Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 59: Cao trào trận chiến thứ hai

Chương 59: Cao trào trận chiến thứ hai


Trong lúc này thì Vũ Phi Hải cũng đã tranh thủ một chút thời gian pháp tắc của Thiên Tộc giảm đi mà nhanh chóng tiến lên sát lại với Thìn Thiên Tôn sau đó ông dùng đao của mình chém một nhát về phía Thìn Thiên Tôn. Thìn Thiên Tôn vội đỡ đòn sau đó lùi ra sau nhưng Vũ Phi Hải cũng nhanh chóng chạy theo đuổi. Nhiên Tín Tín thấy vậy thì rút lại Kính Kiên Khang của mình và cùng rút ra một thanh kiếm bay về phía Thổ Thần Quân lao vào đánh.

Lúc này bốn chiến trận đã hoàn toàn hình thành và sự đánh nhau kịch liệt đó hai bên chủ soái cũng không nhịn được mà nhìn ra đánh giá chiến trường.

“Các tiên quan, các vị thấy trận này như thế nào?” Dương Thái Quân hỏi.

“Thìn Thiên Quân chia quân và dẫn binh khá ổn.”

“Bên kia vẫn còn quân dự bị. Nhưng chiến trường chính quân ta đang chiếm ưu thế áp đảo.”

“Lần này cũng có khá nhiều chiến thuật mới bên kia sử dụng. Xem ra trận này cũng vô cùng gay go đây.”

“Không hẳn, ta thấy Thìn Thiên Quân vẫn còn khá ung dung hẳn là đã có sự chuẩn bị và tính toán ở phía sau.”

Trong khi này bên kia chiến tuyến Nhiên Phàm Phàm và các tướng lĩnh cũng đang bàn tán xôn xao.

“Hiền Nhi lúc nãy làm cũng rất tốt biết ứng cứu kịp thời cho em trai và chủ tướng. Xem ra cũng có thể là một mầm móng tốt cho tương lai đào tạo sau này.”

“Ông nội, con thấy không hẳn đâu. Hiền Nhi con biết rõ tính cách của nó khá cẩu thả chỉ hi vọng lần này ra trận có thêm kinh nghiệm thực chiến, đừng gây ra chuyện gì nghiêm trọng ảnh hưởng đại cuộc.” Nhiên Diên Diên nói.

“Phi Hải cũng làm rất tốt. Nó biết vận dụng ưu, nhược điểm của từng người để xung trận không uổng công ta vất vả dạy bảo bấy lâu nay.” Vũ Ân Tử nở mặt nói.

“Phía chiến trường của Nhiên Tín Tín hình như hơi yếu thế. Nhiên Hiền Hiền nên đem quân lên đây hỗ trợ cũng không cần ở dưới hậu quân phóng phi đao tầm xa nữa đâu. Phi Đao chi có tác dụng lần đầu. Sử dụng nhiều sẽ khiến đối thủ biết trước được mà tránh né như vậy cũng chả có gì là mới cả còn không mang lại hiệu quả tốt.” Đỗ Bình An phân tích tình hình một chút.

Nhiều người đồng tình gật đầu. Sau đó các tướng lĩnh tiếp tục bàn bạc về các chiến lược đang được quân ta sử dụng trong trận chiến thứ hai này.

Quả thật lúc này Nhiên Tín Tín đnag khá chật vật. Thổ Thần Quân cũng nhìn ra được sự việc này ông sử dụng chiến thuật “Mèo vờn chuột” để chơi với đứa trẻ này một chút. Nhiên Tín Tín trẻ người non dạ chưa nhận biết rõ tình hình, cứ một chốt lại thấy bên đối thủ Thổ Thần Quân liên tục bai lui tới lúc ông cống kích vào thì chổ hiểm thì Thổ Thần Quân lại đỡ được và phản công.

“Tướng Quân, hình như ông ta cố ý hay sao á!” Phạm Hữu Thư đánh bay một tên Thiên Tướng sau đó chạy lại bên cạnh Nhiên Tín Tín và nói nhỏ.

Lúc này Nhiên Tín Tín cũng rốt cuộc mình bạch mọi chuyện vội hét lên tức giận:

“Ông chơi ta!”

“Hahaha! Nhóc con về nhà bú sữa đi. Chiến trường không phải nơi một đứa nhóc hỉ mũi chưa sạch ra đây đánh nhau.”

Nhiên tín Tín nghe lời này thì tức giận sôi máu ông dồn hết sức lực cùng linh khí còn sót lại đánh vào Kính Kiên Khang sau đó cùng với thanh kiếm chém về phía Thổ Thần Quân. Thổ Thần Quân biết vậy cũng nhanh chóng dùng pháp tắc tạo ta một tấm khiên bằng đất vô cùng rắn chắc.

Nhiên Tín Tín chém vào như chém vào tường đồng vách sắt không thể phá vỡ sau đó ông hết lực và linh khí cạn kiệt chỉ còn lại lực lượng thân thể. Ông vội được một thuộc hạ là Khang An Dân hộ tống ra sau chiến trường.

“Tín! Em bị sao vậy?” Nhiên Hiền Hiền thấy Nhiên Tín Tín được một thuộc hạ kè ra về phía mình thì vội chạy lên đỡ rồi hỏi.

“Dạ hắn ta chơi khâm em. Lừa em hao hết lực lượng; em phải dùng một đòn cuối kiềm chân hắn sau đó rút về sau đây.” Nhiên Tín Tín giọng hơi bực tức nói.

“Cái gì! Là tướng nào của Thiên Tộc anh hai sẽ vì em mà đòi lại công đạo.” Nhiên Hiền Hiền cũng vô cùng tức giận.

Lúc này Thổ Thần Quân không thấy động tĩnh thì vội thu lại pháp tắc hình thành tấm khiên đất lúc nãy. Thì thấy Nhiên Tín Tín đã chạy về tới phía hậu phương.

“Ngươi là con rùa à; mới đánh có một chút đã chạy. Nhân Tộc chả ai có bản lĩnh cả.” Thổ Thân Quân cao giọng trêu chọc.

Lúc này Nhiên Hiền Hiền cũng thấy và nghe được giọng này. Các tướng lĩnh trên chiến trường cũng phần lớn nghe được lời khiêu chiến này. Nhiên Hiền Hiền không kềm chế được tính lao lên đánh cho tên này một trận nhưng may là ông vẫn còn chút lý trí.

Nhiên Hiền Hiền vội điểm quân sau đó tiến lên thay cho vị trí của Nhiên Tín Tín vừa mới rút đi. Trên đường đi cũng bị một số loại pháp tắc đánh xuống nhưng may là Nhiên Hiền Hiền cũng có một cái Kinh Kiên Khang phiên bản lỗi chống được 65% sát thương nhưng khi biến lớn cho đủ che cho toàn quân thì hiệu quả giảm xuống còn khoảng 25% mà thôi nhưng củng nhờ vậy mà Nguyễn Trần và Nguyễn Lê cũng nhanh chóng tiến lên hỗ trợ những vị trí b·ị đ·ánh nghiêm trọng.

Nhiên Tín Tín thì nhân lúc này tiếp tục đời ra sau nữa và tiến luôn về chủ soái trị thương Nhiên An An và Mậu Hoàng nhanh chóng tiến lên xem xét và chuẩn bị trị thương.

“Ông tư cháu không sao đâu ạ! Chỉ là nguyên khí hơi hao tổn với cạn kiệt linh khí thôi.” Nhiên Tín Tín cũn nắm rõ tình hình của mình.

“Ta xem qua cho con!” Nhiên An An nhanh chóng tiến đến bắt mạch sau đó lại nói.

“Cũng không có gì đáng lo lắng. Chú tâm nghỉ ngơi nhiều một chút về Thiên Nhai Cốc bổ sung linh khí thêm là ổn. Nếu không chịu nổi thì tu luyện đi dùng huyền khí, hoàng khí trong thiên địa cũng được; chỉ là hiệu quả hơi kém một chút.”

Sau đó Nhiên Tín Tín đi vào lều của mình nằm lên giường nghỉ ngơi.

Trong khi đó sau một hồi tiến lên và các pháp tắc của Thiên Tộc không làm tổn hại quá nhiều binh lính của Nhiên Hiền Hiền thì Nhiên Hiền Hiền cũng đến và hội quân với đám tàn quân của Nhiên Tín Tín.

Nhiên Hiền Hiền sau đó chỉ huy đánh trả và ông lao vào chém Thổ Thần Quân dùng chính là Thương Hiền Hòa, hai bên chém qua chém lại. Nhiên Hiền Hiền với ưu thế nhanh nhẹn nên đánh, đâm, đập tới tấp vào Thổ Thần Quân khiến Thổ Thần Quân chỉ kịp ngăn đao lên đỡ.

Nhiên Hiền Hiền dùng thương quất về phía hông Thổ Thần Quân. Thổ Thần Quân lùi ra sau hai bước tránh né rồi dùng đao chém về phía cổ của Nhiên Hiền Hiền. Nhiên Hiền Hiền cúi xuống để tránh mủi đao. Nhưng chỉ chờ có vậy Thổ Thần Quanh nhanh chóng chuyển hướng, bản đao đang chém ngang thì chuyển lực chém xuống ngay giữa đầu của Nhiên Hiền Hiền.

“Chủ tướng cẩn thận!” Nguyễn Trần vừa hay nhìn thấy thì hét lên.

Nhiên Hiền Hiền biết mọi chuyện đã dần bất ổn. Ông lấy đà lao thẳng vào người của Thổ Thần Quân và đâm cây thương trong tay về phía tim của Thồ Thần Quân. Lúc này thanh đao của Thổ Thần Quân cũng theo quan tính trượt tay chém ra Nhiên Hiền Hiền thế là hai người cùng nhau đồng quy vô tận. Nhiên Hiền Hiền trước lúc hy sinh cũng đã kéo theo Thổ Thần Quân của Thiên Tộc nhằm cho Nhân Tộc đỡ một tướng lĩnh.

“Chủ tướng!” Nguyễn Trần và Nguyễn Lê gào lên.

“Thần Quân!” Mậu Thiên Vi thốt lên.

“Hiền Nhi!” Nhiên Diên Diên và Khương Thái Hà quỳ sụp xuống òa khóc. Nhiên Ninh Ninh vội đến đỡ anh hai; Trần Kim Liên cũng vội quỳ xuống bên chị dâu an ủi.

“Bình tâm, chị dâu chiến trường thì phải có lúc sinh ly tử biệt. Chị dâu xin đừng buồn. Hãy tập trung vì cuộc chiến này của chúng ta nhất định phải giành thắn lợi không thể đề Hiền Nhi và các binh lính hy sinh vô ích được. Chúng ta cần phải phấn chấn tin thần lên.”

Lúc này Nhiên Phàm Phàm lên tiếng.

"Nhiên Hiền Hiền vì Nhân Tộc hy sinh nay truy phong Thiếu Tướng Định Tây Đô Đốc, truy tặng tước Châu Huyện Công, thế tập cho con trưởng Nhiên Không Không."

Chương 59: Cao trào trận chiến thứ hai