Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 133
Khương Lệnh Uyểnnói: “Nhưngnóinhư thế nào, hài tử đều có mang……”
Đông Cungmộtmảng vui mừng.
Nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, đối với Phương ma manói: “Phương ma ma, ta muốnmộtmình, khắp nơiđimộtchút.”
Buổi tối sau khi tiểu phu thê hai ngườiđãlên giường, Khương Lệnh Uyển cònđangsuy nghĩsựtình Minh Nhạn. Lục Tông bị vắng vẻ, tất nhiên làkhôngcam lòng. Mới nếm thử quả ngọt, nam tử phần lớn có chútkhôngbiết mệt mỏi, thêm nữa Lục Tông thể lực tốt, toàn thân chỗ nào cũng dư thừa tinh lực. Bất quá chỉ làhắnmộtngười thoải máithậtlàkhôngđủ, Lục Tông nghĩ biện pháp làm cho nàng hứng thú. Khương Lệnh Uyển có chútkhôngthở nổi, cảm thấy chính mình cả người đều bị xoa đến mềm oặt, nàng bất mãn hừmộttiếng, lại đầy mặt x**n t*nh, bị Lục Tông hầu hạ đến thoải mái dễ chịu.
Khương thị mỉm cười gật gật đầu, như vậy tuổi trẻ,mộtchút đềukhôngnghĩ là cái đương bà ngoại. Nàng nhìn chất nữ, thuận miệngnói: “Ngươi cũng đến nhanh có.”
Khương Lệnh Uyển bị môi Lục Tông cực nóng ép đếnnóikhôngra lời, trong lòng ủy khuất: Nàngkhôngnóicái này cònkhôngđược sao?
Khương Lệnh Uyển ôm trong lòng ngực này mềm mạimộtđoàn nhi,nói: “Mỗi lần ta tiến cung, đều nhìn Tranh biểu tỷ béomộtvòng, cả người đều tròn tròn nhuận nhuận, sinh ra tới hài tử tự nhiên cũng rắn chắc chút.”
“Ân.” Khương Lệnh Uyển dựa ởhắntrong lòng ngực,hiệngiờ hai người ngọt ngàokhôngthể phân ra, là người thân mật nhấttrênđời này. Nàngnói: “Ta suy nghĩ…… Nếu đời này, tađitrước, ngươi có thể haykhông——”
Hôm nay mẫu thân Tiết Tranh là Khương thị cũng tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngô ngô ngô.”
Vinh Vương đối tiểu bối xưa nay hòa ái,hiệnnay thấy nàng cùng khuê nữ tuổikhôngsai biệt lắm, tự nhiên cũng chỉ đem nàng trở thành hài tử, liền đối với gã sai vặtphía saunói: “Đưa Minhcônương trở về.”
Tiết Tranh nằm, hai người đùa với hài tử, ngay sau đó, người vừa mới vui mừng được làm cha – Thái Tử liền vẻ mặt thần thanh khí sảngđivào.
Phương ma ma bỗng nhiên nghĩ đến lúc trước, dung mạo thế tử tuấn mỹ vô song,ẩnẩncó chút lo lắng, giương mắt hướng tớicônươngnhà mình nhìn lại. Minh Nhạn đối diện với ánh mắt dò xét củama ma, khóe miệng nhếch lên,nói: “Phương ma ma như vậy, nhìn ta làm cái gì? Chẳng lẽ cảm thấy ta thấy vị kia bộ dạng bất phàm, liền trơ mặt cố ý dán lên?”
Khương thị ban đầu lo lắng nữ nhi ở trong cung sinh hoạt, nhưng hôm nay nữ nhi thuận thuận lợi lợi sinh hạmộtđôi long phượng thai, nàng cũng liền thở dàinhẹnhõmmộthơi. Mặc kệnóinhư thế nào, có cái này hai tiểu gia hỏa, nữ nhi qua ngày cũng an nhàn chút. Khương thị nhìn này cháu ngoại cùng ngoại tôn nữ, vui mừng đếnkhôngđược. Khương thị cùng Khương Lệnh Uyển hai người,mộtngười ômmộtcái. Khương thị cười khanh kháchnói: “Song thai so với hài tử bình thường đềunhỏgầy hơn chút, ta coi này cháu ngoại cùng ngoại tôn nữ nhưngthậtra rất chắc nịch.”
Phan trắc phi cũngkhônghềnóicái gì, đỡ phải làm nàng pháthiện, chỉ cười cườinói: “Thế tử cùng thế tử phu nhân mới vừa thành thân, tự nhiên là có chút ân ái.”
Khương Lệnh Uyển nghe xong gò má có chút đỏ, chỉ là nàng từnhỏliền cùng Tiết Tranh quan hệ hảo, cho nên Khương thị cũng đem Khương Lệnh Uyển cái này chất nữthậtsựlà chính mình hài tử mà đối đãi,nóichuyện cũng tùy ý chút. Khương Lệnh Uyểnkhôngnóichuyện, chỉ cúi đầu nhìn tiểu quận chúa, thấy nàng ưm vài tiếng, sau đó chậm rãi mở mắt. Đôi mắt đen lúng liếng, liền như vậy ngốc ngốc nhìn nàng, đángyêucực kỳ.
Minh Nhạn giơ lên khuôn mặtnhỏ, khóe môi khẽ cắn,mộtđôi mắt sáng lấp lánh, nhìn Vinh Vươngnói: “Đa tạ Vương gia.”
côcháu ngoạigáinày của nàng đối với Lục Tông, cũng làmộtcái lý.
·
Nàng còn rất trẻ.
Vị vương gia này dáng vẻ so với các thiếu gia quý tộc cỏn trẻ tuổi mà ăn chơi trác tángthìtốt hơn rất nhiều. Hơn nữa lớn tuổi chút cũng có chỗ tốt, rốt cuộc tuổi lớn,sẽđau người.
Phương ma manói: “cônương tự nhiênsẽkhông.”
Lục Tôngnói: “Ân. Bảo Thiền cũng chỉ là tính tình tiểu hài tử, nháo mấy ngàythìtốt rồi.”
Chương 133 (đọc tại Qidian-VP.com)
Phan trắc phi biết nàng bất quá nhị bát niên hoa (là 16 tuổi ak), cũng chỉ làmộttiểucônương, nhìn Lục Tông như vậy làmộtbộ dung mạo xuất sắc, đĩnh đạc nam tử, như thế nàosẽkhôngđộng tâm?hiệnnay tuynóithế tử gia cùng thế tử phu nhân cảm tình hảo, nhưng như vậy trong giọngnóivẫn lộ ra có chút hâm mộ. Phan trắc phi bỗng nhiên nhớ tới, Vinh Vương tuổi trẻ thời điểm, cũng là người phong độnhẹnhàng, chi lan ngọc thụ, hơn nữahắnso Lục Tông tính tình ôn hòa, càng thêm làm cho nữ tử chống đỡkhôngđược. Tuy là nàng mới đầukhôngmuốn làm thiếp, nhưng rốt cuộc vẫn động tâm.
Minh Nhạn vội vàng hành lễ: “A Nhạn gặp qua Vương gia.”
Nghe giọngnóinam tử trầm thấp dễ nghe, tim Minh Nhạn đập vừa nhanh vừa mạnh, lúc này mới cắn cắn môi,nhỏnhẹđápnói: “A Nhạn vừa tới vương phủ, cònkhôngquen thuộc, lúc này cùng ma mađirời ra……”
Lục Tông nghe xong, chậc lưỡinói: “Bảo Thiền tính tình thẳng, vốn là đối với Phan trắc phi bất mãn, cái này mấu chốt, Phan trắc phi có thai, nàng tất nhiên là sinh khí.”
Ái mộmộtngườikhôngcó sai, chẳng qua nàng thích, là nhườiđãthành thân, tuổi so với nàng lớn hơnmộtchút mà thôi.
Ngô.
hắnkhôngđira ngoài, thở phì phò, hônmộtcái lên mặt nàng. Khương Lệnh Uyển giơ tay đẩy đẩyhắn, cảm thấy quá nóng. Lục Tông chống lên cái trán của nàng, thoả mãn hôn lên môi nàng, cả người thoải mái, cảm thấy chính mình phía trước hai mươi năm,thậtsựlà sống uổng phí.
Minh Nhạn nhìn phương ma ma,nói: “Phương ma makhôngcần lo lắng, dì có ý niệm này, nhưng quan trọng nhất vẫn là ý tứ của ta.”
Phương ma ma là người trước giờ vẫn theo bên cạnh Minh Nhạn, cũng là người được Minh Nhạn tín nhiệm nhất, tất nhiên làkhôngcó gì khónói. Nàng giương mắt nhìn ra xa phương xa, khẽ mở môi đỏ, hồi lâu mớinói: “Bất quá chỉ là dì thôi, lạikhôngphải thân sinh mẫu thân, rốt cuộc vẫn là lo cho ích lợi của chính mình quan trọng hơn.”
Phương ma ma trong lòng hiểurõ, thở dàimộthơi.
mộtngày này, tiểu hoàng tôn cùng tiểu quận chúa lễ tắm ba ngày, Khương Lệnh Uyển cũngđivào trong cung.
Vinh Vương nhàn nhạt đáp lời, lúc sau liền trở về chính mình chỗ ở.
Tiết Tranh nằm ởtrêngiường,trênngười là cái chăn gấm, lúc này ma ma ôm hai hài tửđilại đây. Khương Lệnh Uyển tới đúng lúc, vừa vặn gặp, thoạt nhìn qua ở bên cạnh Tiết Tranh là hai tiểu gia hỏa, phấn phấn nộn nộn,hiệngiờ nhắm hai mắt, này đây làđangngủ. Vì là long phượng thai, hai tiểu gia hỏa dung mạo sinh ra cực giống, bất quá tiểu hoàng tôntrênngười cómộtcái bớt nhonhỏ.
Khương Lệnh Uyển giơ tay sờ sờ mặt chính mình, thở ramộthơi.
Tiểu gia hỏathậtlàm cho người ta thích.
Phương ma ma cho rằng nhà mìnhcônương trong lòng ủy khuất muốnmộtmình lẳng lặng, tự nhiên cũngkhôngđitheo.
trênphương diện loại chuyện này,hắnngộ tính phảng phất rất cao.
Minh Nhạn hít sâumộthơi, hiểu đượchiệngiờ chính mình là ăn nhờ ở đậu, mọi việc còn phải dựa vào dì, thànhthậtkhôngthể cùng nàng xé rách mặt. Minh Nhạn chớp đôi mắt trong suốt, cười nhạt xinh đẹpnói: “Thế tử gia cùng thế tử phu nhân cảm tình phảng phất thực hảo. Thế tử đối người khác lãnh đạm, nhưng đối thế tử phu nhân nhưngthậtra cực kỳ ôn nhu.”
Khương Lệnh Uyển là người vui mừng lộrõtrênnét mặt,sựtình gì đều viết ởtrênmặt, đối thân cận người lại càngkhônggiấu diếm. Nhưng hôm nay nàng cònkhôngthể xác định,khôngthể cùnghắnnóisựtìnhcháu ngoạigáiPhan trắc phi có lẽ coi trọng chahắn. Nàngnói: “đãnhiều ngày Bảo Thiền cùng cha nháo đến có chút lớn, ta rất sầu.”
Vinh Vương nhìn trước mặt mình là tiểucônương, bên ngườikhôngcó nha hoàn ma mađitheo,thìnhíu nhíu mày. Lúc sau lại nghĩ nàng rốt cuộc là thân cháu ngoại gáiPhan trắc phi, thái độ cũng tốt lênmộtít: “Như thế nàokhôngaiđitheo?”
Rốt cuộc Vinh Vương trời sinh nho nhã ổn trọng, khí chất ôn nhuận,hiệngiờ tuyđãqua năm mươi, nhưng nhìn qua, vẫn làmộtcái bộ dángba mươi, đích xác là rất có mị lực đối với tiểucônương. Nhìn Lục Tông rồi cũng có thể nghĩ tới Vinh Vương tại tuổi như vậy thời điểm, đại để cũng là như vậy phong hoa chính mậu. Khương Lệnh Uyển nhíu mày, cảm thấy mặc kệ là Lục Tông nhiều ít tuổi, ngày sau vẫn là có mười lăm sáu tuổi tiểucônương hướng mắt đếntrênngườihắn, cũngkhônghiểu đượchắnngày sau có thể haykhôngchống đỡ được. Nghĩ đến đây, Khương Lệnh Uyển càng thêm lo lắng cho mình ngày sau giàđisẽnhư thế nào.
“…… Ngô!”
Chờ nàng già rồi,sẽđem Lục Tông ăn đến gắt gao.
Khương Lệnh Uyển cố ý để lạimộtcái tâm nhãn, phái ngườiđitheo vị Minhcônương này, vừa nghe nàngmộtmình bỏ qua bên người ma ma, hướng Vinh Vương chỗ ởđiđến, lúc sau ngẫu nhiên gặp được Vinh Vương, Vinh Vương phái gã sai vặt đem nàng đưa về Quy Nhạn cư, nhưngđãcó chút minh bạch. Nàng tuy cùng Minh Nhạn bất quá chỉ gặp mặtmộtlần, lại cũng có thể nhìn ra nàng là cáicônương thông tuệ.đangêm đẹp, sao lại có thể lạc đường?
·
Thanhâmcủahắncó chút khàn khàn, lại nghe cực kỳ gợi cảm, ghé vào nàng bên tai,nói: “Có tâmsự?”
Gã sai vặt tuân lệnh, lúc này mới mang Minh Nhạn trở về.
Minh Nhạn thời điểm vào phủ,đãcùng Vinh Vương gặp quamộthồi, mới vừa rồi nàng thấy Lục Tông, cũngkhôngnửa điểm động tâm, như vậy…… Này Minh Nhạn là có ý coi trọng công công nàng – Vinh Vương.
Minh Nhạn dựa vào ký ức,mộtmìnhmộtngười hướng Cẩm Hoa cư phương hướng màđi. Rất xa, nàng nhìn thấy phía trướcđitới làmộtnam tử cao lớn nho nhã, khuôn mặtnhỏ“Bá”mộtchút đỏ. Nàngâmthầm trấn định, lúc này mớimộtlần nữa ngẩng đầu.
Minh Nhạn trong lòng buồn bực, lạikhôngthể phát tác, chỉ cùng Phan trắc phinóitrong chốc lát lờinói, lúc này mới trở về chỗ ở của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lờinóilà chỉ Bảo Thiền, nhưng Khương Lệnh Uyển có thể nghe ra được, Lục Tông đối việc này cũng có chút bất mãn. TuynóiVinh Vương phi c·h·ế·t bệnh nhiều năm, Vinh Vương liền tính muốn tục huyền, cũng là rất bình thường. Nhưng lúc trước Vinh Vương cũngkhôngcp1 tính toán tục huyền, thậm chí mấy năm nay liếnmộtcái thiếp thất cũngkhôngthêm,hiệngiờmộtlần nữa sủng ái Phan trắc phi, lại làm nàng mang hài tử…… Đột nhiên tới như vậy, cũng khó trách Bảo Thiềnsẽsinh khí.
Này hai đời, Khương Lệnh Uyển đặc biệt thích hài tử,khôngquan tâm là kiếp trước Chu Lâm Lang hay là Khương Lệnh Huệ, nàng cùng các nàngkhôngbàn tới, nhưng đối hài tử của bọn họ, lại chán ghétkhôngđược. Nàng đời này để ý nhất đó là vấn đề con nối dõi, về phương diện này, nàngsẽmềm lòng chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Vinh Vươngđangtừ chỗ Lục Bảo Thiềnđitới, từ khi Phan trắc phi có thai trở về sau, Lục Bảo Thiền liền có chút cáu kỉnh. Vinh Vương xưa nayyêuthương cái nữ nhi này, nhưng hôm nay Phan trắc phi có thai, kia trong bụng cũng làhắnhài tử. Lúc này đây Vinh Vương chỉ có thể hảo hảo dỗ dành khuê nữ này của mỉnh mà thôi.
Ngày sau thế nàothìkhôngnóichắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Loại này takhôngmuốn, nàng cũngkhôngthể cưỡng bách……nóinữa, trong lòng của Vinh thế tử cũng chỉ có thế tử phu nhân. Điểm này ta còn là nhìn rấtrõràng.” Minh Nhạn cười cười, trong lòng cũng thả lỏngmộtít.
điởtrênđường, Phương ma ma mới nhíu lại minói: “Mới vừa rồi Phan trắc phi là có ý gì? Chẳng lẽ……”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.