Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2


Anh ngồi xuống trước mặt tôi, tay cầm xấp đề thi, mỉm cười nhìn tôi.

"Thôi bỏ đi." Anh bỗng lắc đầu cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Được thôi." Anh mỉm cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước khi trận đấu bắt đầu, điện thoại tôi rung lên.

Nhóm này là của các tân sinh viên trong khoa tôi, còn Tô Ánh là đàn anh trên chúng tôi một khóa, cũng là bạn cùng trường cấp ba với tôi.

"Khoan đã." Anh đột nhiên đè tay tôi lại.

"Trình độ hiện tại, có qua nổi CET-4* không?"

Tính cách của anh thực sự quá tốt.

Anh hơi sửng sốt.

"Được!" Tôi đưa tay rút một đề thi.

"Như vậy, anh cũng có cái để nói với dì."

"Là nhóm của tân sinh viên khoa bọn em." Tôi giải thích.

“Năm ván đấu?”

"Ồ." Anh rút ra một tập đề thi.

"Em từng làm bài thi thử CET-4 rồi." tôi hất cằm kiêu hãnh.

"Thật sự muốn chơi?"

"Trò chơi gồm năm vòng, nội dung mỗi vòng do hai người thỏa thuận. Ai thắng một vòng thì có quyền đưa ra một yêu cầu với người thua." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ồ." Lục Huân cười nhẹ.

"Không cần?" Anh cười cười.

Nói về chuyện học, tôi luôn giỏi tiếng Anh nhưng lại kém môn Toán.

4

"Có chuyện gì thú vị à?"

"Gần đây trong trường đang thịnh hành một trò gọi là 'Năm ván đấu'."

Những ngày sau đó, tôi và Lục Huân ở chung rất vui vẻ.

"Em không phải trẻ con." Tôi lẩm bẩm.

"Anh đã hứa với dì là sẽ trông chừng em, dù sao cũng phải có cái để báo cáo lại. Em chọn một đề trong đây, nếu đạt 600 điểm, anh sẽ không quản nữa, thế nào?"

"Không có đâu! Mẹ em quản chặt lắm, ba năm rồi em còn chẳng có điện thoại, làm sao mà em có bạn trai được?"

5 (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạn... trai?

"Vậy thử một chút không?"

Là Tô Ánh gửi một video hài hước vào nhóm chat.

Không hiểu sao gương mặt của Tô Ánh đột nhiên hiện lên trong đầu tôi.

"Không biết còn tưởng em đang nhắn tin với bạn trai đấy."

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Anh ấy tính tình ôn hòa, đối xử với mọi người thân thiện, thường xuyên giúp đỡ mọi người trong nhóm giải đáp thắc mắc.

"Mọi người đang bàn chuyện tổ chức buổi gặp mặt trong mấy ngày tới."

"Thử gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy ván đầu tiên bắt đầu bằng bài thi tiếng Anh này, thế nào?"

"Em được hơn 600 điểm lận!"

"Em chơi!"

"Em đâu có muốn đi du học."

"Em vẫn còn là trẻ con, chúng ta cứ rút đề kiểm tra cho đơn giản…"

"Dù gì cũng là sinh viên rồi, có muốn chơi một trò chơi không?

Tôi nhìn anh chằm chằm.

Anh gật đầu.

Tôi lắc đầu.

Sự xa lạ và khách sáo sau ba năm xa cách chỉ mất vài ngày là tan biến gần hết. Chúng tôi cùng thuộc khoa Quản trị Kinh doanh, chỉ riêng chuyện về đời sống đại học đã đủ để nói chuyện không dứt.

"Với lại em thấy luật chơi này khá thú vị."

(*CET-4: Kỳ thi đánh giá năng lực tiếng Anh cấp đại học ở Trung Quốc.)

Nghe cũng hợp lý.

Vậy nên khi Lục Huân đề nghị kèm tôi tiếng Anh, tôi đầy tự tin từ chối.

Tôi vừa lướt xem tin nhắn trong nhóm, bỗng nhiên bên cạnh vang lên giọng của Lục Huân.

"Trò chơi?"

"Nhưng tối qua dì còn nhắn tin bảo anh phải giám sát em luyện tiếng Anh hai tiếng mỗi ngày, nói rằng muốn em giành suất trao đổi nước ngoài khi lên năm ba."

Luật của ván đầu tiên rất đơn giản: Tôi và Lục Huân mỗi người chọn một đề thi để làm. Tôi làm đề CET-4, còn anh làm đề CET-6, ai điểm cao hơn thì thắng.

"Được rồi, làm bài đi."

Chương 2: Chương 2

Tôi quay đầu lẩm bẩm: "Mà tại sao lên đại học rồi còn bị quản chứ?"

6

"Dĩ nhiên!"

"Yêu cầu đó phải hợp pháp, người thua bắt buộc phải thực hiện. Mà yêu cầu được đưa ra đó phải là một yêu cầu mới, không được phủ định hoặc vô hiệu hóa yêu cầu trước đó."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2