Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 104

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104


-Vậy để anh thử đ·ạ·n trước xem sao?

Giờ mà chúng tôi trở lại giường chắc chắn con sẽ thức vì vậy nên chỉ đành nằm đỡ ở trên ghế tạm thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẵn đợi tôi đồng ý hay ko, anh chợt ôm chầm lấy tôi sau đó anh chủ động đặt lên môi tôi một nụ hôn thật sâu, anh đưa tôi vào thế bị động đầu lưỡi quấn lấy lưỡi tôi rồi càn quét trong họng khiến tôi muốn khó thở.

Tú khẽ ôm tôi lần nữa nữa rồi đưa tay nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc váy ngủ tôi đang mặc ném xuống nền gạch.

-Em sợ thôi chứ ko phải ko tin tưởng anh, s.ú.n.g đ·ạ·n ko có mắt lỡ trúng một phát là đi chầu ông bà liền đó

Anh ngậm lấy bầu n.g.ự.c bên trái lại chuyển sang bầu n.g.ự.c bên phải . Sau đó một lúc mới chịu rời đi bàn tay bên dưới lại không an phận, lặng lẽ cởi bỏ q**n l*t của tôi ra. Hơi lạnh phút chốc lùa vào khiến tôi thấy không quen cơ thể run lên bần bật nhưng khi tôi chưa kịp thích ứng gì thì một lần nữa lại nhận được bàn tay ấm nóng của anh đụng chạm đến phía dưới, cơ thể tôi tự nhiên rung lên theo bản năng mà khép chặt hai chân lại rồi nói

-Anh đừng có xạo em ko tin đâu, mấy anh là dân xã hội e biết chắc ai cũng có một cây s.ú.n.g mà nhưng nói gì thì nói dù anh giỏi cỡ nào đi nữa thì dùng s.ú.n.g vẫn nguy hiểm thôi.

Tôi thấy Tú đang ngả đầu ra sau sopha, đôi mắt anh nhắm nghiền nhưng bàn tay dưới này vẫn nghịch lấy tóc của tôi, biết anh ko ngủ thế là tôi liền ngồi dậy, đầu tôi tựa vào vai anh mà nhỏ nhẹ thủ thỉ nói ra suy nghĩ của mình

Tôi nhìn anh nghi hoặc

-Anh nè hay là anh đừng rút lui ra nữa được ko? Sao em có linh cảm xấu lắm

-S·ú·n·g của anh để tạo người, ko gi.ết ch.ết người được đâu, có khi b.ắ.n vài phát cũng ko ch.ết. Em thử ko? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi nói xong liền nhìn anh trong đôi mắt anh lúc này tràn đầy ý cười anh khom xuống ngậm lấy hai bầu n.g.ự.c tôi cứ hôn thật nhẹ nhàng tạo cho tôi cảm giác được yêu thương và trân trọng, mà cảm giác này hình như lâu rồi tôi chưa nếm trải lại

-Em yên tâm đ·ạ·n này b.ắ.n ko phát ra âm thanh, ko gi.ết c.h.ế.t ai đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tay anh bóp chặt hai bầu n.g.ự.c của tôi mà n*n b*p, gương mặt đẹp trai ấy hiện lên đầy vẻ mê hoặc. Giọng anh khàn khàn rót vào tai tôi

-- Đừng ngại Lam!! anh yêu em

-Sao em nghĩ vậy, ko tin anh à.?

Biết tôi lạnh nên anh liền khom xuống bế tôi lên rồi đi lại sopha đặt tôi xuống, thường thì mọi ngày khác Bo ngủ phòng riêng nhưng hôm nay con muốn ngủ chung với ba mẹ nên từ tối Tú đã để con ngủ cùng.

Vừa ngoài này lạnh, thêm bị kích động nên chẳng thể nói nên lời, răng môi lạnh quá cũng va vào nhau cầm cập.

-- Đừng mà.. Tú

Lần này nghe tôi trả lời xong tôi phát hiện ra anh phì cười, tôi ngạc nhiên nhìn anh ko hiểu anh cười có ý gì liền bật dậy, đúng lúc anh cũng đang mở mắt ra rồi chăm chú nhìn lấy tôi vẻ mặt tự nhiên gian hết sức khiến tôi sinh nghi, giọng anh hơi lớn một bật đủ để tôi nghe ŕỏ ràng từ chữ

Lúc này tôi vẫn ngây thơ ko hiểu ý Tú đang nói nên trả lời tỉnh bơ, chỉ cho đến khi anh áp sát mặt tôi nói nhỏ giọng điệu ko nghiêm túc tôi mới phát hiện ra cây s.ú.n.g anh đang nhắc đến là cái gì. Thế là chưa đầy 3 giây sau tôi liền xấu hổ đến đỏ cả mặt

Chương 104

-Đ·ạ·n đâu mà anh thử chứ? dùng s.ú.n.g tuỳ tí́ện công an còng đầu anh trước bây giờ.

Tú ngồi trên ghế để tôi nằm trên đùi anh, được một lúc tôi cảm thấy vẫn ko thể ru mình vào trong giấc ngủ được cứ nhắm mắt lại lại tưởng tượng ra cảnh Tú bị b.ắ.n c·h·ế·t. Sợ quá ko dám ngủ nửa tôi đành hé mắt nhìn trộm Tú

Tôi khó chịu đẩy anh ra rồi nhanh chóng lấy lại hô hấp nhưng mà càng cố gắng tránh né Tú thì lại càng làm d*c v*ng của anh dân cao hơn thì phải tôi thấy anh cười nhẹ, nụ cười dịu dàng nhất mà từ khi quen Tú tôi thấy được, ánh mắt anh hiện lên d*c v*ng mãnh liệt nhưng không phải kiểu vồ vập mà chỉ là từng bước từng bước khiến tôi cam tâm mà tan chảy. (đọc tại Qidian-VP.com)

--Em cũng yêu anh mất rồi (đọc tại Qidian-VP.com)

Một màn cảnh xuân hiện ra trước mắt, tôi để ý hô hấp anh có chút không ổn định anh nhìn chằm ch́ằm vào n.g.ự.c tôi thật lâu làm tôi thấy ngại có chút xấu hổ nhanh chóng tôi đưa tay lên định che n.g.ự.c lại nhưng anh lại nhanh hơn tôi mà gạt tay tôi ra rồi nhẹ nhàng để tôi nằm xuống sofa

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104