Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghiệp Duyên
Unknown
Chương 11: Thực Quang Nguyệt Thành - Nhân Quốc - Nhân Tộc
"Được! Tạm biệt các vị" Thiên Nhai Nhiên, Nhiên Hữu Hữu, Nhiên Trường Trường đồng thời cung kính bái chào.
Khi bóng dáng của các vị Thần Quân, Thiên Tôn Thiên tộc đã đi vào lãnh giới Thiên Tộc quay về Thiên Tộc thì.
"Chúng ta vào trong cốc thôi" Nhiên Hữu Hữu nói.
"Vâng!"
Ba người đi vào Thiên Nhai Cốc thì thấy Nhiên Chính Chính đang đứng ở cửa ra vào.
"Nhiên Hữu Hữu tiền bối người có sao không?" Nhiên Chính Chính hỏi thăm.
"Không sao may mà Nhân Ấn tấn thăng lên Tiên Khí nếu không chắc chưa đủ cho nó đánh."
"Nhân Ấn linh khí còn nhiều hay không?"
"Còn chừng 11223 sợi linh khí cỡ đó."
"Sao lại xuống nhanh dữ vậy?" Nhiên Chính Chính cảm thán.
"Thôi đừng nói chuyện này nữa."
"Giờ trước tiên Nhiên Trường Trường ngươi đi một chuyến tới Nhân Tộc, đến Nhân Quốc, Thực Quang Nguyệt Thành đến kinh đô Linh Đinh gặp hoàng đế đương nhiệm Nhân Quốc nói điều động người của Thổ Quốc lên Phiên Bang tiếp quản nửa cái Phên Bang còn lại sự tình cụ thể ngươi tự xem xét và xử lý." Thiên Nhai Nhiên nói.
"Vâng lệnh tiền bối!"
"Cửu Thúc đến Nhân Tộc sao?"
"Ukm!"
"Con cũng muốn đi! Cửu Thúc dẫn con đi với."
"Con đi có thể sẽ bị người của Thiên Tộc tra xét."
"Con từ khi khôi phục trí nhớ Mộc Thần Quân thì có thể lấy ra bảo vật che dấu thiên cơ, Thúc không cần lo lắm đâu."
"Ukm vậy con vào chuẩn bị đi, sáng ngày mai chúng ta lên đường sớm."
"Dạ!" Nhiên Chính Chính nói xong thì quay vào trong nhà chuẩn bị đồ đạc.
"Giờ con xin phép đi tìm Tiểu Minh nhường nó ăn uống sáng mai lên đường đi Nhân Quốc." Nhiên Trường Trường nói với Thiên Nhai Nhiên sau đó cung kính lui ra.
Nhiên Trường Trường đi ra vườn cây trước nhà bên trái trong vườn đi qua đi lại tìm tìm.
"Tiểu Minh ơi! Ra đây ta nói chuyện một chút!"
"Tiểu Minh ơi!" "Tiểu Minh!"
"Con đừng kêu nữa!"
"Sao vậy tiền bối!"
"Con đi nay cũng hơn mấy ngàn năm Tiểu Minh tuổi thọ chỉ có mấy trăm năm sẽ chờ con về được ư!"
Nhiên Trường Trường vẻ mặt buồn rầu nói:
"Vậy nó mất nay lâu rồi hả Tiền bối?"
"Ukm! Con đi chừng hơn năm trăm năm là nó mất."
"Vậy con cháu nó có còn không Thiên Nhai Nhiên Tiền bối?"
"Còn!" Nói rồi Thiên Nhai Nhiên dùng âm thanh đạo truyền âm một lát.
Từ phía xa phương đông trong Thiên Nhai Cốc một con báo săn chạy như bay tới cuối thấp người xuống dưới chân Thiên Nhai Nhiên.
"Con này là Tiểu Vinh, cháu mấy đời của Tiểu Minh."
"Dạ!"
Sau đó Nhiên Trường Trường thuần phục Tiểu Vinh, cho nó ăn uống nhiều để nó chuẩn bị đi đến Nhân Quốc. Sau đó Nhiên Trường Trường lại ra sau nhà chuẩn bị thức ăn cho hai bác cháu, rồi vào soạn đồ.
Sáng hôm sau ngày 1 tháng 7 năm 4704 kỷ Thanh Phong, Nhiên Chính Chính mặc trên người một bộ đồ trong màu vàng nhạt, khoác bên ngoài là một cái áo khoác màu trắng mang trên vai một túi đồ bé bé xinh xinh.
"Con xong rồi Cửu Thúc, chúng ta đi ngay bây giờ sao?"
"Ukm!"
Nói rồi hai bác cháu Nhiên Chính Chính nhảy lên lưng Tiểu Vinh, Nhiên Trường Trường điều khiển Tiểu Vinh chạy với vận tốc gần tối đa để nhanh chóng đến Thực Quang Nguyệt Thành.
Sau hơn 13 ngày đi đường băng qua hơn bốn con sông lớn thì dần dần hiện ra trước mặt Nhiên Chính Chính đó chính là một tòa thành trì cao lớn vô cùng, chiều ngang, dọc có chỗ lên đến hơn 1000 km, có mặt thành lại giáp ngay bờ sông.
"Cửu Thúc chúng ta đến Thực Quang Nguyệt Thành của Nhân Quốc rồi sao?"
"Đúng rồi băng qua con sông này là chúng ta tới."
Tiểu Vinh vừa qua sông thì một tiểu đội binh lính chạy đến chỉ những ngọn giáo vào Tiểu Vinh. Lúc đó thấy trên con báo có hai người đàn ông thì một vị trung niên đi ra phía trước trầm giọng nói:
"Các hạ là ai? Đây là thành trì của Nhân Tộc các hạ không nên để con báo này vào thành ta sợ ảnh hưởng đến nhân dân."
Nhiên Trường Trường và Nhiên Chính Chính nhảy xuống Tiểu Vinh. Nhiên Trường Trường cung kính chấp tay, lật trong tay áo ra một lệnh bài, rồi mới nói:
"Ta là người đại diện đến từ Nhiên Gia - Thiên Nhai Cốc."
Vị trung niên vẻ mặt ngơ ngác chưa hiểu hỏi:
"Cái gì Thiên Nhai Cốc là nơi nào?"
"Ngươi giúp ta trình lên bệ hạ lệnh bài này, nói có người đại diện đến từ Nhiên Nhai Cốc xin vào yết kiến."
"Nhìn các hạ trông cũng không giống nói dối cho lắm, các hạ xin chờ một lát chúng ta vào thông báo một lát. Vậy trong lúc chờ các hạ đến ngồi ở dịch quán này đi."
Vừa nói vị trung niên vừa chỉ vào một cái quán bên đường sau đó lại cử ra hai vị quân lính đứng canh chừng sau đó vị trung niên vào thành truyền tin về kinh đô cho hoàng thượng.
Bốn tiếng sau tại Kinh đô Linh Đinh trên ngai vàng hoàng thượng Đỗ Như Ngọc khoảng 30 tuổi, bên dưới là các vị quan lại có cả các vị thân vương, hoàng thân quốc tộc nữa.
"Hoàng Thượng thánh an, vạn phúc tề gia, thọ như Nhiên Gia, phúc khí như biển, danh chấn cửu thiên."
"Chúng khanh gia bình thân."
"Tạ hoàng thượng."
"Hôm nay triệu tập gấp các khanh vào chung là hy vọng các khanh ngay trong chiều tối nay gấp ra Thủy Môn tiếp đón người của Nhiên Gia vào cung."
"Nhiên Gia?" một số vị quan thất thần chưa rõ là ai.
"Có phải ý của hoàng thượng là người đến từ Nhiên Gia của Thiên Nhai Cốc có phải không?"
"Đúng vậy. Trưa nay tại Thủy Môn xuất hiện hai người xưng là người đại diện cho Nhiên Gia đến từ Thiên Nhai Cốc có chuyện cần bẩm tấu. Nên ta mới triệu tập các khanh gấp như vậy là để xem ai có thể đi được ra đó đón hai vị đó vào cung."
"Hạ thần xin tự đề cử mình đi ạ!"
"Vậy trước tiên là Nhất Quan Văn đi còn ai có muốn đi nữa không?"
"Ta xin được đi ra đó tiếp đón."
"Vậy nhờ Thập Tam Thúc dẫn một số Quan Văn, và một số Quan Võ ra Thủy Môn đón hai vị đến từ Nhiên Gia vào cung xem có chuyện gì."
"Chúng thần xin tuân mệnh."
Nói rồi Thập Tam Thúc Đỗ Kinh Diên dẫn theo ba vị Quan Văn đầu triều và hai vị Quan Võ Tam Phẩm lên ngựa nhanh chóng đến chạy ra Thủy Môn. Khi đến được Thủy Môn thì cũng gần 10 giờ đêm. Họ nhanh chóng đến dịch quán ngoài cổng thành.
Hai binh lính thấy họ thì lập tức quỳ xuống hô: "Tham Kiến Diên Hòa Vương, Đỗ đại nhân, Cao đại nhân, Lý đại nhân, Giang tướng quân, Huỳnh tướng quân."
Đỗ Kinh Diên ra hiệu cho bọn họ đứng lên. Sau đó đi vào dịch quán các vị quan khác cũng theo vào.
Lúc nay Nhiên Chính Chính và Nhiên Trường Trường cũng vừa tắm rửa xong, Nhiên Chính Chính lúc này diện một bộ đồ trong màu trắng, khoác bên ngoài vẫn là cái áo khoác dài màu trắng ban sáng nhưng nó hơi ướt một chút không biết vì sao? Nghe bên ngoài hơi ồn Nhiên Chính Chính và Nhiên Trường Trường đi ra ngoài. Thì thấy bên ngoài là sáu người đàn ông.
Người đứng đầu trong đó bước trước một bước và nói:
"Các hạ đây chính là người đến từ Nhiên Gia của Thiên Nhai Cốc sao?"
"Đúng vậy!" Nhiên Trường Trường nói.
Đỗ Kinh Diên tính nói thì chợt Nhiên Trường Trường lại tiếp tục nói "Các vị để cho chúng ta chờ hơi lâu đấy?"
Đỗ Kinh Diên chớp lấy thời cơ nói: "Chuyện này thành thật chúng ta thật sự xin lỗi vì từ Thủy Môn vào tới kinh đô bồ câu đưa thư cũng tầm bốn tiếng hơn sau đó chúng tôi biết tin thì lập tức phi nhanh đến cũng tầm gần bảy tiếng hơn rồi thật sự làm các vị phải chờ lâu."
"Xa như vậy sao?"
"Đúng rồi ạ! Hơn 300 km lận mà đại nhân, chúng tôi đều là nhân tộc cũng không thể như Nhiên Gia các vị." Đỗ đại nhân nói.
"Được rồi vậy chúng ta trước đi vào hoàng cung rồi lại nói." Nhiên Trường Trường nói.
"Vâng ạ! Mời hai vị đại nhân lên ngựa." Đỗ đại nhân nói.
Lên ngựa rồi bọn họ vừa phi nước đại vừa hỏi thăm vài câu.
"Các vị đến từ Nhiên Gia không biết phải xưng hô như thế nào ạ?" Đỗ đại nhân hỏi.
"À! vị này là Nhiên Gia đương nhiệm tộc trưởng, tộc trưởng thứ 3717 - Nhiên Chính Chính(chỉ về phía thiếu niên) ngoại hiệu là Nhân Trung, còn ta là Cửu Thúc của vị gia chủ đó tên Nhiên Trường Trường các ngươi cứ gọi ta là Cửu trưởng lão."
Nghe xong trong lòng Đỗ đại nhân nổi lên một gợn sóng nhẹ nhưng nhanh chóng chìm xuống.