Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 79. Tâm Vệ - Luân Hồi

Chương 79. Tâm Vệ - Luân Hồi


Sau khi đạt được cuốn kinh điển, Minh lập tức quay lại khách sạn để nghiên cứu, cậu có dự cảm thứ này rất có ích.

Tay lật từng trang sách, bên trong toàn là phù triện tối nghĩa khó hiểu, đọc được còn khó chứ huống chi là hiểu mà học được. Nhưng một điều khó hiểu là dù tám mươi phần trăm phù triện trong sách này Minh chưa từng tiếp xúc, nhưng cậu lại có thể đọc hiểu toàn bộ Tâm Vệ Kinh chỉ trong một buổi chiều.

Đọc xong toàn bộ, Minh thở dài.

“Quả là cao thâm vô cùng, nội dung trong sách tuy không nhiều, nhưng lại vô cùng mang tính dẫn dắt, có thể khiến người ta tự phát triển ra con đường cho riêng mình.”

Tâm Vệ Kinh, thật ra là một tập hợp các nguyên lý về sự tuần hoàn và ý nghĩa của vạn vật trong vũ trụ, sự truyền thừa xoay chuyển của tạo hoá, sinh mệnh hình thành rồi c·h·ế·t đi. Vì có nắng nên mới có mưa, có vô cơ mới có hữu cơ, rồi hữu cơ lại trở về vô cơ.

Tất cả gói gọn chung quy là nhân quả, vì có việc này mới có việc kìa, từ việc này có thể suy ra việc kia. Trong sách còn thể hiện cái nhìn mới lạ về Phật pháp, một cái nhìn với những suy tư thông minh, suy cả về duy tâm lẫn duy vật.

“Một nguyên nhân có thể dẫn tới vô số kết quả, khả năng là vô hạn, thứ sách này giúp ta tìm được, đó là kết quả có tính khả thi cao nhất.”

Từ đó người tu tập Tâm Vệ Kinh có khả năng ‘nhìn’ trước một đoạn tương lai, chỉ là khả năng này đơn thuần là phối hợp giữa tính toán và logic.

Chính vì thế, khả năng này sẽ không hoàn toàn chính xác nhưng độ tin cậy vẫn rất cao, bí quyết đó là dùng lực đả thông các con đường vận chuyển xung thần kinh rồi khai phá ra vùng suy luận cao hơn, cùng một lúc có thể tính ra hơn triệu kết quả khác nhau. Bước tiếp theo đơn giản hơn, chỉ là lọc và phân loại các kết quả theo nhóm tương đồng, nhóm nào có nhiều kết quả hơn sẽ được chọn.

Sau một hồi phân tích, Minh rút ra kết luận.

“Loại linh thuật này rất phù hợp với mình, khả năng nhìn thấy tương lai của khí vận nhãn kết hợp với tính suy luận phân tích của Tâm Vệ Kinh, hoàn toàn có thể khiến Minh trở thành một tiên tri thực thụ, có thể suy ra quá khứ, hiện tại, tương lai của bất kỳ sự vật, sự việc nào.”

Minh nhận ra bản thân có tính phù hợp với Tâm Vệ Kinh cực cao, dù thuật này vô cùng khó, khó nhất trong tất cả các trường phái linh lực Minh từng học, nhưng cậu vẫn có thể học đến trình độ có thể ứng dụng chỉ trong một buổi.

Đương nhiên Tâm Vệ Kinh vẫn có nhiều khía cạnh cao thâm khác, nhưng cốt lõi Minh đã nắm rõ.

Minh lập tức thực hành, khí vận nhãn giữa trán mở ra, đại não vận động tối đa, bắt đầu sử dụng Tâm Vệ Kinh. Thứ mà Minh muốn tính toán, đó chính là những sự việc liên quan về vị Ngọc Dương Chân Sư kia…thật sự, Minh cũng đã có một số suy đoán.

Hai mắt nhắm lại, chỉ có khí vận nhãn mở trừng trừng, ánh sáng tím huyền ảo cứ cháy phừng phừng lên như ngọn lửa. Một phút, mười phút, một tiếng…hoàn toàn không có tí kết quả nào.

Minh không cho rằng Tâm Vệ Kinh này có vấn đề, mà là do người tên là Ngọc Dương Chân Sư có vấn đề. Mọi liên hệ quá khứ hiện tại tương lai của người này gầ như tan biến, chỉ để lại manh mối là ông ta có liên hệ với Linh Sơn Thiền Tự.

Cuối cùng cậu lựa chọn từ bỏ, khả năng cao là do cấp độ của người này quá cao, Minh không thể tìm hiểu được. Nhưng Minh cũng không từ bỏ thực hành, tiếp tục tìm hiểu về các vấn đề khác…

Sau một tiếng, Minh có thể xác định giới hạn của bản thân là truy tìm những thông tin quá khi hiện tại tương lai ở cấp độ bát giai. Đó là thành chủ của thành Phù Cát, một người đàn ông chuyên tu y thuật, có một số thành tựu về sinh mệnh, năm nay hai trăm năm mươi ba tuổi…

Có điều khai thác thông tin từ những đối tượng cũng khiến linh lực của Minh tiêu hao rất nhiều, thậm chí khí vận nhãn cũng bắt đầu mỏi mệt. Nhưng tổng kết lại, Tâm Vệ Kinh này vẫn là một cơ duyên cực to lớn đến với Minh.

Nhìn ra cửa sổ trời đã về đêm, tuy trong lòng còn nhiều nghi vấn về chuyện khiến liên minh phải hành động như vậy, nhưng ngũ thì vẫn phải ngủ, dù sao Hồng Lão đã xung phong đi tìm hiểu, có thể ngày mai sẽ có thông tin.


Sáng, Hồng Lão liền triệu tập mọi người lại, kể cả anh em họ Trương và Thiên Y Thánh Mẫu cũng quay lại khách sạn. Hồng Lão ngồi tường thuật lại những thông tin với mọi người, nét mặt nghiêm trọng. Nhất là khi nhìn về phía Minh, ánh mắt của ông có chút ái ngại.

“Quả thật việc này không nhỏ, liên minh đang không ngừng thu xếp phái cường giả tới đây, mọi chuyện đã bắt đầu nghiêm trọng. Đó là…Luân Hồi Hoa.”

Những người biết luân hồi hoa là gì liền khựng lại, trong mắt lộ ra dị sắc. Nhất là Phạm Nhã, trong lòng lập tức rối bời, thầm nghĩ.

‘Đáng lẽ luân hồi hoa còn phải thuần dưỡng tới ba năm sau mới tái thế mới đúng…’

Không không hề có ấn tượng về cái tên xa lạ này, cậu hỏi Hồng Lão.

“Đó là một loại linh vật quý giá sao?”

Hồng Lão lắc đầu.

“Còn hơn cả quý giá, nó có khả năng làm thay đổi cục diện của cả thế giới.”

Sau khi buông ra một lời chấn động, Hồng Lão hít sâu một hơi.

“Thật ra từ khi linh khí khôi phục tới nay, loại dị bảo này chưa từng tái thế. Nhưng trong rất nhiều bí điển đã ghi chép, đây là loài hoa có thể kết nối bất kỳ sinh vật nào với tiền kiếp, hiểu rõ kiếp trước kiếp này, ngộ ra chân lý luân hồi, thoát khỏi đày đoạ nhân giang, hoá thành dạng sống vượt qua sinh tử, thân là duy nhất, bản ngã tụ lại làm một, huyền dịu vô biên.”

Minh không hoàn toàn tin về những điển tích này, nhưng cũng nảy sinh ra hứng thú, thế nên tiếp túc chăm chú lắng nghe.

“Có thể luân hồi hoa cũng không thể khiến người ta thoát ly luân hồi khổ hải, nhưng tác dụng vô biên, nhất là cho người ta tiếp cận luân hồi, mượn sức của tiền kiếp. Người tu về linh hồn, sinh tử có khả năng từ đó mà thu được cảm ngộ, còn rất nhiều công dụng khác mà chưa ai tìm ra.”

Ông nhìn ra cửa sổ.

“Mọi người chắc cũng nhận ra bên ngoài có rất nhiều người từ nơi khác tới, mục tiêu của họ đều là luân hồi hoa, trong đó không thiếu những thế thức cao cấp. Còn có những thế lực đến từ những quận khác, trước mắt tôi đã thấy người của Luân Hồi Cung, Linh Tiêu Môn, Tử Vận Tộc, đó đều là những thế lực chúng ta không thể trêu vào.”

“Nhưng điều đó cũng không ảnh hướng quá nhiều đến chúng ta nếu chúng ta chỉ muốn quá cảnh, đi tiếp thẳng tới thành Nhân Hải. Vấn đề là luân hồi hoa không chỉ thu hút nhân loại tới, mà còn có cả dị tộc…”

Minh mở miệng hỏi.

“Chúng cũng muốn cướp luân hồi hoa sao? Vậy đại trận mà liên minh bày ra cũng vì lý do này."

Hồng Lão đáp.

“Phải, nhưng không chỉ như vậy, thông tin của liên minh cho biết đã có hai chi dị tộc kéo tới, đó là hồn tộc và hoa tộc, dẫn đầu đều có bát giai trở lên. Thế nên trận pháp đã được gia cố, xung quanh tám thành đã ra lệnh giới nghiêm…không ai được phép ra vào thành.”

Minh lẩm bẩm.

“Vây, trước khi qua vụ này, chúng ta không thể đi tiếp?”

Hồng Lão nặng nề gật đầu, hơn ai hết, ông biết một trận chiến quy mô lớn như vậy không thể nào kết thúc chỉ trong một sớm một chiều. Lần này e là họ sẽ bị cầm chân khá lâu,,nhưng Minh lại không có nhiều thời gian để chờ.

Minh nhận thấy nét mặt của mọi người, cười trấn an.

“Nếu chúng ta đã đến đây, tức là có duyên với thành này, cũng có duyên với trận chiến này. Mọi người không cần quá lo lắng, tu vi tăng lên, thêm khí vận Hoành Sơn gia thân, tôi có thể cầm cự ít nhất bốn năm nữa, không gấp.”

Lúc này Phạm Nhã đắng đo hồi lâu mới lên tiếng.

“Thật ra, lần này chúng ta lại gặp phải cơ duyên, luân hồi hoa chỉ có một, nhưng cơ duyên này ai cũng có phần…”

Chương 79. Tâm Vệ - Luân Hồi