Nghịch Hành
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Trần Vận Hàm
Qua lời Ngọc Linh, Hàn Vũ có những hiểu biết sơ bộ về Lưu Ảnh thạch, xem chừng nó chỉ như một thứ công cụ để chụp ảnh với thông số cố định như mắt người chứ không có những tùy biến đa dạng như ở địa cầu.
“Xin công tử cho xem đan dược.”
Bình thường bên cạnh việc tu luyện, võ giả luyện thể cũng phải tạo khoảng trống cho cơ thể thích nghi nên hôm nay Ngọc Linh được nghỉ cũng không có gì lạ.
“Vừa hay ta cũng có việc muốn ra ngoài, vậy lát nữa đi chung nhé.”
“Hai loại đan dược kia, Trần gia tổng bộ đã đưa xuống, tuy nhiên về phẩm cấp có chưa được như ý muốn, nên ta hi vọng Hàn công tử có thể luyện giúp hai loại đan dược này đạt thượng phẩm. Phần nguyên liệu Ngọc Đỉnh các cung cấp, tỷ lệ ăn chia năm mươi năm mươi, công tử thấy sao?”
Bước vào là Ngọc Linh cùng Vân Hi.
“Công tử chê cười rồi, vậy hôm nay công tử đến đây là có việc gì vậy?” Trần Vận Hàm vừa ngồi xuống vừa nói.
Hiện thời chưa có thời gian luyện Dưỡng Thần đan, số lượng Bổ Linh đan còn dư khá nhiều, Hàn Vũ muốn đến Ngọc Đỉnh các một chuyến nữa.
Tự nhiên lúc này có tiếng gõ cửa vang lên.
Tiếng gõ cửa vang lên, bước vào phòng là một thiếu nữ mặc váy vàng xẻ dọc để lộ đôi chân thon dài xinh đẹp.
Thấy vậy Vân Hi hỏi:
“Được rồi, chính là do ta luyện, nhưng một đứa trẻ mới mười hai tuổi có thể luyện ra đan dược thượng phẩm, Trần tiểu thư tin sao?”
Thiếu nữ bước đi uyển chuyển, song phong cao vút ngạo nghễ, cặp mông tròn trịa căng tràn dù là ở đâu cũng sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn, lông mi thon dài rung động, đôi mắt đảo qua một lượt Hàn Vũ như có thể nhìn thấu tâm can của hắn, ánh mắt tỏ vẻ tán thưởng rồi nói:
Trần Vận Hàm nghe vậy liền nở một nụ cười rất tươi khiến Hàn Vũ thầm khen những cũng thầm cười khổ: “Phụ nữ vừa xinh đẹp vừa thông minh đúng là rất nguy hiểm.”
“Vậy thì ta đành công khai thân phận luyện dược sư của công tử vậy?” Trần Vận Hàm điềm nhiên trả lời.
“Là của gia sư!” Hàn Vũ đính chính.
Trần Vận Hàm bật cười:
“Kế hoạch đã rõ ràng vậy thì cô cần hợp tác như thế nào?”
Ngồi trong phòng VIP nhâm nhi tách trà thượng hạng, Hàn Vũ tỏa ra một khí chất không hợp tuổi, căn phòng này khá rộng, mọi thứ đều sang trọng hơn căn phòng trước đó và trên bàn còn bài trí một khay trái cây hoa quả rất đẹp mắt.
Lúc này, Trần Vận Hàm quay sang Hàn Vũ nhàn nhạt nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Là gì vậy?”
Hàn Vũ cười thầm, dù sao chút chi phí này chả đáng bao nhiêu cả.
Lượn vài vòng qua mấy cửa hàng quần áo, Hàn Vũ cũng cảm thấy ngán ngẩm, nữ nhân ở đâu cũng vậy, mua sắm như một loại đam mê bản năng.
Hàn Vũ không biết nói gì hơn, hắn hoàn toàn lọt vào tròng của cô nàng này rồi, đành trả lời: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trần tỷ còn trẻ vậy mà đã quản lý cả đan các lớn như thế này thì cũng quá tài giỏi rồi.”
Sáng hôm sau, Hàn Vũ thành công đánh xuống vững chắc nền tảng của Luyện Thể lục trọng, hô hấp bình ổn, linh khí vận chuyển trong kinh mạch đã điều hòa.
“Ở đây không còn việc của cô nữa rồi, ra ngoài trước đi.”
“Ta hiện tại mới chỉ luyện được đan dược cấp một.” Hàn Vũ dở khóc dở cười.
“Vũ ca, hôm nay muội được nghỉ, mấy người chúng ta ra ngoài dạo chơi có được không?”
Hai nàng reo lên vui sướng rồi hớn hở về phòng sửa soạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc đầu hắn tưởng do tinh thần lực của hắn đã được Hỗn Độn khí cải tạo, thế nhưng giờ mới biết có vụ ấn ký tinh thần.
“Hân hạnh được biết Hàn công tử, tôi là Trần Vận Hàm, thay mặt gia tộc quản lý đan các tại Bạch Vân Thành. Tôi đã nghe tiểu Vi cùng Hoàng lão nhắc nhiều về công tử, nay được gặp thật vinh hạnh.”
Hành vi cử chỉ của nàng đều toát lên một phong thái tự nhiên như của các CEO lớn mà Hàn Vũ đã từng gặp.
Hàn Vũ ngạc nhiên hỏi:
“Nếu ta không làm thì sao?”
“Có thể luyện Bổ Linh đan chỉ sau một ngày chứng tỏ năng lực của công tử không thấp, ta có niềm tin vào công tử.” Trần Vận Hàm trả lời, môi nhấp chén trà tỏ vẻ vô cùng tự tin.
“Vâng, lão bản!”
Hàn Vũ lúc này nhớ lại, bảo sao khi hắn đọc các loại phối phương, từng câu chữ trong đó như in vào trong đầu, sau đó hắn không cần đọc lại cũng nhớ được hoàn toàn.
“Chuyện khó tin trên đời này nhiều lắm, khi bỏ những chi tiết vô lý thì những gì còn lại dù khó tin vẫn là sự thật.”
“Hai loại đan dược này cấp độ ra sao?”
Hàn Vũ trong lòng thầm giật mình, thiếu nữ này quá thông minh, điều này khiến hắn càng đề phòng, ngoài mặt vẫn chối:
“Nói vậy càng chứng tỏ Hàn công tử không hiểu về giới luyện đan rồi, trên mỗi loại phối phương đều có ấn ký tinh thần giúp cho luyện đan sư chỉ xem một lần liền nhớ không bao giờ quên, như những phối phương Ngọc Đỉnh các bán cho công tử cũng vậy, ấn ký tinh thần giúp cho mười người xem là không thành vấn đề, nhưng sau đó phối phương sẽ tự hủy. Chính vì vậy các phối phương cổ mới trở nên khan hiếm vì nó chỉ còn giúp cho một hoặc hai người xem là hết, nếu người xem mà không phải là người có tinh thần lực cực cao thì không thể phục chế lại phối phương, lúc ấy coi như mất.”
Hàn Vũ liền lôi một bình ngọc đã chuẩn bị sẵn ra đưa cho nàng.
Nhìn ngắm viên đan trên tay, Trần Vận Hàm không khỏi tấm tắc khen ngợi:
Lướt qua một vài cửa hàng điểm tâm, cả bọn ăn sáng bằng loại bánh nếp đặc sản của nơi này.
“Vậy mong Trần tỉ giữ bí mật nhỏ này giúp ta, ta không muốn trở thành tâm điểm của thiên hạ.”
Hàn Vũ thở dài: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Vũ ngớ người chưa kịp phản ứng, Trần Vận Hàm đã nói tiếp:
Trần Vận Hàm nghe vậy cười nhẹ, quay sang Thúy Vi phân phó:
“Được thôi, đạo lý cây cao đón gió lớn đương nhiên ta biết. Coi như đây là một bí mật nho nhỏ giữa hai chúng ta, hơn nữa ta có một mối làm ăn muốn nhờ đến công tử đây.”
Đằng nào cũng vậy, sắp đến lễ hội, hắn cũng muốn tự làm một cái máy ảnh để tiện lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ.
“Thăng Linh đan là nhất giai thượng đẳng còn Phá Chướng đan là nhị giai hạ đẳng.”
Một lúc sau, ba người họ đi ra khỏi Hàn phủ mà không ăn sáng, chỉ mang theo A Bích, để lại anh em Hàn Thiếu Dương đang tập luyện vô cùng hậm hực.
“Hôm qua sư phụ ta vừa luyện được một lò Bổ Linh đan, người muốn bán cho quý các.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nữ nhân này thật biết nói chuyện, ta vừa ở đây hôm qua chứ có xa xôi gì đâu mà làm như ngưỡng mộ đã lâu vậy.” Hàn Vũ nghĩ thầm rồi nói:
“Vũ ca có chuyện gì vui à?”
Nhưng thấy ngồi đợi khá vô nghĩa, Hàn Vũ giao phó công việc tháp tùng hai nàng cho A Bích, còn mình thì tranh thủ chuồn sang Ngọc Đỉnh các và hẹn sẽ gặp nhau ăn trưa ở Túy Dương lâu.
“Sư phụ của Hàn công tử là luyện dược sư đỉnh cấp chả lẽ không biết phối phương của mấy loại Tôi Thể dịch, Bổ Linh đan nhập môn của luyện đan sư sao mà phải nhờ công tử đi mua?”
Nếu không phải ngày đó chẳng may bị b·ắ·t· ·c·ó·c, thì hắn đã không có cơ hội cứu Vân Hi khỏi tay bọn phỉ rồi.
Thúy Vi cúi đầu chào hai người rồi ra khỏi phòng VIP, không quên đóng cửa.
“Hẳn công tử cũng biết vài ngày nữa là đến Vũ Thủy hội?”
Trần Vận Hàm cười khúc khích:
“Vào đi!”
Thúy Vi đi sau nàng ta, sau khi đóng cửa phòng vội tiến lên giới thiệu:
Trần Vận Hàm nhẹ nhàng đeo găng tay không biết làm từ chất liệu gì nhưng tỏa ra linh khí nhàn nhạt rồi mở nắp bình đổ một viên Bổ Linh đan lên tay, viên đan dược màu tím vừa rơi ra đã tỏa ra một hương dược khá nồng làm người ta sảng khoái.
“Hàn công tử, đây là sếp của chúng tôi Trần tiểu thư.”
“Vậy thì hợp tác vui vẻ.”
Hàn Vũ ngừng đả tọa, bắt đầu lên kế hoạch cho ngày hôm nay.
“Ừ, chuyện này thì có liên quan gì?”
“Xin chào Trần tiểu thư, hân hạnh được gặp mặt.”
“Ở đây không có người ngoài, Thúy Vi cũng bị ta điều đi rồi, công tử không phải căng thẳng. Theo ta đoán, công tử đã gặp được một kỳ ngộ nào đó giúp cho việc luyện dược trở nên vô cùng dễ dàng, tuy nhiên công tử lại chưa biết gì nhiều về luyện dược nhập môn nên mới phải tìm mua các loại đan phương, không biết có đúng không?”
“Dược hương đậm, màu đan đều, mặt bóng sáng, linh lực cuồn cuộn, gần như không còn tạp chất. Lâu lắm rồi Ngọc Đỉnh các mới tiếp nhận được thượng phẩm đan dược như vậy. Tài năng của Hàn công tử quả nhiên khiến người khác mở rộng tầm mắt.”
Hàn Vũ cũng đứng lên cúi chào, thấy thiếu nữ tầm hai mươi tuổi, vóc người cao ráo, da trắng như tuyết, mũi ngọc thẳng tắp, làn môi anh đào, ngũ quan xinh xắn khảm trên gương mặt như trái xoan làm gương mặt càng đẹp tuyệt vời, tỏa ra một anh khí mạnh mẽ.
Vừa bước vào Ngọc Đỉnh các, Hàn Vũ đã được Thúy Vi tiếp đón với quy cách cao nhất.
Trong lúc ăn, Hàn Vũ có dò hỏi Ngọc Linh về Lưu Ảnh thạch, hắn khá hứng thú với loại đá ghi hình này.
Ban đầu, Vân Hi còn chối đây đẩy khi được Ngọc Linh cùng Hàn Vũ chọn đồ cho, nhưng sau vài lần được Hàn Vũ khuyên nhủ, cô nàng cũng không còn khách sáo nữa mà mua sắm thả phanh.
“Tại Vũ Thủy hội sẽ có một buổi đấu giá khá lớn, Ngọc Đỉnh các muốn đưa ra vài loại đan dược mới vào dịp này. Trong đó có loại Thăng Linh đan giúp võ giả dưới Ngưng Khí cảnh có thể thăng liền một tiểu cảnh giới mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào, một võ giả dùng được hai lần. Và một loại khác là Phá Chướng đan, có thể giúp võ giả đang kẹt ở Luyện Thể cảnh dễ dàng đột phá Ngưng Khí cảnh mà cũng không để lại di chứng nào.”
Không tốn quá nhiều thời gian cho bữa sáng, cả bọn cùng đến trung tâm mua sắm sầm uất bậc nhất Bạch Vân Thành, nhìn về phía quảng trường ngày trước mình ngồi ăn, Hàn Vũ không nén nổi mỉm cười.
Nhắc đến chuyện đó, Hàn Vũ lại nhớ đến bản mặt khốn nạn của Mặc Kiếm Phong, định bụng sau khi thu xếp nội bộ Hàn gia ổn thỏa xong, hắn sẽ tính sổ với thằng ôn đó.
Trần Vận Hàm
“Không có gì, chỉ là có mấy chuyện cũ tự nhiên nghĩ đến thôi.” Hàn Vũ xoa đầu cô nàng.
Ngọc Linh nhanh mồm nói trước:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.