Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghiệp Duyên
Unknown
Chương 57: Kết thúc trận đầu tiên
Đỗ Bình An nhanh chóng dẫn Trung Quân tiến về vị trí mắt trận Hỏa.
Kim Thần Quân nhìn thấy thì nhanh chóng bỏ chủ trận chạy ra hỗ trợ vị trí Hỏa.
Phong Nhật Bình dùng Khiên sau đó lại dùng thêm một sợi xích ném ra nhằm chặn lại sự tiến lên của Kim Thần Quân. Sau đó anh em họ Triệu nhanh chóng tiến lên kiềm chế lại hai vị Thiên Thần.
Kim Thần Quân nhanh chóng lao vào trận chiến hỗ trợ. Đỗ Bình An múa thương chém vào trên màn sáng với một lực vô cùng mạnh. Các tướng lĩnh của ông cũng như binh lính nhanh chóng lao vào vị trí đó chém tới tấp.
Kim Thần Quan nhận thấy tình hình không ổn thế là rút từ vị trí mắt trận Thủy đi 500 Thiên Tướng qua hỗ trợ cho vị trí mắt trận Hỏa.
Vừa thấy sự di chuyển từ Thủy sang Hỏa. Dương Quế nhanh chóng dẩn xuất 400 Hậu Quân chạy nhanh về phía vị trí mắt trận Thủy và lao vào chém phá.
Vì mọi việc diễn ra quá nhanh Kim Thần Quan còn chưa kịp định hình thì một tiếng “Oanh!” vang lên. Vị trí mắt trận Thủy bị công phá.
Làm cho sự cân bằng trong trận Ngũ Hành xuất hiện một lỗ hỏng nhân cơ hợi này các vị Cao Thư Hà, Nguyễn Nhật Tân, Thập Lang Nam, Phong Nhật Bình nhanh chóng đánh ra một chiêu áp đáy nồi. Thế là các vị trí mắt trận này cũng bị phá vỡ.
Binh lính Nhân Tộc nhanh chóng lao vào đấu tay đôi với Thiên Tướng Thiên Tộc. Với ưu thế luyện tập đấu tay đôi, giáp lá cà thường xuyên. Binh lính Nhân Tộc nhanh chóng chiếm ưu thế. Và giành được lợi thế trên chiến trường.
Kim Thần Quân sau khi trận Ngũ Hành tan vỡ cũng lao vào đấu tay đôi với Đỗ Bình An. Đỗ Bình An không để cho Kim Thần Quân tách ra quá xa để Kim Thần Quân có thể sử dụng pháp tắc chiến đấu mà kéo chân Kim Thần Quân để ông ta bị dồn vào thế bị động.
Tin chiến trận nhanh chóng được chủ tướng hai bên nắm được.
Nhiên Phàm Phàm nhanh chóng nắm bắt thời cơ này vội nói:
“Nhiên Diên Diên, Khương Thái Hà, Điền Anh Hào, Thừa Sang Ninh, Nguyễn Thị Thu Quế mỗi người dẫn 7 vị Đạo Nhân cảnh và 70 vị Đạo Linh cảnh nhanh chóng tiến đến hỗ trợ giành thắng lợi áp đảo cho trận đầu tiên này.”
“Vâng!”
Bên kia Dương Thái Quân sau khi nhận được tin chiến trận thì không tin vào tai mình ông cùng các tướng sĩ đi ra nhìn về giữa trận chiến. Lúc này Nhân Tộc đang áp đảo tình hình.
Các Thiên Tướng có rất nhiều phần b·ị t·hương. Cũng có người t·ử v·ong.
Thấy tình hình không ổn. Dương Thái Quân cũng muốn kéo chát tình hình thế là ông định nói thì lúc này nhìn thấy phía đối diện gần 400 người đội hình chỉnh tề và hầu như đều có công lực đi ra khỏi chủ tướng ông cũng biết bên kia muốn làm gì.
Vì để không thể thua hơn. Thế là Dương Thái Quân hạ lệnh.
“Đánh trống lui quân đi. Sau khi Kim Thần Quân về thì nói đến chủ soái gặp ta.”
Thế là sau đó Thiên Tộc đánh trống, thổi còi lui quân. Thế là trận chiến đầu tiên trong trận chiến Bình Linh Nam kết thúc.
Đỗ Bình An nhanh chóng thu quân và trở về chủ soái.
“Đỗ Bình An không phụ kỳ vọng của Nhân Hoàng đã đem lại thắng lợi đầu tiên cho Nhân Tộc chúng ta.”
“Khanh dẫn quân rất tốt. Ta khá khen cho sự lãnh đạo tài tình của khanh ta ghi nhận cho khanh một công sau này khải hoàng sẽ luận công ban thường sau. Hy vọng khanh tiếp tục cống hiến cho Nhân Tộc chúng ta.” Nhiên Phàm Phàm khen ngợi.
Bên kia chủ soái.
Kim Thần Quân sau khi điều chỉnh lại quân tâm cho các Thiên Tướng và sắp xếp các Thiên Tướng nghỉ ngơi thì ông đeo gông sau đó đi vào tướng soái. Các vị tiên quan hơi ngạc nhiên nhưng sau đó không nói gì. Lúc này Dương Thái Quân lên tiếng:
“Việc này khanh phải cho ta một lời giải thích.”
“Thưa Thái Quân và các vị tiên quan. Trận Ngũ Hành dù hoàn hảo nhưng có nhiều khuyết điểm một khi một vị trí mắt trận bị phá thì rất dễ dàng bị chiếm và khiến cho các vị trí khác cũng không ổn. Là ta ban đầu đánh giá thấp sự am hiểu của bọn họ về các tự tương quan ngũ hành nên mới khiến cho Thiên Tộc chúng ta tổn thấp nặng nề.
Vì vậy thần xin đeo gông và xin về Thiên Tộc đến Cực Hình Đài chịu tội 6 tháng nhằm chuộc lại sự hấp tấp của mình và siêu độ cho các tướng sĩ hi sinh. Xin Thái Quân chấp thuận.” Kim Thần Quân chi tiết trình bày sau đó tự đề xin h·ình p·hạt cho mình.
Dương Thái Quân nghe sự trình bày thì càng lo lắng hơn vì bên Nhân Tộc khá hiểu rõ về cuộc chiến lần này và làm ra rất nhiều sự ứng đối.
“Thôi được rồi. Kim Thần Quân lần này dẫn quân thất trách tạm phạt bổng lộc 6 tháng chờ về Cửu Trùng Thiên sẽ do Thiên Quân định đoạt h·ình p·hạt sau.”
“Sau trận bại này chúng ta cần một chiến thắng để lấy lại sự uy tín của chúng ta trên Đại Thế Giới. Tin chiến bại đó đã làm cho một số gia tộc trung lập bắt đầu có sự rục rịt. Lần này có vị nào tình nguyện ra chiến trận đấu trận thứ hai này không?”
Các vị tiên quan nhìn nhau. Ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta. Ta nhìn người bên cạnh, người bên cạnh nhìn người đối diện. Sau một lúc nhìn nhau vẫn không ai đứng ra nhận. Lúc này một vị Thiên Tôn bước ra không ai khác chính là Thìn Thiên Tôn và nói:
“Thần xin nguyện ra trận thứ hai. Dù không nắm chắc thắng nhưng thần sẽ không để chúng ta thua. Như vậy kết quả tệ nhất cũng phải là hòa.”
“Được. Vậy Thìn Thiên Tôn sẽ ra ứng chiến trận thứ hai này. Thìn Thiên Tôn cần sự hỗ trợ nào?”
“Thần xin phép sự hỗ trợ của Ngọ Thiên Tôn, Pháp Tiên Quân, Thổ Thần Quân. Giáp Thiên Vi, Bính Thiên Vi, Mậu Thiên Vi, Canh Thiên Vi, Nhâm Thiên Vi. Nộ Tiên Tôn, Ai Thiên Tiên Tôn, Lạc Tiên Tôn. Xuân Thái Tôn, Thu Thái Tôn. Bạch Hổ Thánh Thú, Chu Tước Thánh Thú. 36 vị Thiên Binh cảnh và 3 vạn Thiên Tướng.”
Công bằng chiến là cuộc chiến gồm ba trận chiến độc lập với nhau được quy ước trước. Bên nào chiến thắng hai trận thì xem như là thắng chung cuộc. Vì thế trận thứ hai này Thiên Tộc không thể lại để thua nữa nên đã tung vào chiến cuộc hàng loạt những vị tiên quan với hy vọng chiến thắng.
Sau khi thấy bên Thiên Tộc đưa ra những tướng lĩnh và lực lượng tham chiến thì bên Nhân Tộc Nhiên Phàm Phàm cũng hỏi các tướng lĩnh.
“Chúng ta vừa mới thắng trận đầu tiên. Chỉ cần trận này chúng ta lại thắng thì có thể tiến hành đám phán và kết thục hoàn toàn trận chiến Bình Linh Nam này. Sau này Nhân Tộc chúng ta sẽ có một khu vực có thể sinh sống an cư lạc nghiệp không phải chịu cảnh làm nô bộc, dựa dẫm vào Thiên Tộc nữa.”
“Các vị tướng lĩnh ai có tự tin mình có thể chiến thắng Thìn Thiên Tôn thì xin ra trận.”
Các vị tướng lĩnh của Nhân Tộc đều biết Thìn Thiên Tôn là một vị tướng tài của Thiên Tộc am hiểu hầu hết các loại trận chiến và sẽ là một đối thủ đáng gồm nên các tướng lĩnh đều có phần e ngại.
Lúc này Vũ Phi Hải đứng ra nói:
“Thần tài hèn sức mọn. Biết tướng lĩnh Thiên Tộc có phần khó đối phó nhưng thần xin tình nguyện gánh phần trách nhiệm này. Xin Nhân Hoàng cho thần một vài sự hỗ trợ.”
“Được khánh muốn những tướng lĩnh nào xin cứ nói.” Nhiên Phàm Phàm đồng ý.
“Thần xin sự chỉ dẫn của Thượng tướng quân Khánh Hòa Phủ Công-Nguyễn Thành An. Và xin được sự hỗ trợ của Điền trưởng lão, Nhiên Hiền Hiền, Nhiên Tín Tín. Và 10 vị Đạo Nhân Cảnh. 36 vị Đạo Linh Cảnh và 3 vạn binh lính. Xin Nhân Hoàng cho phép.”
“Được chấp nhận sự thỉnh cầu của Vũ Phi Hải tướng quân. Các vị xin tận lực hỗ trợ cho Vũ tướng quân.” Nhân Hoàng tuyên bố.
“Xin nghe theo sự phân phó của Nhân Hoàng.” Mọi người đồng thanh nói.
Thế là sau đó Vũ Phi Hải được phong làm chủ soái hiệu Phiêu Hãn Thiếu tướng quân lãnh suất q·uân đ·ội Nhân Tộc cho trận chiến thứ hai này.