu Dương cố gắng chịu đựng dược lực xâm thực đồng thời cố gắn vận Thanh Long tam biến liên tục không nghĩ, sau hơn một canh giờ thi dược lực của thuốc đã bị Tiêu Dương hấp thụ hết, đồng thời hắn cũng thuận lợi đột phá tới sĩ cấp luyện bì tương đương đột phá trúc cơ kỳ, chẳng những vậy, khí hải của hắn cũng được tăng gấp đôi tương đương gấp bốn lần tu sĩ luyện khí bình thường khác, còn về nội thương kinh mạch của hắn trong lần ngâm thuốc này cũng đã biến mất.
Thực tế nếu là Tiêu Dương trước kia thì hắn đã có thể đột phá trúc cơ kì từ lâu, mà dựa vào tích lũy có thể trực tiếp đột phá đến hậu kì hoặc viên mãng, nhưng hắn là Lạc Dương, là người của Lạc tộc, nếu không có long đan thì nói rõ cả đời hắn chỉ dừng lại ở luyện khí mà thôi, nên từ đầu hắn đã quyết đi theo con đường luyện thể.
Tiêu Dương mặt quần áo vào rồi đẩy cửa bước ra khỏi nhà, hắn từ từ tiến lại chỗ cô nương đang nằm trên ghế tựa như một lão bà làm hắn thấy có chúc thú vị. Cô nương mở miệng trước:
" Không kêu, không la cũng xem như là nhân tài, nhưng kinh mạch không còn tổn thương mà lại không đột phá được trúc cơ thật cũng là phế tài đi."
" Đa tạ ơn chữa trị của Hồn cô nương, ở nơi hẻo lánh như vậy mà cũng gập được cũng coi là tam sinh hữu hạnh đi."
Tiêu Dương vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt, nhưng vị Hồn cô nương kia lại âm trầm.
" Dù có thương ngươi như thế nào đi nữa thì Tiêu lão cũng sẽ không nói ra thân phận của ta cho người hay người nào khác, làm sao ngươi biết ta họ Hồn."
" Xem ra là Tiêu Dương ta đoán đúng rồi."
" Nói, làm sao ngươi biết."
" Có tất cả ba điểm, thứ nhất là từ vị của Hồn cô nương hình như cũng chỉ có trúc cơ viên mãng thì phải, thứ hai là hồn lực, cái cuối cùng là thể phương hình như tên là "Đoàn thể" thì phải."
Vị Hồn cô nương này nghe tới đây thì đã biết được đại khái là vì sao Tiêu Dương đoán được thân phận của mình.
" Hay lấm Tiêu Dương, xem ra ta nhìn lầm ngươi rồi, nếu như ngươi không phải trời sinh có linh hồn lực thì cũng là giống ta từ luyện công pháp đặc biệt. Được rồi, ta không phạm ngươi, ngươi cũng đừng phạm ta."
0