Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 124
Trang điểm xong, hai người cùng nhauđiăn sáng. Đồ ăn sáng hôm nay cực kì phong phú, đều là những món nàng thích ăn, hôm qua nàng mệt, tiêu haokhôngít sức lực, điểm tâm phong phú tất nhiên cũng ăn nhiều hơn chút.
Hôm nay nàng chải lên búi tóc cận hương kế của nữ tửđãcó chồng,trênngười khoác bộ xiêm y màu hồng thạch lựu, nghiễm nhiên là bộ dáng con dâu. Lục Tôngđãsớm mặc xong, đứngmộtbên, nhìn nàngđangbôi phấn lên mặt, nhưng lớp phấn cực kì nhạt,hắnnhìn cùng với lúc để mặt mộc chẳng có gì khác nhau: “Trang điểm của cáccônương gia phiền toái như vậy.”
Lúc này Khương Lệnh Uyển hạ quyết tâm thu liễm tính tình. Hôm nay kính trà, nhưngkhôngthể tới trễ. Nàng vươn dậy,đãthấy Lục Tông cười nhìn nàng. Nàng biết những năm này Lục Tông vẫn chờ ở quân doanh, làm việc và nghỉ ngơi có quy luật,sựtình giường chiếu kiểu này đối vớihắnmànóiquả thực làmộtphá lệ.
Sao Khương Lệnh Uyển có thểkhônghiểu tính tìnhhắn? Nhìnmộtngười lịchsựvăn nhã, lạikhôngquan tâm lắm đến bản thân mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm nay Vinh Vương tinh thần thoải mái, nhìn con trai con dâu như keo sơn, trong lòng vui mừng. Lại nghe con dâu theo nhi tử, mở miệng gọihắnlà “cha”, càng ngày càng hài lòng cười đếnkhôngmuốn ngậm mồm lại được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phan Trắc phi tất nhiênkhôngcam lòng.
Đáp án trong dự liệu, Khương Lệnh Uyển nghe xong khẽ vuốt cằm. Sau đó cầm lấy đai lưng đeo chohắn,nói: “Sau này nếu ta làmkhôngđúng, hoặc là chàng để ý gì đó, nhất định phảinóicho ta. Ta gả cho chàng, là muốn cùng chàng sống tốt. Tính khí takhôngtốt, tuy nhiênkhôngphảikhôngnóilý. Làm chuyện gì sai, chàngnóivới ta, tasẽnghe.”
Trước khi xuất giá, nương đem tất cả bản lĩnhđãhọc được như xem nợ, kiểm toán, tính sổ… dạy cho nàng, chính vì muốn nàng quản lý những thứ này, cái khác có thểkhôngso đo, nhưng cái nàykhônggiống. Dù sao chỉ khi nắm bắt quyền lực kinh tế của Vương phủ trong tay, địa vị mới vững chắc, hạ nhân trong phủ mới chân chính kính trọng ngươi.
Hôm nay Phan Trắc phi ăn mặc cũng vui mừngmộtphen, có điều dù trang phục đoan trang ra sao, cũng chỉ là thiếp thất. Kiếp trước, mỗi lần nàng gặp Phan Trắc phi đều là mũi nhọn đấu với dao sắc, mà bây giờ nàng mới gả vào cửa, Phan Trắc phi vẫn có chút khách khí với nàng.
Lời này vừa dứt, Phan Trắc phi giật mình.
Khương Lệnh Uyển thấy mặthắnlại gần, nhớ đến hai nha hoàn còn ở trong phòng, cũngkhôngmuốn hồ nháo, chỉ đẩyhắnra, trở lại trước gương trang điểm.
Nàng nghiêng người dứt khoátđiquahắn, nhưng Lục Tông duỗi taymộtcái, nắm lấy chânnhỏnàng. Vốn nàng run chân, bởi vậy, hại nàng lập tức ngã ngồi bên hông củahắn.
Còn rất biếtnói. Khương Lệnh Uyển ăn no, tâm tình tự nhiên cũng khá hơn, liền cùng Lục Tôngđiđến Cẩm Hoa cư của Vinh Vương.
Kiếp trước, nàng sợ phiền phức nênkhôngmuốn quản chuyện này, chuyện ở nội viện vẫn do Phan Trắc phi toàn quyền chưởng quản. Nên sau đó, nàng vì chuyện chi phí mỗi tháng, đều phảiđiđụng mặt với Phan Trắc phi. Tuy có Lục Tông ở đó, nàngsẽkhôngbị ủy khuất gì, nhưng vẫn bị chọc tức vài lần a.
Lục Tông cười khẽ: “khôngcó.”
Khương Lệnh Uyển biếthắnthương nàng, nhưng chuyện mặc quần áo như vậy, lại cũngkhôngphải chuyện chân tay nặng nhọc a? Nàng cầm xiêm y hướng đến ngườihắn, trong miệngthìthầm: “Chuyện này phải xem tâm tình của ta, hôm nay ta vui vẻ, hầu hạ chàng, chàng phải chịu, lần tớisẽkhôngcó cơ hội này… “nóixong, nay nàng nâng lên, ngẩng đầu nhìnhắnnháy mắtmộtcái: “Chàng nghe tanóikhông?”
Lục Tông thấy nàng chỉ làmộttiểucônương mà lạinóira lời này, có chút buồn cười, vội vàng gật đầu: “Nghe.”
Lục Tông thấy tay nàngđangcầm xiêm y của mình, hơi kinh ngạc, sau đó nắm tay nàng,nói: “khôngcần, tự ta làm được.”
Khương Lệnh Uyển ngồi trước giường.
Lục Tôngnhẹnhàng véonhẹchóp mũinhỏcủa nàng, muốn thân mật với nàng.
Vào lúc Khương Lệnh Uyểnđangchải đầu,đãthấy Lục Tôngđira chuẩn bị mặc quần áo.
Nàngnói: “Ta đương nhiênsẽnói.”
Sơn Tràkhônghiểu chuyện nam nữ, chỉ cảm thấy có lẽ hôm qua tiểu thư mình sợ là bị bắt nạt, khóc sướt mướt, giống như tiếng mèo kêu, nàng nghe mà đau lòng. Hôm nay nay thấy dấu vếttrênngười nàng, càng cảm giác Thế tử gia ra tay quá mức rồi, đềukhôngbiết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
“Lục Tông!”
trênmặt Khương Lệnh Uyển vui mừng, tìm tòi, thêm nữa có Lục Tông hướng dẫn, lúc này liền vui vẻ hầu hạhắnmặc xiêm y. Nàng bỗng nhiên nghĩ nghĩmộtlúc, phát giác ngữ điệu của mình hơi quá rồi, liền nhìn Lục Tôngnói: “Ta như vậy có tốt haykhông? Hay là nên nghe lời chút? A… Ta gả cho chàng, có phải cũng giống như những người khác gọi chàng là Thế tử gia, còn muốn tự xưng thiếp thân?”
Lục Tông biết nàng là người thẳng tính, ở chung cũng tự nhiên hòa hợp hơn.hắngật đầu,nói: “Sau này nếu ta có điểm gìkhôngtốt, nàng cũngnóira, để ta biết.”
Gia cụ trong tân phòng đều mới tinh, bàn trang điểm lại càng tinh xảo, nhưng khá hợp với thưởng thức của nàng. Ấn theo quy củ, nàngkhôngnên ở cùngmộtchỗ với Lục Tông, chí ít sau tân hôn, cũng phải cómộtviện khóa của mình. Nhưng Lục Tông cưới nàng, liền cũngkhôngnạp thiếp thất, lại giống như phu thê bình thường ở chung với nàng. Khương Lệnh Uyển nhìn mình trong gương, mặt mày nhu mì,đãkhôngcòn là dáng dấp thiếu nữ ngây ngô trước kia, mà làmộtthiếu phụ xinh đẹp mĩ miều.
Tấn Thành này,khôngcó phủ Vương gia nào có thể thanh tịnh như Vinh Vương phủ.
Lục Tông cười cười: “Yên tâm,khônghết được. Chí ít đủ nuôi nàng là được rồi.”
Lục Tông nhìn nàng ăn ngon, liền để Tôn ma ma mang theo đầu bếp của Long Ngọc viện đến phòng thu chi lĩnh thưởng.
Nhìn nàng như vậy, Lục Tông cũngkhôngnháo nàng, ôm nàng đứng dậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển nhìnhắn, suy nghĩmộtchút, lúc này mới đứng dậyđigiúphắn.
Lục Tôngmộtmìnhđivào tịnh thất, lúc này Kim Kết Sơn Trà mớiđivào, hầu hạ Khương Lệnh Uyển rửa mặtmộtphen. Thời điểm mặc quần áo, hai nha hoàn nhìn th*n th* tr*ng n*n như ngọc của Khương Lệnh Uyển đầy nhưng vết xanh xanh tím tím, ngẩn người. Hai nha hoàn đều là tiểucônương, dấu vết ám muội như vậy, nhìn thấy đều đỏ mặt, thầm nghĩ: Thế tử gia cầm tinh con c·h·ó hay sao?cônương gia có thể ăn ngon như vậy? Mà thường ngày Lục Tôngmộtbộ dáng lãnh đạm cao ngạo, làm sao cưới tức phụ rồi lại giống như biến thànhmộtngười khác. Chẳng lẽ đây mới là tính tình chân chính của Thế tử gia hay sao?
Khương Lệnh Uyển tức muốn nhe răng, giơ tay nâng mặthắn, dùng sức chà xát, sau đónhẹnhàng vỗ mấy lần.
Nàng mớikhôngnhư những nữ tử khác, sinh hờn dỗi với phu quân, mà đối phương lạikhôngbiết, chẳng phải là tức giậnkhôngcông sao? Nếuhắnlàm nàngkhôngthoải mái, nàng chắc chắnsẽnóichohắnbiết, sau đó đểhắndỗ nàng, như vậy mới có lời.
Hai người đứng dậy, Vinh Vương mới giới thiệu Phan Trắc phi đứngmộtbên.
Vinh Vương phi qua đời, những năm gần đây bên người cũngkhôngcó nữ nhân nào, chỉ có mình nàng làmộtTrắc phi, tuynóilà thiếp thất, nhưngkhôngcòn chính thê, nàng chính là nữ chủ nhân. Bây giờ Lục Tông cưới Khương Lệnh Uyển, quyền totrêntay nàng, liền cứ muốnnhẹnhàng như vậy mà giao ra.
Beta: Mira
Khương Lệnh Uyển cũng vui mừng, mi mắt cong cong, khẩu thị tâm phinói: “Phá gia chi tử.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vinh Vương uống trà của con dâu mang lên, đem tiền lì xìđãđược chuẩn bị kĩ càng đưa ra.
Khương Lệnh Uyển tiếp nhận, mỉm cười ngoan ngoãnnói: “Cảm ơn cha.”
Lục Tôngnói: “Chúng ta quen nhau mười mấy năm, đềukhôngcó quy củ gì, vào lúc này lạinóichuyện quy củ với ta?”hắnnặn nặn khuôn mặt béo mập như nước,nói: “Nàng lạikhôngphải lần đầu tiên đến Vinh Vương phủ, rất quen thuộc, cha và Bảo Thiền cũng sớm xem nàng như người nhà, nàngkhôngcần gò bó, coi như làđangở Vệ Quốc Công phủ vậy,khôngcần làm khó dễ chính mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển nắm bàn tayhắnthưởng thức, tinh tế nhớ lại kiếp trước, cảm thấy Lục Tông ngoại trừ quá sủng nàng ra, cái kháckhônggìkhôngtốt đẹp. Kiếp này, nàng cùng Lục Tông thuận lợi thành thân, nhưng trung gian có rất nhiều biến hóa, cómộtsố việc tự nhiên cũng thay đổi. Nhưng nàng lạikhôngbiết tương lai mấy chục năm sau, có chút mờ mịt.
Tính nàng nóng, nhưng cũngkhôngphải người cố tình gâysự.
Vinh Vương suy nghĩmộtchút, quay sang nhìn Phan Trắc phinói: “Bây giờ Tông nhi cưới Xán Xán, sau này chuyện nội viện… Nàng trước tiên dạy cho con bé, chờ lên tay, liền giao cho Xán Xán quản lý, nàng xem thế nào?”
Chương 124
Khương Lệnh Uyển bôi thêmmộtlớp son, vừa nghe lời này, liền nghiêng đầu nhìnhắncười hỏi: “Ngại phiền phức?”
Khương Lệnh Uyển nhìn vẻ mặt Phan Trắc phi, liền biết trong lòng nàng tađangsuy nghĩ gì.
Nếu biết đối phương tốt với ngươi bao nhiêu, sủng ngươi, trong lòng như có động lực,khôngsợ đầu sợ đuôi.
Edit: Kye
Nàngkhôngthích những quy củ này lắm, hơn nữa nàng quen Lục Tông từnhỏ, việc chú ý quy củ có vẻ mới lạ. Nếu hôm nay nàng gả cho người khác, có lẽsẽkhôngcó trật tự như thế, nhưng người nàng gả là Lục Tông. Lục Tôngkhônggiống nhau.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.