Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37. Leo tháp (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37. Leo tháp (3)


“Nghe nói cậu bé này là con của Thần Quy Tường với Hoa La Sát.”

Minh thấy điềm lập tức nhanh chân bước vào tháp trước khi ông Đồng kịp làm thêm điều gì nữa.

So với phong cách phù thuật huyễn lệ của Linh, thuỷ thuật lung linh của Ngân. Thì phong cách chiến đấu của Minh cực kỳ đơn giản. Mỗi con một đâm, chỉ một cây tre dài hai mét trong tay, Minh gặp con rối là đâm. Với tốc độ và lực tay cực khủng thông qua nhiều tháng tu luyện thể thuật và chất liệu cực hảo của tre trăm đốt thì xử lý những đối thủ tu vi nhị giai trở xuống đối với Minh chỉ là vấn đề một chạm.

Màn leo tháp của Minh, bắt đầu.

Minh cũng hiểu điều đó, một phần muốn biểu diễn một chút, một phần thì cũng không thể nhất kích tất sát con rối tam giai được nên cậu quyết định nhá hàng cho các khán giả cũng như đối thủ một ít chiêu thức.

Có thể nói, phần thắng đã nằm chắc trong tay đội trường phía Nam cho vòng thi đầu tiên. Mười một thí sinh, bắt đầu từ chín giờ rưỡi sáng giờ đã một giờ trưa, vẫn chưa có một khán giả nào vỏ về. Có thể thấy được độ lôi cuốn của cuộc chiến.

Chiêu vừa rồi cũng là một linh thuật mà Ngân sáng tạo ra, phú tình thuỷ. Năng lực cũng như tên, đó chính là tách một phần tinh thần của mình ra rồi gá vào người mục tiêu khiến những vật vô tri cũng phải chịu ảnh hưởng bởi thất tình thuỷ. Có thể nói phú tình thuỷ chính là linh thuật phụ trợ hoàn mỹ cho thất tình thuỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chúng bay múa trong không trung như tràn ngập khắp tầng số mười hai. Bổng chốc lá cây cuốn lại như cơn bão rồi điên cuồng t·ấn c·ông về phía con rối, liên tục đẩy lùi nó về phía sau. Lá cây lúc tụ thành hình dạng của Minh để đấm mạnh vào con rối, lúc thì phân tách ra thành vô số chiếc lá cắt chém điên cuồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả khán đài vang rợp tiếng vỗ tay. Khán giã vẫn giữ được sự hưng phấn từ đầu tới cuối, nhất là đối với thí sinh có tu vi cao nhất.

Minh đứng im tại chỗ, không phóng tới t·ấn c·ông lập tức như lần trước. Con rối cũng không chờ Minh ra tay trước, nó hoá thành tàn ảnh rồi vụt tới ngay trước mặt mình, ngay khi nắm tay nó gần như chạm vào mũi của cậu thì bỗng nhiên cả cơ thể cậu đã nổ tung thành vô số lá cây.

Tuy nhiên cũng có một số cá nhân nổi bậc, thậm chí có hai thí sinh có tu vi nhị giai sáu sao. Kết quả leo tháp cũng không tệ, đa số đều là từ tầng năm trở đi, ba người tầng tám, một người tầng chín, nhưng chưa một ai khác ngoài Ngân chiến thắng tầng mười.

Minh ngồi trong phòng chờ, nhìn từng thí sinh khác tham gia leo tháp và đánh giá. Quả thật chất lượng thí sinh năm nay rất cao, hơn hẳn thí sinh ba nằm gần đây. Minh có thể đánh giá được như vậy là bởi vì cha mẹ Minh thường có thói quen dắt Minh đi xem các cuộc thi đấu vào thời gian rảnh. Đương nhiên muộn cuộc thi lớn như vậy cũng không thể bỏ qua. Hiện tại cha mẹ Minh cũng đang ngồi ở một góc khán đài.

Bà Như chỉ biết nép sang một bên rồi che mặt, mong không ai nhận ra mình. Còn lực lượng bảo an của cuộc thi cũng không ai dám lên ngăn hành động quá khích của ông lại. Thật sự đội trưởng đội cảnh vệ này thật sự có nhiều bộ mặt khác nhau.

“Thật sao?”

“Ra vậy, chà chà, vậy thì tu vi cao nhất là phải rồi còn gì.”

Tới tầng thứ mười một, mọi người đều chú tâm vào màn hình đầy mong đợi, mong những con rối có thể có biểu hiện gì đó tốt hơn. Dù gì tầng này chưa có ai đặt chân tới trước đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Và đương nhiên có thể làm hành động như vậy không thể là bà Nhu mà là ông Đồng, mấy năm trước xem người lạ thi đấu ông còn vô cùng phấn khích huống chi là con trai của mình. Ông mặc đồ cỗ vũ sặc sở, tay cầm bảng ghi tên Ngô Anh Minh có trang trí hoa hoè không ngừng đung đưa như một người hâm mộ cuồn nhiệt.

Trong lúc khán đài đang huyên náo thì một âm thanh vô cùng vang vọng vang lên, ác cả tiếng bàn tán, nói chuyện của các khán giả khác. Có thể nói tu vi người này cũng không thấp.


Trên khán đài, tay của bà Ly đã run run, ở đây chỉ có bà mới hiểu linh thuật mới khai thác này của Ngân có ý nghĩa như thế nào đối với nhà họ Mã, nếu Ngân có thể hoàn thiện thuật này thì năng lực của toàn trường phái thất tỉnh thuỷ sẽ tăng vọt.

Con rối bị quấn quanh không thể nào thoát ra được, chỉ có thể đứng yên chịu trận, Minh còn cố ý dùng ít sức lực để được biểu diễn nhiều hơn. Lần trước chỉ với thanh đằng thuật cậu đã có thể trói một con dị tộc tam giai chín sao. Điều đó chứng tỏ mộc thuật của cậu dù không vận dụng tre trăm đốt cũng đã rất mạnh. Điệp vũ thuật đương nhiên cũng vô cùng xuất chúng.

Từ sau khi học được Mỵ Ê Oán Khúc, Minh cũng đã bắt đầu tìm hiểu và học tập ảo thuật, cho tới nay cũng xem như có chút thành tựu. Đó chỉ là thủ đoạn cậu kết hợp giữa ảo ảnh thuật và điệp vũ thuật. Con rối vừa đấm trúng ảo ảnh thì vô số lá cây nổ ra.

Khán giả bên ngoài thấy thế thì đầu đầy dấu hỏi chấm, còn các thí sinh khác thì cũng cạn lời. Hình ảnh này rất quen, một bên né tránh một bên đuổi đánh, chỉ có điều lần của họ thì thí sinh bị đuổi đánh còn lần của Minh là con rối bị đuổi đánh.

Vượt qua sự bất ngờ của kết quả trận chiến, khán giả lập tức vỗ tay ầm ầm. Họ đều không ngờ mới hai trận mở màn đã đặt sắc đến vậy, các thí sinh năm nay chất lượng vượt ngoài mong đợi họ.

Trong quá trình chiến đấu Minh dường như trở thành một cổ máy, tay liên tục vung ra còn chân thì lướt trên sàn tháp như tàn ảnh, chỉ cần con rối xuất hiện ra thì lập tức bị tiêu diệt. Mỗi tháp chỉ tiêu tốn của cậu hai phút, đó đã là sự xuất hiện của con rối và cầu thang dẫn tới tầng tiếp theo đã tốn mất một phút rưỡi rồi.

Nhanh chóng, khi ba con rối đã đánh nhau đến trầy trật, Ngân chớp ngay cơ hội mà thả chiếu cuối cùng. Ba cột nước cực mạnh bao hàm toàn bộ linh lực còn lại của Ngân đâm vào v·ết t·hương sâu nhất của các con rối khiến cho chúng lập tức tan ra thành linh khí rồi biến mất.

Lần này vẫn là ba con rối, nhưng tu vi là nhị giai chín sao, đã là đỉnh cao trong nhị giai. Lần này Minh cũng không có ý định chậm lại, chân lướt trên nền đá như quỷ mị tre trong tay đâm mạnh vào lồng ngực của con rối đầu tiên khi nó vừa mới kịp xuất hiện.

Tuy tốc độ của hai con rối rất khá nhưng cũng không thể so lại với Minh, lần lượt hai con rối đang thương cũng b·ị đ·âm giữa ngực rồi tan biến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho tới khi thí sinh thứ mười một rời khỏi tháp và quay về phòng chờ của đội mình. Người dẫn chương trình lên tiếng.

Quả nhiên, chỉ có một con rối bước ra từ bức tranh, điều này cũng dễ hiểu, cách biệt giữa nhị giai chín sao và tam giai một sao là quá lớn, nếu thật sự có ba con rối tam giai ở đây thì quá là làm khó với các thí sinh.

Màn biểu diễn vừa b·ạo l·ực vừa hoa mỹ của Minh khiến mọi người há hốc, họ còn tưởng là sẽ được xem những linh thuật màu mè vô cùng hoành tráng. Còn ông Đồng lại càng phấn khích hơn, đúng là con giống cha, đây cũng là phương pháp chiến đấu mà ông ưa thích nhất.

Tuy vui mừng và tự hào về con gái, nhưng nhìn con bé kiệt sức như vậy cũng khiến bà có chút không nỡ, quả thật đề nghị Ngân tham gia vào đội tuyển là một quyết định đúng, nhưng bà cũng sợ con bé sẽ gặp nhiều áp lực, vốn dĩ Ngân cũng không phải là người có thể dễ dàng tâm sự những tâm tư của mình với người khác. May mắn bà đã chuẩn bị cho Ngân rất nhiều linh dược dưỡng thần để khôi phục.

Bước ra khỏi tháp, Thuận lập tức tới dìu Ngân quay về nơi tụ tập của đội, Ngân cũng không từ chối mà hơi dựa vào người Thuận, cô đang rất mệt.

Tiếng bàn tán tên khán đài vang lên với sự xuất hiện của Minh. Thiếu niên tuấn tú với vẻ ngoài sáng sủa như ánh mặt trời rất thu hút ánh mắt của người khác.

Cầu thang dẫn tới tầng cao nhất cũng mở ra, Minh bước lên mà không cần do dự hay hồi sức. Cậu rõ ràng đối thủ tiếp theo của mình là một con rối tam giai một sao. Có thể đối với các thí sinh khác thì đây là một thử thách không thể vượt qua. Nhưng đối với Minh, một người từng ra ra vào vào bí cảnh Hoả Ngục như cơm bữa thì chỉ một tam giai một sao không đáng để ngại.

Khán đài lúc này cũng cười ồ lên rồi cùng nhau cổ vũ theo ông khiến bầu không khí sôi động thêm gấp đôi.

Khán giả bên ngoài vừa chờ mong vừa hồi hộp, với khả năng đã được thể hiện của Minh, họ chắc chắn rằng thiếu niên này có thể đánh bại được con rối. Nhưng không biết là Minh vẫn dùng phương pháp như cũ hay dùng chiêu thức gì thú vị hơn mà thôi.

Các thí sinh của các còn lại cũng rất đáng ghi nhận, nhưng đối với Minh, về chất lượng chung thì cũng khó so bằng các thành viên của đội mình. Cơ bản là về tu vi, đội tuyển trường phía Nam có tu vi thấp nhất cũng là nhị giai hai sao. Nhưng những trường còn lại tuy đa số đều là nhị giai nhưng phần đông là nhị giai một sao. Đó đã ấn tượng so với những năm gần đây.


Quả thật giữa nhị giai chín sao và nhị giai tám sao cũng có khát biệt, ngay khi con rối đầu tiên hoá thành linh khí rồi tan biến thì hai con rồi còn lại đã kịp thời trốn ra xa. Chúng vội vã trốn đi hai hướng như né tà.

Từ khi b·ị đ·ánh bại lần đầu bởi Gà Trống Trắng của Minh, Ngân đã bắt đầu trăn trở về điểm yếu của thất tình thuỷ. Do đó Ngân bắt đầu nghiên cứu trong thời gian dài. Từ khi sáng tạo ra hữu tình thuỷ cũng đã giúp Ngân có linh cảm để sáng tạo ra phú tình thuỷ. Có thể nói Ngân chính xác là một thiên tài sáng tạo.

Ngay tức khắc. con rối tam giai ba sao bị nổ tung thành đốm sáng rồi quay về bức tranh.

Đến khi cửa đến tầng mười một mở ra, Ngân mới yên tâm mà gục xuống, bấm nút rút lui.

Cứ thế mười tầng đầu tiên bị chân Minh đạp nát một cách chóng vánh.

“Thật.”

Chương 37. Leo tháp (3) (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nghe nói còn có bản mệnh linh vật.”

“CON TRAI ƠI, CỐ LÊN, À HÚ.”

Điều này khiến khán giả trầm trồ không thôi, quả là một cảnh tượng vừa đẹp mắt vừa ấn tượng.

“Tiếp theo đây, là thí sinh cuối cùng, cũng là thí sinh có tu vi cao nhất cuộc thi năm nay. Hai đồng đội của cậu ta đã có cho mình kết quả vô cùng xuất sắc. Hãy cùng xem thiếu niên này có làm nên kỳ tích. Xin mời thí sinh cuối cùng, Ngô Anh Minh đến từ đội trường phía Nam.”

Đống lá cây bay khắp nơi, vươn trên sàn cũng lần lượt hoá thành điểm sáng rồi biến mất. Lúc này Minh đột ngột xuất hiện từ một góc rồi bước ra. Hoá ra hình ảnh Minh trong cơn bão lá lúc nãy chỉ là ảo ảnh. Minh đã đứng trong góc kia từ đầu, trước cả khi con rối phóng tới và tung cú đấm.

Với sự cố ý của Minh, hình ảnh của cậu thoắt ẩn thoắt hiện trong cơn bão lá cực kỳ ảo diệu và hoa mỹ, như một điếu múa mang sát thương c·hết người. Phong cách hoàn toàn khác so với kiểu chiến đấu một tên một thọt như lúc trước.


Hai phút sau, đã chán với trờ chơi. Minh không nhẹ tay nữa. Thân hình Minh lần nữa hoá thành vô số lá cây, chúng phóng lên tận trên trần thành rồi xoáy mạnh. Toàn bộ lá cây dường như tụ lại một điểm to bằng quả bóng rổ rồi đột ngột bung ra thành một dòng thác đổ ấp xuống đầu con rối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37. Leo tháp (3)