Ngọc Tử Hành - Đậu Phộng
Đậu Phộng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3
Giá nhà ở kinh thành năm sau cao hơn năm trước, địa điểm tốt cho dù bưng bạc cũng không mua được, may mà ta là Ngọc Tử Hành thủ đoạn cao minh, giành được căn nhà tốt sớm hơn nhà Tổng đốc Cam Túc.
Tổng quản nội thị vì bị ta ngó lơ, xấu hổ tức giận dập đầu rồi bỏ đi.
Thật nên cảm tạ sự yêu thương của Thái hậu, khiến ta trở thành tiêu điểm của giới bát quái hậu cung.
Nhưng vừa nghĩ đến hiện tại đang ở chính là căn nhà có vị trí tốt nhất Đại Yến, ta trong nháy mắt không còn động lực phấn đấu nữa.
Dung ma ma cười đỡ ta về phòng: "Nương nương hôm nay nên nghỉ ngơi cho khỏe."
Lần này thật sự là ghê gớm, ở đó liên tiếp năm ngày, ban thưởng không ngừng nghỉ, năm ngày sau Ninh quý nhân trực tiếp được tấn phong làm Bảo lâm, chỉ kém ta nửa bậc.
Nếu đây là người Thái hậu đưa đến, ta cũng chẳng nói làm gì, nhưng Thái hậu không đưa, hiện nay người chưởng quản cung vụ là Thục phi.
Nhưng trên thực tế, ngoài nha hoàn Phúc Bảo ta mang theo vào cung và Dung ma ma do Thái hậu phái đến, nơi này còn có sáu thái giám tạp dịch, tám cung nữ, một tổng quản nội thị.
Sáng hôm sau, ta đã rửa mặt chải đầu xong xuôi, Hoàng thượng mới chậm rãi thức dậy.
Dung ma ma chỉ nói với ta việc này không hợp quy củ, lại không nói rõ suy nghĩ của bà. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chiêu nghi luôn dậy sớm như vậy sao?"
Thư Nguyệt Cư nhỏ hơn cung thất chính thức, tổng cộng có thể ở được hai chủ tử, nên biên chế có bốn thái giám tạp dịch, sáu cung nữ, một tổng quản nội thị, một ma ma.
Hoàng đế không có ý định dùng bữa sáng ở chỗ ta, thái giám hầu hạ hắn mặc quần áo xong liền rời đi.
Sớm sao? Không sớm.
Ta vui vẻ tiễn Hoàng đế, quay đầu lại thấy Dung ma ma dẫn theo hạ nhân của Thư Nguyệt Cư đến rồi.
Cung nữ thái giám sợ hãi quỳ xuống, tổng quản nội thị suy nghĩ một chút, cũng quỳ xuống nói: "Nương nương nói gì vậy, Thục phi nương nương yêu quý người mới sắp xếp nô tài đến đây, nương nương đừng phụ lòng tốt của Thục phi nương nương."
Chậc, cũng có cá tính đấy.
Làm sao để miêu tả lần đầu tiên ta và Hoàng thượng ngủ chung một giường đây,
Chỉ bằng sự yêu thích công khai của Thái hậu như vậy, tối hôm đó, Hoàng thượng đã đến Thư Nguyệt Cư của ta.
Khó chơi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta cảm thấy Hoàng đế là một tên ốm yếu, vừa trắng vừa gầy chẳng có tí cơ bắp nào, thuộc loại mà bá phụ chỉ cần một ngón tay là có thể bóp c.h.ế.t hai tên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Thái hậu "yêu ta từ cái nhìn đầu tiên", đã giữ ta lại dùng bữa trưa một mình.
Hoàng thượng cố gắng che giấu sự thất vọng của hắn,
May mà có Dung ma ma dạy dỗ ta, nếu không trong cung nhiều nữ nhân như vậy, thật sự là đau đầu c.h.ế.t mất.
Sau một canh giờ nói chuyện lặt vặt, đám nữ nhân cuối cùng cũng chán ghét những màn đấu đá ngầm, lần lượt hồi cung nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi trận chiến tiếp theo.
Ba ngày sau khi ta thị tẩm, Hoàng thượng đến chỗ Ninh mỹ nhân.
Chậc, Hoàng đế đúng là khác biệt, triều sớm mở ngay trước cửa nhà, đương nhiên có thể dậy muộn một chút.
Còn Hoàng đế chắc chắn là cảm thấy ta vừa đen vừa béo, thuộc loại mà nếu không nhờ Thái hậu thì cả đời cũng không được thị tẩm.
"Đến Nội vụ phủ nói, nhân lực được phân cho Thư Nguyệt Cư không đủ, không sợ Thục phi nương nương trách tội sao, bảo bọn họ hôm nay phân lại người." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bình thường giờ này ta đã dậy sắp xếp xong bữa sáng, tiễn bá phụ ra cửa lên triều, các quản sự đều xếp hàng chờ ta hỏi han công việc.
Trải qua đêm qua, ta đại khái là không thể đi theo con đường sủng phi rồi, đùi Thái hậu cũng không dễ ôm, còn Thục phi sao, ngay cả Thái hậu ta cũng không định ôm đùi rồi, ngươi hãy tránh xa ta ra!
Chỉ có thể nói, hai chúng ta đều rất cố gắng.
Bốp bốp, mặt ta thật sự đau rát.
Hai chúng ta, đều quá khó khăn!
Chương 3 (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày đầu tiên tiến cung thị tẩm, ngày thứ hai đắc tội với đại tỷ hậu cung, ngày thứ ba bị tỷ muội cùng tiến cung hoàn toàn lấn át
Nghỉ ngơi sao, ta có rất nhiều thời gian để nghỉ ngơi.
Ta cố gắng che giấu sự nhàm chán của mình.
Nếu không phải một năm trước ta nhân lúc Trần vương bị tịch thu gia sản, nhờ vả quan hệ mua được phủ đệ của Trần vương gần hoàng thành hơn một chút, bá phụ còn phải dậy sớm hơn nữa.
Ta không để ý đến tên thái giám này, chỉ gọi Phúc Bảo,: "Còn không mau đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.