Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54. Nhà họ Nguyễn ở Tây Sơn
Minh bắt đầu tập trung tìm tòi khả năng của khí vận nhãn, không ai hỗ trợ cũng không có ghi chép hướng dẫn, Minh buộc lòng phải tự khai phá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ đó Minh cũng hiểu được, bản chất của oán thiên ma khí là một loại thủ đoạn khí vận, thôn tính khí vận của người bị hại từ đã tiêu diệt họ từ bản nguyên. May mắn khí vận của Minh vốn cực mạnh, thêm vào long mạch gia trì nên đủ để cho nó rỉa thật lâu. Nhưng đến ba năm nữa không kịp thời giải quyết thì khí vận của Minh cũng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Minh cười gật đầu.
Đến lúc đó đừng nói sống sót, cả linh hồn cũng bị tan thành mây khói, không thể siêu sinh.
Ông cụ lúc này mới giơ tay lên, kiềm hai đứa con của mình lại.
Chức năng thứ hai là nhìn rõ khí vận, giống như tên khí vận nhãn thì đương nhiên có thể nhìn rõ khí vận. Khí vận mỗi người khác nhau, có người ít có người nhiều, thể hiện là một đoạn khí xoáy xung quanh người đó, cây cỏ cũng có khí vận, núi đá đất đai cũng có. Có thể nói vạn vật bao hàm khí vận.
Minh chớp mắt, uống một ít trà, ánh mắt lia về phía hai người ngồi cạnh ông cụ.
Nhưng đó là chuyện của ba năm sau, ngược lại không thiếu cách đề cao khí vận, không gấp.
Minh nhìn vào bản thân, có ba luồn khí vận đan xen nhau, không ngừng luân chuyển, một xanh một vàng một đen.
Được một lúc thì Phạm Nhã liền nhận ra có người đang nhìn, cậu ta đình chỉ tu luyện, nhìn qua trái, mắt đối mắt với Minh cách một bức tường.
Màu vàng vòng quanh Minh như một lớp bảo vệ, không ngừng lưu chuyển, trầm ổn chắc chắn, lâu lâu lại thấy hình rồng uốn lượn bên trong. Minh rõ ràng đó là khí vận của long mạch Chiêm Thành. Sau khi dùng tre trăm đốt để cứu sống long mạch, nó đã tách một phần để đi theo bảo vệ Minh.
Ngày hôm sau, Minh khởi hành đến thư viện thành Tây Sơn trước rồi mới đến nhà họ Nguyễn, cậu còn cần xác nhận một số thứ.
…
“Anh em tôi còn phải ở đây để bảo vệ cha mình, nhà có người lạ đến thăm, ông cụ sao có thể một mình đón tiếp.”
Không cần hỏi đường, ngày hôm qua Minh đã nhìn thấy vị trí của nhà họ Nguyễn này rồi. Cậu đi một mạch tới cửa nhà. Cổng to rộng của nhà họ nguyễn có hai linh sĩ đứng gác, đều là tam giai, quả thực là đại khí.
“Cháu là người đến từ Chiêm Thành, là bạn của Nguyễn Chí Thuận. Nay có dịp ghé qua đây nên bái phỏng. Chuyện thứ nhất là muốn thay Thuận chào hỏi người nhà.”
...
Hoá ra cha của Thuận là con trai cả của nhà họ Nguyễn đất Tây Sơn, nhưng ôm chí du ngoạn, thế là mặc sức cha mẹ ngăn cản, năm bốn mươi tuổi, đủ lông đủ cánh đã rời quê đi d·ụ·c lịch khăos nơi, cuối cùng dừng chân ở Chiêm Thành, lấy vợ sinh con, cũng dựng lên một võ quán, nhận dạy võ, danh khí cũng rất lớn.
“Việc này là bí mật, tôi chỉ có thể nói với ông cụ. Hơn nữa, các vị chớ đùa, tôi chỉ là một linh sĩ tứ giai, sao có thể làm hại gì đến ông cụ?”
Có nhóm người đang họp chợ âm, có người luyện binh, có người tập võ, quả thật là trần sao âm vậy. Có điều là thế giới của họ người bình thường không thể hiểu được mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ thế Minh dùng thời gian trong thư viện cũng đã đến trưa, chủ yếu là đọc một số sách về lịch sử xây dựng của thành này, một số lịch sử nổi bật.
Đêm xuống, khi Minh và Phạm Nhã quay về căn hộ thì đã không thầy Hồng Lão và Hồng Tuấn đâu, Phạm Nhã chỉ thấy một bức thư có nói họ có việc cần giải quyết, sẽ quay lại sau vài ngày nữa.
Minh cười.
“Xin hỏi vị đây là?”
Một lúc sau, ông cụ mới hỏi.
Người đàn ông lập tức vỗ bàn.
“Việc đầu tiên cháu nói là tới thăm, vậy việc thứ hai là?”
Hai người trung niên nhìn thấy Minh liền nhướng mày bất ngờ, chỉ mới từng tuổi đó mà đã là tứ giai, tuyệt không phải xuất thân tầm thường.
Cha của Thuận cũng là người con mà ông cụ thương nhất thế nên dù mười mấy năm cũng không gặp Thuận mấy lần nhưng ông vẫn rất yêu thương đứa cháu này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Về phần chức năng thứ ba của khí vận Minh vẫn còn chưa nắm chắt, không vội thử, cũng không thể thử ngay bây giờ, hậu quả quá lớn.
“Các con chớ vô lễ với khách quý. Cha tuy già nhưng vẫn còn gân, các con ra sau chuẩn bị bàn tiệc, hôm nay cha còn muốn trò chuyện với cậu nhóc này thật nhiều.”
Ngồi giữa phòng là một người nữ đang ngồi tu luyện, mày liễu nhíu chặt, bỗng chốc lại nhăn mặt, khí huyết hỗn loạn. Từ khoé miệng cô tà tràn máu tươi, mặt cũng trở nên trắng bệch.
Minh đương nhiên nhận ra đó là ai, chính là Nguyễn Thanh Trúc, người mà cậu nghi ngờ cũng là một nhân vật chính.
Người con gái mở mắt, dường như đã quen tới cảnh này nên cô ta lấy từ phía sau ra một cái khăn, lau máu nới khoé miệng, rơi vào trầm tư, sắc mặt đau khổ vô cùng.
Thứ Minh đưa chính là sợi dây chuyền mà Thuận đã đưa cho Minh, người gác cổng liền nhận rã, những họ không dám tự quyết. Chỉ có điều lại độ còn cung kính hơn, vâng dạ rồi một người đem theo dây chuyền vào trong.
Từ ngày tỉnh lại, Minh cảm giác mình đã có khả năng chủ động kích hoạt khí vận nhãn, có điều mỗi khi sử dụng đều tiêu hao linh lực trong cơ thể và tinh thần lực rất nhiều.
Màu đen kia chính là oán thiên ma khí, thứ mà Oán Thiên Ma Tôn để lại, nó đang không ngừng t·ấn c·ông vào hai nguồn khí vận còn lại. Lực ăn mòn của nó rất mạnh, đang không ngừng rỉa mất hai nguồn khí vận còn lại để làm lớn mạnh tự thân.
Nhanh chóng người đó đã quay lại, cung kính mời minh vào trong nhà. Người đó dẫn Minh tới phòng đãi khách, phòng rất lớn, có một ông cụ đang ngồi uống trà, hai người trung niên, một nam một nữ, ông cụ là lục giai, hai người kia là ngũ giai.
Chỉ có điều mỗi ngày Minh đều phải dùng thời gian để tụ lực chống lại oán thiên ma khí xâm lấn cơ thể, nhiều khi bị t·ấn c·ông bất ngờ đến thổ huyết, thế nên việc này không thể để tiếp tục như vậy. Khí vận không bị xâm chiếm đến c·hết thì cũng là lục phủ bị c·hấn t·hương đến c·hết.
Trữ lượng linh lực và tinh thần của Minh đều vượt xa linh sĩ tứ giai thông thường, nhưng liên tục kích hoạt khí vận nhãn trong ba mươi phút đã không chịu nổi.
“Thì ra là vậy, cháu ngoan của ta còn nhớ đến ông già này, còn thằng cha của nó thật là đi gần hai mươi năm rồi cũng không nhắn về ta một tiếng.”
Đó cũng không phải là ý chính, cái chính là không chỉ người dương, Minh còn nhìn rõ được người âm, cũng không khó phân biệt, khí tức của người âm và người dương rất khác nhau. Trên đường phố sáng sớm vẫn còn rất vắng, chỉ có một số người buông bán thức ăn sáng hay chợ sớm thì mới ra đường chuẩn bị. Nhưng người âm lãng vãn rất nhiều, có người đi trong vô định, có người hội họp nói chuyện với nhau.
…
Lúc này Minh mới nhìn rõ khí vận trên người cô ta, khí vận cực kỳ mạnh mẽ, phóng thẳng trời cao, chỉ hơi kém Phạm Nhã mấy phần nhưng cũng đã rất kinh khủng, trong khí vận có hình ảnh phượng hoàng chao liệng, lửa thiên hừng hực mạnh mẽ như muốn đốt rụi bầu trời.
Hai người nhìn thấy Minh tới, tuổi còn trẻ mà họ đã không nhìn thấu tu vi nên không dám khinh xuất, nhìn các ăn vận, khí chất cũng biết không phải người thường. Một người gác cổng hỏi.
Minh nghiêng đầu về bên phải, đó là phòng của Phạm Nhã, cậu ta đang ngồi xếp bằng tu luyện, trước mặt bày ra bảy miếng gỗ đã mục nát, từ trong đó liên tục phát ra mộc khí mạnh mẽ bị Phạm Nhã hấp thu.
“Cậu trai trẻ này, chẳng hay đến từ Chiêm Thành?”
Minh liền nhận ra đó là bảy miếng gỗ mục mà Phạm Nhã mua ở chợ chiều. Quanh thân cậu ta bao bọc bởi một nguồn khí vận khổng lồ, trên bên trong ẩn hiện một dáng hình người khổng lồ đang ngồi tĩnh toạ, bên cạnh lơ lửng một thanh thần kiếm toả ra khí tức khủng bố. Có thể đó là dáng vẻ kiếp trước của Phạm Nhã. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người phụ nữ điềm đạm nói.
Mình dời mắt ra cửa sổ, hướng về phương xa, cách đó hai mươi cây số là một gia trạch to lớn, thậm chí còn lớn hơn gia trạch của nhà họ Phạm Chiêm Thành. Trong khu nhà ở có một căn phòng nhỏ bé, nơi này không được quét tước thường xuyên nên ngoài sân có nhiều lá rụng, bụi đất phủ dày, ngược lại trong phòng thì sạch sẽ ngăn nắp.
Không muốn lãng phí thời gian, giờ mà tu luyện linh thuật thì sẽ gây ra thanh thế quá lớn, sẽ ảnh hưởng đến người khác. Thế là Minh nhắm mắt lại, từ giữa trán, một đường kẻ dọc nứt ra. Sau đó nó mở bật ra, con mắt màu tím phát sáng lần nữa xuất hiện.
Minh híp mắt, người phụ nữ này xem ra có đầu óc hơn nhiều. Cậu cười nói.
Xung quanh Minh có hai nguồn khí vận từ nhân loại màu hoàng kim cực mạnh mẽ cao hơn trăm mét, chói loá vô cùng, nhưng tu vi lại không cao, chỉ là tam giai và nhất giai. Một luồn khí vận vô cùng gần, đó là tam giai.
Ông cụ cười mời Minh ngồi về phía đối diện. Minh cũng chào ông rồi ngồi xuống, thần thái tự nhiên không kiêu ngạo không xu nịnh.
Khí vận màu xanh có thể hiểu là khí vận của Minh và tre trăm đốt, cả hai tuy hai mà một, khí vận gắn liền với nhau, thế nên khí vận của Minh cũng chuyển hoá thành màu xanh ngọc của tre trăm đốt. Khí vận rất mạnh mẽ, cao thẳng lên tậng trời, rực rỡ chiếu sáng.
“Một người khách vãn lai, đến đây là có chuyện thương lượng với người nhà họ Nguyễn. Đưa cái này cho chủ nhà giúp tôi, họ sẽ biết tôi là ai.”
Bây giờ tu vi của cậu đã cách tứ giai ba sao không xa.
“Cậu kia, ý cậu là gì, chúng tôi ở đây là người nhà, cậu còn dám nghi ngờ chúng tôi sao?”
Biết bị cha đuổi khéo, hai người đành bực dọc quay ra. Ngay khi họ ra khỏi phòng, Minh gật đầu mĩm cười với ông. Tay cậu vỗ hai cái vào thành ghế, Gà Trống Trắng đột ngột từ phía sau xuất hiện.
Minh thu mắt, không muốn nán lại nơi riêng tư của cô gái quá lâu. Cậu nhếch mép, cũng đã hiểu phần nào mọi việc đang xảy ra. Đọc qua vô số sách cổ tại thư viện Chiêm Thành, kiến thức của Minh so ra kém với Hồng Lão nhưng cũng là dạng người kiến thức đầy mình. Lại có thể nhìn thấy khí vận từ xa, thế nên mới nhận ra được một số chuyện mà cả Hồng Lão còn chưa hay biết.
Hiện tại Minh đã tìm ra được ba chức năng của khí vận nhãn.
Minh cũng đoán được là chuyện gì, có khi là về tê giác cuồng triều ngày hôm qua. Thế là ai về phòng nấy. Cậu không nhàn rỗi, bắt đầu nhập định tu luyện, không hiểu vì lý do gì, cũng có thể là nhờ tín ngưỡng ảnh hưởng từ sâu xa, cũng có thể do sự giác tỉnh của khí vận nhãn. Tốc độ tu luyện của Minh tăng lên không ít.
“Cháu?”
Cánh nó quạt mạnh, âm phong nổi lên, một làn sương mờ ảo nổi lên khắp phòng, người bên ngoài không thể nhìn cũng không thể nghe những gì xảy ra bên trong. Linh sĩ ngũ giai bình thường muốn phá ảo trận cũng không có cách.
Lúc này Phạm Nhã đang ngồi mới thở phào, cảm giác da gà nổi đầy mình, sống lưng có điện chạy qua. Cảm giác như bị ai đó nhìn sạch không sót thứ gì vậy.
Bỏ qua tình trạng của bản thân, Minh bắt đầu quan sát khí vận của những người xung quanh. Đa số thì tu vi càng cao thì khí vận càng cao, điều này dễ hiểu. Thế nhưng cũng có những trường hợp đặt biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên chính là xem thấu âm dương, dưới con mắt của Minh, đêm cũng sáng tỏ như ngày, phạm vi quan sát tăng rộng ra hơn trăm cây số, có thể nhìn xuyên tường, thậm chí xuyên qua được kết giới từ ngũ giai trở xuống. rất giống một loại nhãn thuật trong một bộ phim hoạt hình minh từng xem. Có điều là thế giới trong mắt Minh vẫn đầy đủ màu sắc, ngược lại còn rực rỡ và rõ ràng hơn bình thường.
Ông cụ tay cầm ly trà bỗng run rẩy, trong mắt hiện lên sắc bén, khoé miệng cũng đanh lại.
Ông lão cười xoà, còn hai người còn lại thì quắt mắt tỏ vẻ đề phòng.
Thông qua khí vận và dương khí, Minh còn nhìn ra ai sắp tận mạng, ai thọ còn dài, có điều linh sĩ tu vi càng cao thì càng khó quan sát bởi vì khí vận của họ bị khí tức mạnh mẽ che dấu mất nên không thể xem thấu.
Chương 54. Nhà họ Nguyễn ở Tây Sơn
Vừa nhắm mắt, mở mắt một lần nữa đã qua sáu tiếng, giờ đã là sáng sớm. Hình như là ba giờ sáng, cảm thấy hôm nay tu luyện đến đây là đủ, Minh cũng không tiếp tục tĩnh thần tu luyện.
Cho nên Minh có thể rút ra được, linh sĩ tu được ‘thế’ thực chất là mượn được khí vận của tự nhiên để gia tăng uy lực của chiêu thức. Nhìn thấy khí vận cũng giúp Minh dễ dàng tu luyện được trạng thái ‘thế’ hơn, hiện nay cũng đã đạp đến ngưỡng cửa đó, ngày thành tựu không xa.
Minh không vội vào chuyện mà là ngồi tâm sự về cuộc sống của gia đình Thuận ở Chiêm Thành, kể đến ông cụ cười tươi hớn hở. Quả thật Minh rất biết cách ăn nói với người lớn tuổi.
Nếu những gì Minh nghĩ là thật, Nguyễn Thanh Trúc kia, rất đáng thu vào thế lực của Minh sắp tạo ra. Không chỉ cô ta, Phạm Nhã cũng nằm trong tầm ngắm của Minh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.