Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 136

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136


Lúc sau liền đứng dậy, trở về phòng ngủ.

Khương Lệnh Uyển nhanh nhẹn từ trong lòng ngực Lục Tông chui ra, lấy qua gối dựa màu đỏ rực thêu uyên ươngđangđểmộtbênkhôngdùng tới, sau đó nằm thẳng xuống dưới, đem gối dựa lót dưới eo, biểu tình nghiêm túc nhìn Lục Tông: “Được rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

·

Đỗ Ngôn tiến lên, cùnghắnnóisự tình của nhiều ngày qua trong phủ: “Vị kia Minhcônương, hôm nay tới tìm phu nhân, cùng phu nhânnóitrong chốc lát, lúc sau…… Phu nhân giống như tâm tình có chútkhôngđược tốt.”

Minh Nhạn rốt cuộc vẫn là cáicônương gia,nóira như vậy, đích xác có chút xấu hổ,hiệngiờ bị Khương Lệnh Uyển vừa hỏi như vậy, tất nhiên là gương mặt nóng bừng. Lúc trước nàng ta thừa nhận, chính mình có chút ham phú quý, hâm mộ dì có phúc khí, nhưng nữ tử nào mà có thể ghét bỏ nhà chồng thân phận quá tốt? Nhưng nàng đối với Vinh Vương là nhất kiến chung tình, lại cùng gia thếkhôngcó quan hệ gì. Nàng muốn làm Vinh Vương phi sao? Nàng thích Vinh Vương, tự nhiên là muốn làm, nhưng vị thế tử phu nhân này, làm sao có khả năng chịu để cho mình lên làm Vinh Vương phi. Nàng nếu được như nguyện,thậtsựlà thành bà bà Khương Lệnh Uyển. Tưởng tượng đến cái này, Minh Nhạn cũng cảm thấy có chút buồn cười.

“Ừm.” Kỳthậtkhôngphải. Trong lòng nhớ nàng, hiệu suất làm việc đều giảm xuống, liền tính toán để qua ngày mai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho dù Vinh Vương có hồ đồ đến đâuđichăng nữa, cũng tuyệt đốikhôngcó khả năng đồng thời thu nhận cả dì cùng cháu ngoạigáihai người. Nếu đổi lại là hoàng thân quốc thích có lẽ còn có khả năng, nhưng mấy năm nay bên người Vinh Vương chỉ cómộtcái như vậy Phan trắc phi,thìsao lại vì vị Minhcônương này mà phá lệ? Khương Lệnh Uyển thấy Minh Nhạn dung mạo đoan chính thanh nhã, là vị mỹ nhân, nhưng cũng nhìn là người có cốt khí. Nàng nếu chướng mắt Lục Tông,hiệnnay chỉmộtlòng hường đến Vinh Vương, tự nhiênkhôngcó khả năng chỉ coi trọng cái vị trí thiếp thất.

Chương 136

Nàng thích Vinh Vương, nếu Vinh Vương cũng có thể thích nàng, tất nhiên làkhôngthể tốt hơn, nhưng Vinh Vươngđãnóiqua đời nàykhônghề tục huyền, như vậy cũngsẽkhôngvì nàng mà phá lệ. Nàng thíchhắn, còn chưa tới mứcyêuhắn,khôngphảikhôngcóhắnthìkhôngđược. Muốn nàng làm thiếp, là tuyệt đốikhôngcó khả năng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghẹn mấy ngày, đêm nayhắnkhẳng định là nhịnkhôngđược. Nhưng tư thế nàykhôngdễ dàng thụ thai.

“Thà làm vợ người nghèo còn hơn làm thiếp nhà giàu.” Đạo lý này, nàng vẫn có thể hiểu.

Khương Lệnh Uyểnnói: “Nếu là việc nằm trong khả năng của ta, ta tự nhiênsẽnguyện ý trợ giúp Minhcônương.” Với điều kiện là nàng nguyện ýkhôngvội.

Minh Nhạn mỉm cười, sau đó cảm tạ mới trở về Quy Nhạn cư.

điởtrênđường, Phương ma mađi theobên cạnh có chútkhôngrõ, lúc này mới hỏi: “cônương vì sao phải cùng thế tử phu nhânnóiviệc này?” Nếu làthậtsựđối Vinh Vương động tâm,thìlén lút hành động, chẳng phải là càng tốt sao.

Khương Lệnh Uyểnnói: “Minhcônương nếu như tín nhiệm ta, ta tất nhiên là thụ sủng nhược kinh. Việc cảm tình này là vô pháp khống chế, ta cũng là có thể lý giải, bất quá —— Minhcônương là người thông minh, nếu làthậtlà chỉ muốn trải qua những ngày thoải mái trong Vinh Vương phủ, ta cũngsẽquan tâm nhiều hơn đến Minhcônương.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng thannhẹmộttiếng, lúc này mớinói: “…… Nếu làthậtsựdễ dàng như vậy,thìtốt rồi.”

Minh Nhạnnói: “Ở trong phủ mấy ngày, Minh Nhạn cũngđãhiểu Vương gia đối với Vương phiđãqua đờimộtmảnh tình si. Minh Nhạn tự mình hiểu lấy, tự nhiênkhôngdám có chủ ý với vị trí Vinh Vương phi.” Nàng dừngmộtchút, lạinói, “Minh Nhạn cùng thế tử phu nhânnóira tâm ý, bất quá chính là nghĩ tranh thủ chút hảo cảm của thế tử phu nhân, mấy tháng này ở Vinh Vương phủ mới có thể trôi qua thoải mái.hiệngiờ dì có tâm tư này, Minh Nhạn tất nhiên làkhôngdám lại hy vọng xa vời nàng vì Minh Nhạn mà tỉ mỉ chọn lựa hôn phu…… Minh Nhạn chỉ hy vọng, có thể đứng xa xa nhìn thấy nam nhân mình thích mà thôi, chứkhôngcầu gì hơn.”

Vinh Vương đối nàng bất quá chỉ làmột tiểu bối bình thường, hơn nữa nàng rốt cuộc cũng là tiểu thư danh gia, khinh thường những thủ đoạn thấp kém kia. Bằngkhôngdù có thể lưu lại bên cạnh Vinh Vương, cũngsẽbịhắnxemnhẹ. Nàng tất nhiên muốn cùnghắnở bên nhau, nhưng hôm nay muốn ở Tấn Thành đứng vững gót chân,khôngthể dựa dì, nàng chỉ có thể khác tìm cành cao khác. Vinh thế tử phu nhân cùng tiểu thư khuê cáckhônggiống nhau,hiệngiờ nàng tỏ vẻ đối với Vinh thế tửkhônghề có hứng thú, mà bởi vậy làm trái ý tứ dì, lấy tính tình cùa nàng ta, ngày sau khẳng địnhsẽchiếu cố tới nàng đôi chút.

Khương Lệnh Uyển lúc này mới nghe ra được vài phần ý tứ, nguyên lai vị Minhcônương này, là hướng nàng để tỏ lòng trung thành. Chỉ làmộtcônương thông tuệ như vậy, sao có thểkhôngvì chính nam nhân mình thích mà nỗ lực? Khương Lệnh Uyển rũ mắt, nàng bản thân cũng làcônương gia, cũngrõràng chuyện này. Kỳthậtcó làm đương gia haykhôngđương gia, nàngmộtchút đềukhôngthèm để ý, dù sao có Lục Tông ở bên cạnh, nàng nhất địnhsẽchịu bất kỳ ủy khuất gì. Nàng để ý bất quá là cảm giác của Lục Tông. Chỉ bằng điểm này, nàng phải càng thêm để ý vị này Minhcônương.

Khương Lệnh Uyển đôi mắt buồn ngủ mông lung, gật gật đầu liền nhắm mắt ngủ. Bên trong chăn đệm là mùi hươngnhẹnhàng, ngửi rất thoải mái, có thể trợ giúp giấc ngủ tốt hơn. Nàng ngủ trong chốc lát, lúc sau lại cảm nhận được Lục Tông sau khi tắm gội xong liền giường, ôn nhu hôn hôn mặt nàng, sau đó hô hấp trở nên nặng nề, đem nàng xoay người, thân thể to lớn liền như vậy bao phủ lên người nàng, đồ vật kia cứ như vậy chống lên đùi nàng.

Chỉ cần, nàngkhônglàm ra chuyện gì khác người.

Minh Nhạn nghe xong, lắc lắc đầu.

thậtvất vả mới tới ngày nghỉ, sau khi Lục Tông dùng bữa tối xong, liềnđithư phòng xử lý những chuyện chưa làm xong.

“Ân.”

Minh Nhạn thấy thế tử phu nhân trước mặt trầm tưkhôngnói, trong lòng cũng càng thêm thấp thỏm bất an. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vị thế tử phu nhân này, cùng Vinh thế tử là thanh mai trúc mã, cũngkhôngbị ép hôn, nên có thể hiểu được tâm tình của nàng. Mà tiểucônương, rất dễ dàng mềm lòng.

Minh Nhạnnói: “Minh Nhạnđãhiểu. Chỉ là, Minh Nhạnhiệngiờ ở Tấn Thànhkhôngnơi nương tựa, nếu là……”

khôngngờ vị này Minhcônương lại phóng khoángnóitrắng ra như thế.

Này ý chi trước mắt, đó là làm nàng takhôngđược động tâm tư.

Khương Lệnh Uyển bỗng nhiên có chút buồn cười, nhìn về phía Minh Nhạn, hỏi: “Minhcônương tính tình thẳng thắn, tathậtcó chút thưởng thức, bất quá —— Minhcônương cùng tanóichuyện này để làm gì? Chẳng lẽ muốn làm bà bà ta?”

Lục Tông thấy nàng muốn ngồi dậy, liền ngồi xuống bên cạnh nàng, giơ tay sờ sờ mặt nàng,nói: “Ngủđi, tađitắm.”

Huống hồ, Vinh Vương sợ là chỉ đem Minh Nhạn trở thành tiểu bối.

Tuy là Khương Lệnh Uyển tự xưng là mặt dày, cũng có chút kinh ngạc. Lúc trước nàng để lạimộtcái tâm nhãn, nên lúc này Minh Nhạnnóira người nàng ta thích chính là Vinh Vương màkhôngphải là Lục Tông, nàng tự nhiên cũngkhôngquá mức kinh ngạc. Rốt cuộc vị cha chồng này của nàng vẫn rất có mị lực. Nhưng nàng biết, chuyện Phan trắc phi có thai, Lục Tông dù chưanóicái gì, nhưng đối với Vinh Vương thái độ cũngđãnhiều thêm vài phần lãnh đạm.hiệngiờ Minh Nhạn coi trọng Vinh Vương, nàng chỉ có thể thưởng thức dũng khí của nàng ta, nhưng cũng tuyệt đốisẽkhôngtùy ý nàng làm ra chuyện gì tổn hại tới Lục Tông.

Khương Lệnh Uyển có chút mệt mỏi, hiểu được hôm nay Lục Tông có nhiều chuyện cần phải xử lý, liền nghe lờihắnngoan ngoãn ngủ.hiệngiờ mơ mơ màng màng nghe được động tĩnh, nhìn người cao lớn đứng bên giường cao lớn, lúc này mới cong cong môi, thanhâmmềm mạinói: “đãlàm xong việc rồi sao?”

Lục Tông sửng sốt, cho rằng nàngkhôngmuốn, cũngkhôngmiễn cưỡng nàng, liền buông lỏng tay.

Đỗ Ngôn nhìn thế tử trưng ra khuôn mặt lạnh như băng, cũng chỉ có khi nhìn thấy phu nhân, thế tử mới có thể lộ ra khí sắc ôn hòa.hắntiếp tụcnói: “Minhcônương phảng phất…… Phảng phất đối Vương gia tâm tư có chútkhôngkhác thường.”

Lục Tông mặtkhôngbiểu tình, chỉnói: “…… Tađãbiết.”

Bên hông cánh tayhắnmạnh mẽ hữu lực vắt ngang, Khương Lệnh Uyển bỗng nhiên giật mìnhmộtcái, tức khắc thanh tỉnh lại: “Từ từ!”

Lục Tông nghe xong, lúc này mới đem bút trong tay gác xuống, nghehắnnóitiếp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136