Ngô Thiên Tri Xuân Lai
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Chương 27
Nhân tiện quảng bá chút danh tiếng cho Tửu Lâu Tô Ký mà nàng đang lên kế hoạch, sau đó liền viện cớ rời đi, trở về Tô phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phủ Trấn Viễn hầu… chẳng lẽ chính là quân cờ trong tay Trấn Nam Vương để tranh đoạt ngôi vị?
Suy cho cùng, tình thân trong hoàng thất vốn bạc bẽo, chỉ cần thao túng một chút, liền có thể tọa sơn quan hổ đấu, nhìn xem trong triều còn lại bao nhiêu hoàng tử đáng để trọng dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạm gác chuyện của Tạ Duẫn Khâm sang một bên, nàng bắt đầu xâu chuỗi những chuyện đã chứng kiến hôm nay.
Nhưng rồi nàng chợt nhớ đến hai năm trước, khi mình theo thương đội của Tô Lăng Xuyên trở về, Tô Mẫn Ngâm cũng nhiệt tình hỏi về Trấn Nam Vương như thế.
Vân Kiểu quay người nhìn, mỉm cười vẫy tay: "Mẫn Ngâm, mau vào đi."
Nghe vậy, lòng Vân Kiểu bỗng nhiên dấy lên lo lắng.
Làm xong những việc này, Vân Kiểu cảm thấy như cả người bị rút cạn sức lực, chỉ thấy mệt mỏi vô cùng.
…
"Đại tỷ."
Tô Mẫn Ngâm từ nhỏ đã thân thiết với nàng, Vân Kiểu cũng dành trọn chân tâm đối đãi với nàng ấy.
20
Lúc này, Vân Kiểu mới nhận ra cả người mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Mọi chuyện đã suy nghĩ thông suốt, nhưng nỗi lo vẫn còn đó.
(*Ngoại thất: Thiếp thất sống bên ngoài, không được vào phủ chính thất.)
Tiểu tư bên cạnh Trấn Nam Vương, vốn là người của Tạ Duẫn Khâm.
Nếu nàng ấy tình nguyện, Tô phủ chưa chắc đã không thể biến bị động thành chủ động, giành được điều kiện tốt nhất.
Tô Mẫn Ngâm vẫn chưa xuất giá, lại xem Trấn Nam Vương như giấc mộng trong lòng.
Nhưng nàng ấy che miệng, thành thật đáp: "Nếu có thể gả cho Trấn Nam Vương, dù chỉ làm ngoại thất, muội cũng cam lòng!"* (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Kiểu vốn định lấp l**m cho qua, nói rằng mình thậm chí còn không tham gia yến tiệc, làm sao có thể gặp Trấn Nam Vương.
Vân Kiểu trầm ngâm chốc lát, đáp: "Trưởng Ninh công chúa thân phận cao quý, nhưng lại rất hòa nhã, lễ độ. Hôm nay mời các tiểu thư vào cung, ai nấy đều dễ dàng kết giao. Có thể thấy, câu ‘Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã’ quả thực không sai."
"Vậy thì không sai rồi."
Còn Tô phủ… có khi nào cũng sẽ bị cuốn vào vũng nước đục của cuộc đấu quyền lực chốn kinh thành, chỉ vì một hành động lương thiện vô ý của nàng năm xưa?
Ngữ điệu của Tạ Duẫn Khâm và Trấn Nam Vương hiển nhiên là vô cùng quen thuộc.
Vân Kiểu thở dài một hơi.
Chuyện hôn nhân cả đời, nếu có thể giúp Tô Mẫn Ngâm đạt được ước nguyện… (đọc tại Qidian-VP.com)
Rõ ràng đây không phải điều Tô Mẫn Ngâm muốn nghe, nàng ấy đỏ mặt, thẳng thắn hỏi: "Đại tỷ, hôm nay tỷ có gặp đại anh hùng, Trấn Nam Vương điện hạ không?"
Bảy năm chuẩn bị, cuối cùng cũng đặt được bước đầu tiên trong kế hoạch.
Tô Mẫn Ngâm ngồi xuống bên cạnh nàng, tựa vào người nàng, chớp đôi mắt to tròn hỏi: "Đại tỷ, hôm nay trong cung có gì thú vị không?"
Phụ nữ một khi si mê như thiêu thân lao vào lửa, chính là điều nguy hiểm nhất. Trong cuộc tranh đoạt hoàng quyền, họ càng dễ trở thành quân cờ bị lợi dụng.
Nàng không nói gì thêm, chỉ tạm gác chuyện này lại một thời gian.
Chương 27: Chương 27
Về phòng, nàng cởi bỏ bộ cung trang nặng nề cùng trâm cài trên tóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh nắng xuân dịu dàng xuyên qua khung cửa sổ, phủ lên gương mặt nàng một tầng sáng mềm mại. Chóp mũi lấm tấm mồ hôi, nhưng tay chân lại lạnh buốt.
Hoàng thượng cuối cùng cũng triệu hồi Thẩm Văn Tranh – vị hoàng tử có thân phận nhạy cảm này hồi kinh.
Ai mà ngờ, vị Trấn Nam Vương lừng lẫy chiến công nơi biên cương kia, khi hôn mê lại chẳng hề toát ra sát khí, mà lại yếu ớt, ôn hòa như một công tử quý tộc chứ?
Tô Mẫn Ngâm thò đầu vào từ ngoài cửa.
Người vốn luôn điềm tĩnh như Tạ Duẫn Khâm, cũng không khỏi lùi về sau một bước. Trên đời, sao lại có chuyện trùng hợp đến thế?
Hắn đáp: "Phải."
Sau khi cáo từ hai người kia, Vân Kiểu chỉ ghé qua buổi tụ hội của các tiểu thư một lát.
Bầu không khí trong phòng bỗng chốc lặng đi. Tô Mẫn Ngâm thấy sắc mặt Vân Kiểu tái nhợt, không khỏi lo lắng hỏi: "Đại tỷ, tỷ không khỏe sao?"
Tô Mẫn Ngâm không ngờ nàng hỏi thẳng đến vậy, mặt lập tức đỏ bừng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.