Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Trở về sau một vòng lượn qua quỷ môn quan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Trở về sau một vòng lượn qua quỷ môn quan


Kiểm tra xong , Hồ Hạo Thần rút dây truyền bên tay trái ra , giờ cô đã tỉnh có thể tự uống thuốc được , không cần phải nhờ vào bình truyền nữa

Hồ gia ở Thượng Hải là gia tộc giàu có nhất vùng , một gia tộc bề thế với bề dày lịch sử kéo dài suốt bốn đời . Cả kinh tế lẫn chính trị đều có mặt của người Hồ gia (đọc tại Qidian-VP.com)

Ý Như quan sát anh một lượt , lắc đầu , đúng là không có con ma nào đẹp trai như anh ta (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt bình lặng hướng chiếc máy báo nhịp tim trên đầu giường , thấy con số nhảy qua đều đều , anh mới an tâm chuyển dời ánh nhìn xuống cô gái còn hôn mê sâu trên giường , miệng thở bình oxi , dây truyền cắm đầy trên hai tay , truyền thuốc , truyền dịch duy trì mạng sống ... đủ cả

Chẳng biết cái này có gọi là duyên không mà mỗi lần gặp cô là một lần cô gặp rắc rối , và anh luôn đứng trong vai trò "anh hùng cứu mỹ nhân "

_ Là anh cứu tôi ?

Đời thứ tư , Hồ gia có hai đứa con trai , trai trưởng Hồ Hạo Dật , trai út chính là Hồ Hạo Thần

Nhìn cô có vẻ bất mãn , anh không đành lòng trêu đùa tiếp , hắng giọng nói

_ A , cô tỉnh rồi , may quá , để tôi đi báo cậu chủ !

Đôi mắt đen láy đáng yêu từ từ hé mở , sau đó dán chặt lấy trần nhà màu trắng sứ . Đầu óc mơ hồ không suy nghĩ được điều gì , mọi thứ đều trống rỗng . Cả thân thể cô cũng thấy mềm nhũn , nhẹ bẫng đến bất động

Trang viên Thạch Tĩnh Tâm sát ngay bệnh viện , không cần phải đi xe , chỉ cần đi bộ mất năm phút là tới

Đẩy cổng đi vào , Hạo Thần đi qua một khu vuờn mới tới ngà chính , anh lên lầu , đi qua hành lang tay trái , mở cửa một căn phòng , anh đi vào

_ Cô nghỉ ngơi đi , lát sẽ có người mang cháo tới , phải ăn hết cho mau khoẻ , tôi có việc phải đi ! Anh căn dặn cô như thể biết trước cô sẽ không chịu ăn

Quan trọng hơn là , cô còn được gặp ... anh

_ Anh ... tôi thấy quen quen !

_ Cô mới tỉnh lại , sức khỏe vẫn rất yếu , đừng nên kích động mạnh như vừa rồi , cũng không được hoạt động mạnh . Nằm xuống để tôi kiểm tra chút ! Hồ Hạo Thần ân cần đỡ cô nằm xuống

Cô thầm ai oán , tại sao mỗi khi ốm đau , con người phải ăn cháo ?

Ý Như ngước nhìn anh , lông mày nhíu lại

Anh ta không nối nghiệp gia tộc , đi theo con đường ước mơ riêng . Học đại học y , tốt nghiệp tự mở bệnh viện riêng tại Thượng Hải , một bệnh viện với quy mô vô cùng lớn và hiện , đội ngũ y bác sĩ giỏi , thiết bị y tế rất hiện đại . Có thể nói bệnh viện này tốt nhất Đại Lục

Do kích động , vừa hét xong , lồng ngực liền truyền tới một cơn đau , cô vội vàng ôm chặt lấy ngực

_ Tôi ngủ bao lâu rồi ? Cô lại hỏi

C·h·ế·t chính là cảm giác như này sao ? Thân thể , bộ não đều rỗng tuyếch , không nghĩ ra được cái gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)

_ Mạng cô lớn lắm không dễ c·h·ế·t vậy đâu ! Anh cười

Ngủ ??? Không phải ngủ , cô nhớ mình đã rớt xuống biển ... Vậy là cô đã c·h·ế·t

Nhưng nghĩ lại , có thể còn ăn được cũng là rất tốt . Ăn được đồng nghĩa cô còn sống , còn tồn tại trên thế gian này , còn được làm những điều mình thích

Xong lại thấy không hợp lý , cô ... đã gặp ma bao giờ đâu . Tự dưng cô lại thấy buồn bực

Theo như kết quả kiếm tra lúc đó , cô bị rơi xuống nước khoảng chừng 40 phút . Người bình thường , 10 phút đã không thể qua khỏi rồi . Còn cô vẫn thoát khỏi tay tử thần được , trong khi đó khắp người đều lại bị thương nặng nữa , thế này không gọi mạng lớn thì gọi là gì

_ A , anh là Hồ Hạo Thần ! Cô khẽ kêu lên , người này chính là người cứu cô từng cứu cô khi bị một đám người đuổi bắt

_ Anh ... cũng c·h·ế·t rồi sao ?

Ý Như trầm lắng suy nghĩ , lôi kí ức trong quá khứ trở về

_ Cô không sao chứ ? Hồ Hạo Thần vội tới đỡ bên cạnh

Cô đúng là buồn cười , nơi người c·h·ế·t sao lại giống trần gian thế chứ . Sao cô lại trở nên đần độn vậy chứ ? Còn sống hay đã c·h·ế·t cũng không phân biệt , lại còn hỏi Hồ Hạo Thần như vậy , xấu hổ c·h·ế·t mất thôi

Mà đúng là như thế , cháo nữ hầu kia mang tới , cô ăn được có mấy miếng đã muốn đứt hơi , không thể ăn tiếp được . Nhưng mà cô hầu kia đã được Hồ Hạo Thần căn dăn trước , nên bắt cô phải ăn hết cho bằng được

Cô đang còn ngẩn ngơ suy nghĩ , Hồ Hạo Thần và nữ hầu kia đã tới , khuôn mặt anh không giấu nổi niềm vui . Anh tới gần cô , nhẹ nhàng nói

Khẽ lắc đầu , Hồ Hạo Thần lướt qua cô gái một lần nữa mới yên tâm đi ra ngoài . Đóng cửa lại , anh lại trở về bệnh viện tiếp tục công việc

Hồ Hạo Thần chưa vội kiểm tra , anh lấy một mũi kim mới thay cho mũi kim truyền dịch trên tay phải cô bị lệch do vừa rồi cô cử động mạnh . Máu chảy ra chút ít

Ý nghĩ ấy đi ngang qua khiến anh buồn cười , không ngờ có lúc anh cũng rảnh hơi nghĩ vớ vẩn như vậy

Không biết ngày nào sẽ tỉnh , nhưng kết quả như thế này đã là khả quan lắm rồi

Khi đã được dạo một vòng quỷ môn quan rồi , cô mới cảm thấy được sống là một điều vô cùng , vô cùng quý giá

_ 23 ngày !

Ý Như ngoan ngoãn nghe lời , nằm yên để anh khám

Cô gái kia vừa nói gì nhỉ ? Tỉnh rồi , nghĩa là sao ? Là ... cô chưa c·h·ế·t phải không ?

_ Tôi chỉ chữa cho cô , người vớt cô từ dưới nước lên là người khác !

Cũng may gương mặt không bị trầy sát , huỷ hoại . Không anh cũng không dám chắc mình có thể nhận ra cô chính là cô gái gặp ở cánh đồng oải hương ngày ấy

Thấy hai người trước mặt cứ nén cười , Ý Như càng không hiểu , cô có nói sai gì à (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã tưởng sẽ không còn cơ hội nhìn thấy mặt trời nữa .... xem ra số cô rất may mắn , mượn câu nói của Hồ Hạo Thần nói chính là : mạng cô rất lớn

Cô gái này quả rất biết tưởng tượng

Ăn hết tô cháo kia vào khoảnh khắc này đối với Ý Như là cả một quá trình gian nan , vất vả

Chương 43: Trở về sau một vòng lượn qua quỷ môn quan

Ý Như nhìn anh làm mới nhận ra , thảo nào khi nãy cô thấy nhói đau trên tay

_ Tôi chính là người cứu cô ở cánh đồng oải hương , nhớ chứ ?

Hình như cô đã ngủ một giấc rất lâu

Quả thật có thể cứu sống được cô chính là một kỳ tích , chưa từng có ai bị thương nặng như cô lại bị ngâm nước lâu như vậy mà vẫn vượt qua được . Cô đúng là một cô gái rất mạnh mẽ , mạnh mẽ nhất trong số con gái anh từng gặp

_ Vậy cũng là cứu , cám ơn anh nha , không có anh chắc tôi ... ! Chắc cô đã c·h·ế·t không toàn thây rồi , nơi cô rơi xuống là biển mà

_ Cái gì , 23 ngày ? Cô bỗng hét lên , lâu vậy cơ á

Thế nên ... mới có thế thoát khỏi cánh cửa ngục (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồ Hạo Thần khẽ gật đầu hài lòng , hóa ra anh trong kí ức cô khá sâu đậm . Nên mới không quyên , nhưng chưa kịp hưởng thụ cảm giác ấy , cô lại thốt ra một câu không thể ngớ ngẩn hơn

Thấy cô còn chút hơi thở , liền vội vàng đưa tới bệnh viện lúc ấy đã 12 giờ đêm . Anh và êkíp cấp cứu phải làm việc suốt gần ba ngày liền mới thấy nhịp tim cô tăng lên dần

Hồ Hạo Thần suýt sặc nước bọt , nữ hầu bên cạnh cũng xém bật cười thành tiếng . Phải đưa tay chặn miệng lại khống chế tiếng cười

Nhìn bộ dạng kia , anh không nhịn được muốn trêu cô

Bỗng dưng một cái bóng che tầm mắt cô , rồi reo lên như thể vui mừng lắm

Ý Như ngẩn ra , cô chưa c·h·ế·t sao ? Cô ngây ngốc nhìn xung quanh xăn phòng , nhìn Hồ Hạo Thần rồi nhìn lại bản thân , bộ đồ bệnh nhân , hai tay chằng chịt dây truyền dịch

Khuôn mặt nhợt nhạt bỗng chốc phớt hồng , cô bẽn lẽn nhìn Hồ Hạo Thần như đứa trẻ bị phạt

_ Đùa cô chút thôi , cô vẫn chưa c·h·ế·t , cô còn sống !

Bỏ hai tay vào túi áo blu trắng , Hạo Thần ôn tồn bước tới cạnh giường . Kiểm tra lại máy móc , bình truyền , kim găm trên tay cô gái , chỉnh lại bình thở . Công việc cuối cùng là kiểm tra tình trạng cơ thể cô , xong tự nhiên nở một nụ cười nhẹ . Kết quả hôm nay tốt hơn hôm trước , sức khỏe cô đang hồi phục rất tích cực

Anh không biết cô đã gặp phải chuyện gì . Chỉ nghe ngư dân kia kể lại , đêm đó ông ta đi thả lưới đêm , lúc kéo lưới lên thấy rất nặng , cứ ngỡ trúng được cá to , ai ngờ khi kéo lên thấy trong lưới lại là một cô gái . Khỏi phải nói cũng biết ông ta kinh hoảng tới mức nào

......

Hôm nay , kiểm tra bệnh nhân xong một lượt , Hồ Hạo Thần đi ra khỏi bệnh viện , cảm thấy anh nên về nhà một lát

Vừa dứt lời , người đó liền biến mất khỏi tầm nhìn của cô , đến khi cô ngồi dậy đã chẳng thấy người đâu

_ Cô tỉnh rồi , thấy trong người sao rồi ?

Suốt hai tuần nay , hành trình của anh luôn như vậy . Buổi sáng đến bệnh viện , giữa buổi lại chạy qua nhà đến chiều mới lại tới bệnh viện . Mà bệnh viện này là anh làm chủ , muốn đi hay ở chẳng ai dám quản

Anh nhớ lại hôm đầu tiên gặp cô , lúc đó cô được một ngư dân mang vào bệnh viện trong tình trạng thập tử nhất sinh . Khắp người bầm dập , vết thương lớn nhỏ chằng chịt , hơi thở yếu ớt đến nỗi gần như không cảm nhận được . Vài bác sĩ chuyên khoa còn e ngại rằng cô sẽ không thể cứu được

_ Không sao , chỉ hơi đau một chút ! Cô khẽ lắc đầu , hơi thở trở nên khó khăn mới hét một tí mà thấy mệt muốn c·h·ế·t . 23 ngày , không biết anh có biết cô mất tích mà đi tìm không ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Trở về sau một vòng lượn qua quỷ môn quan