Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 53: Đạo Minh cảnh - Nhân Hoàng xuất hiện

Chương 53: Đạo Minh cảnh - Nhân Hoàng xuất hiện


Ngày 9 tháng 2 năm Giáp Ngọ. Trước cửa vào của Thiên Nhai Cốc đã xây dựng một quảng trường vô cùng lớn còn trên khắp cả ngọn núi Cấm Thuật đã tràn đầy những ngôi nhà, túp liều được dựng tạm cho người dân tị nạn và mọi thế lực tụ họp về. Nhiên Phàm Phàm lúc này đã 85 tuổi nhưng không có vẻ gì là già nua mà chỉ là như một người trung niên gần 60 tuổi thôi. Ông bước ra khỏi Thiên Nhai Cốc và đứng lên trên quảng trường có một tảng đá lớn Nhiên Phàm Phàm bước lên đứng nghiêm trang trên tảng đá đó, xung quanh ông là những nhân vật đại diện góp sức đến từ các nơi khác nhau thứ bậc khác nhau. Nhiên Phàm Phàm cất cao giọng và dõng dạc nói:

“Các vị hương thân phụ lão, bách tính, các vị đạo hữu gần xa chắc cũng biết mục đích mà ta Nhiên Phàm Phàm kêu gọi các vị đến đây. Các vị có nhiều người chưa rõ sự tàn ác của Thiên Tộc và sự bao che đồng phạm của Thủy Tộc. Xin kể đến các vị 40 năm trước ta cùng con trai Nhiên Bình Bình (lúc này Nhiên Bình Bình đứng kế bên gật đầu một cái) có đến Long Trường đảo tham gia cái gọi là Đại Hội Thảo Luận Công Pháp nhưng có lẽ tính tôi tự do không thích gia nhập gò bó bởi các thế lực nên không gia nhập thế lực nào mà vì vậy Thiên Tộc và Thủy Tộc cho người đuổi cùng g·iết tận chúng tôi.

May mà có các vị đạo hữu tương trợ chúng tôi thoát qua một kiếp nay giờ đây Thiên Tộc lại còn cùng Thủy Tộc gây ra tội ác lên bách tính của An Thạch Quốc khiến dân chúng lầm than không thề về nhà, đói khổ khắp nơi. Hôm nay tôi xin được đứng ra cùng các vị hợp tác chống lại Thiên Tộc cũng không hy vọng có thể diệt toàn Thiên Tộc nhưng hy vọng sẽ có thể đánh ra một chỗ cấm dùi cho con cháu sau này của chúng ta đỡ khổ.

Trước tiên những ngày qua chúng tôi đã cùng với các thành viên trong gia đình truyền dạy cho các vị cách cãm nhận khí huyết và tu luyện các vị hy vọng nhanh chóng tu luyện gia đình chúng tôi sẽ vì bách tình mà chống đỡ một thời gian.

Về phần luyện binh, ta sẽ giao lại cho Đỗ Trí Khương, con cùng với Vũ Ân Tử, Nguyễn Duy Ninh, Thái tử Trương Thị Cẩm Hiếu, Đại tướng quân Nguyễn Trung Thành của An Thạch Quốc sẽ chọn ra những ai có tiềm chất về binh lực nhanh chóng tiền hành luyện binh để có thể sẽ phải đối mặt với đội quân của Thiên Tộc.”

“Tạ phụ thân đã tin tưởng, con xin hết lòng vì bách tính Nhân Tộc vì gia đình mình.”

“Xin nghe theo sự sắp xếp của Nhiên lão.” Những người còn lại cũng đồng thanh nói.

Sau đó Nhiên Phàm Phàm lấy giọng tiếp tục nói:

“Tiếp theo về phần v·ũ k·hí, các vị nếu ai thấy mình hoặc biết được người có tài năng về rèn đút v·ũ k·hí xin bước ra tiến cử hoặc đề cử với ta. Các vị cứ tự mình nói dù ở xa ta vẫn có thể nghe được.”

Vửa dứt lời xong phía rất xa có một tiếng nói vang lên dù ở xa nhưng Nhiên Phàm Phàm có thể nghe được người khác thì với độ xa như vậy khó mà nghe thấy.

“Ta xin tự đề cử mình.” Đó là một giọng nói của một tráng niên tầm 35 tuổi. Sau đó Nhiên Phàm Phàm nhanh chóng cử Nhiên Bình Bình đến đó và mang người kia về. Sau khi người này đến trên quảng trường. Thì Nhiên Phàm Phàm nói:

“Bằng hữu xin tự giới thiệu về mình đi.”

Người này cung kính xunh quanh không nhanh không chậm vô cùng chính chắn nói:

“Ta Chu Thiếu Minh là người Định Tường, gia đình nhiều đời có nghề luyện sắt và các đồ kim nên con cháu thiên sinh mẫn cảm với kim thuộc tính. Xin được góp chút sức mình vì đại cuộc của Nhân Tộc.”

“Rất được, cháu Minh xin đứng sang một bên có gì chúng ta lại tính tiếp. Không biết còn ai nữa không?”

Sau đó lần lượt có những người khác đứng ra tiến cử hoặc đề cử bạn bè của mình. Sau đó đã có hơn 100 người có liên quan đến luyện sắt rèn, v·ũ k·hí,…

“Dương Ngọc Thy, ta giao việc rèn đút v·ũ k·hí lại cho con. Con hãy cùng với những người này nhanh chóng theo yêu cầu của các vị tướng quân rèn đút v·ũ k·hí thích hợp để họ luyện tập.”

“Xin vâng lệnh phụ thân.”

“Cuối cùng là phần hậu cần việc này cũng không có khó. Ta tin tưởng các vị bách tình biết phải làm gì. Phần này sẽ do ta và vợ đích thân phụ trách. Việc trồng lương thực, phân bố cơm, áo, gạo đến mọi người các vị bính lính. Xin các vị nhanh chóng biết rõ mình cần gì và làm sau đề có thể thắng lợi. Chúng ta hãy vì con cháu chúng ta có một cuộc sống an bình mà chiến đấu.”

“Vì con cháu chúng ta có một cuộc sống an bình mà chiến đấu! Chiến đấu! Chiến đấu!” bên dưới mọi người đồng loạt hô.

Sau đó không biết có một ai đó nói:

“Nhiên lão có công giúp sức cho chúng ta xin nguyện vì Nhiên lão sai đâu đánh đó; Nhiên lão trường thọ! Nhiên Gia vững bền! Minh chủ! Minh chủ!”

“Nhiên lão trường thọ! Nhiên Gia vững bền! Minh chủ! Minh chủ!”

Sau hàng loạt tiếng hô rốt cuộc cảnh giới ấy đã đến Nhiên Phàm Phàm rốt cuộc cũng bước vào cảnh giới thứ năm.

"Cảnh giới này do ta được mọi người công nhận là Minh chủ mà đột phá nên ta quyết định gọi nó là Đạo Minh - Đạo vẫn như cũ là đạo của Thiên địa của Đại Đạo; Minh chính là sự sáng suốt, được tôn làm Minh chủ."

Nói xong từ trên trời lại bay xuống vô số sợi huyền khí, hoàng khí chui vào cơ thể Nhiên Phàm Phàm giúp Nhiên Phàm Phàm càng vững chắc hơn cảnh giới Đạo Minh Cảnh.

Lúc này Nguyễn Trường Duy quỳ xuống cung kính nói:

“Ta Nguyễn Trường Duy là hoàng đế An Thạch Quốc nay xin nguyện dâng lên ấn tín Đế Hoàng xin mời Nhiên Phàm Phàm huynh tiếp nhận, xin huynh hãy vì bách tính trong thiên hạ mà mưu cầu cho mọi người một con đường sáng.”

Nhiên Phàm Phàm biết từ chối cũng không được nên đành nhận sau đó Nhiên Phàm Phàm mới nói:

“Ta Nhiên Phàm Phàm nay nhận trọng trách lớn lao vì bách tính Nhân Tộc mà bảo vệ, Nhiên Gia sẽ đời đời bảo vệ cho Nhân Tộc. Nay xin được lập xuống Thiên Địa thệ ngôn lấy hiệu Nhân Hoàng.”

Ngay đó bên dưới mọi người bắt đầu hô:

“Nhân Hoàng bệ hạ vạn tuế! Cung phụng Nhiên Gia đời đời!”

“Nhân Hoàng bệ hạ vạn tuế! Cung phụng Nhiên Gia đời đời!”

“Nhân Hoàng bệ hạ vạn tuế! Cung phụng Nhiên Gia đời đời!”

Lúc này Nguyễn Duy Ninh như nhớ ra gì đó vội chạy lại chỗ Nguyễn Trường Duy ôm vào lòng cha mà khóc:

“Phụ thân con nhớ người lắm 40 năm rồi con mới gặp lại người. Huhuhuhu!”

Nguyễn Trường Duy bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Các con của ông hầu như đều c·hết hết nếu còn thì chắc chỉ còn đứa con mà đi với Hiền Thục Tần năm đó.

“Con là Duy Ninh con của Khánh Ngọc muội đúng không?”

“Phụ thân là con!”

Nguyễn Trường Duy cũng không kiềm được nước mắt mà rơi xuống gò má của ông, một ông lão tuổi lục tuần nay vẫn còn hy vọng dòng dõi có người kế tục. Ông vui sướng biết chừng nào.

“Mẹ con có đi cùng con hay không?”

“Mẹ mất nay cũng được 5 năm.”

“Thôi không sau từ nay cứ ở bên phụ thân, ta sẽ bù đắp cho con những gì mà ta nợ con.” Nguyễn Trường Duy nói.

Sau đó mọi người bát tay vào chuẩn bị cho chiến cuộc với Thiên Tộc.

Lúc này trên Cửu Trùng Thiên. Sau khi nghe được Âm Thái Quân báo cáo thì Thiên Quân Phùng Minh An con của tiền Thiên Quân đã nối ngôi nhưng ít chú tâm đến mọi việc nên ông nói:

“Một đám tép rêu mà thôi có chống cũng chẳng làm nên tích sự gì người lo bò trắng răng à lo chuyện của mình đi.”

“Thiên Quân không thể nói như thế được dù sao chúng ta cũng nên chú ý một chút tránh những biến cố không thể vãn hồi.”

Chương 53: Đạo Minh cảnh - Nhân Hoàng xuất hiện