Ngôi Sao Hi Vọng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 159: Thả Lỏng (1)
“Đương nhiên là chưa đủ, cả đời đều chưa đủ” Tùng hiếm khi nói lời mật ngọt, nay lại dễ dàng thốt ra. Hết cách rồi, muốn rước vợ về nhà, vô sỉ một chút thì có làm sao đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đó là một cặp đôi, xem ra có vẻ là người yêu, chàng trai với gương mặt đậm chất phương Đông, nhưng lại vô cùng phù hợp thẩm mĩ của người phương Tây, đang chống tay lên cằm, ánh mắt si mê nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang chăm chú đọc sách, nhưng hai gò má ửng hồng cộng với vành tai cũng từ từ biến đỏ lên, chứng minh rằng cô nàng cũng chẳng hề tập trung đọc sách cho lắm.
Sơ đồ lần này, Tùng vẫn được tin tưởng cho vị trí ra sân đầu tiên, tiếp tục thực hiện chức trách phòng ngự phản công như thường lệ. Nhưng thay vào đó, Tùng bây giờ sẽ là đầu mối phản công chính, các hậu vệ một khi c·ướp được bóng, ngay lập tức phải đưa lại về ngay cho Tùng để tiến hành phản công nhanh. Điều này đòi hỏi cậu phải di chuyển để tiếp ứng nhiều hơn, nhưng lại khiến cho lối đá của Belenenses càng khó bề phân biệt hơn. Bởi khi di chuyển nhiều, vô tình sẽ chuyển di sự chú ý của cầu thủ đối phương dành cho Tùng. Hết cách rồi, pha kiến tạo cho Dady khiến họ phải chịu một quả penalty, vuột mất cơ hội thi đấu ở trận chung kết cúp Liên Đoàn, đến nay vẫn còn vô cùng mới mẻ. Jorge Jesus không tin Braga sẽ không chú ý đến Tùng. Một khi chú ý đến cậu ấy, đội hình Braga sẽ phát sinh kẻ hở, đến lúc này, chỉ còn cách trông chờ vào Dady và Candido Costa tận dụng mà thôi. Dady còn đỡ, Candido Costa hiện nay đã hoàn toàn không theo kịp tiết tấu thi đấu của Belenenses, nhưng đóng vai trò là một kẻ phá rối, hoặc một chân chuyền vào trong, Candido Costa vẫn thực hiện khá tốt, hầu như ít khi mắc phải sai lầm, khiến cho huấn luyện viên trưởng xem ra an tâm không ít. Biểu hiện thả lỏng của Jorge Jesus khiến các cầu thủ cảm thấy như trút được gánh nặng, bởi có trời đất chứng giám, trước trận đấu này, ông cứ như một thùng thuốc s·ú·n·g chờ p·hát n·ổ vậy. Nếu trận gặp Beira-Mar không thể bắt lại ba điểm, có lẽ đám cầu thủ Belenenses không c·hết cũng bị lột da ra, đủ hiểu mức độ đáng sợ của Jorge Jesus đến cỡ nào rồi (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 159: Thả Lỏng (1) (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 159: Thả Lỏng (1)
Bồ Đào Nha bước sang tháng năm, đỉnh điểm của mùa hè ở Địa Trung Hải, tuy nhiên thời tiết ở Lisbon lại đặc biệt dễ chịu, nhất là với kẻ đến từ xứ nhiệt đới như Tùng, thì nhiệt độ 22 độ ở Lisbon quả thực là vô cùng mát mẻ, khác biệt hẳn với Dady và Candido Costa, cảm giác nóng nực cứ thường trực làm cho Tùng phải đi hỏi đội y tế xem bản thân có bị vấn đề gì hay không.
Cả hai ở bên nhau đến khi thư viện đóng cửa, mới tiếp tục dạo phố cùng nhau, đương nhiên là phải bịt khẩu trang lại. Dù sao, nếu để bị phát hiện, cả Emma và cậu đều sẽ gặp phải phiền phức. Nên cẩn thận một chút vẫn hơn. Cả hai dành cho nhau khoảng thời gian này tâm sự nhiều chuyện. Tùng biết thêm về thế giới của các minh tinh, về mức độ làm việc điên cuồng đến mức stress của Emma. Còn cô nàng thì biết thêm về cuộc sống của Tùng, mỗi ngày đều cố gắng rèn luyện hết mình, không quản ngày đêm. Thậm chí cô nàng còn cảm nhận được, chỉ có lúc ở bên cô như thế này, thân thể và linh hồn của Tùng mới thực sự được thả lỏng, điều này khiến cô càng cảm thấy vui vẻ, vì ít nhất, người này luôn có cảm giác an toàn khi ở bên cạnh cô, giống hệt như cô cảm nhận được sự ấm áp và chở che của Tùng dành cho cô.
Emma liếc cậu một cái sắc lẹm, nhưng khóe môi tươi cười lại bán đứng cô nàng. Giây phút bình yên này tiếp tục diễn ra, cho đến lúc Emma không thể nào chịu đựng nổi ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô, vội vàng nói sang chuyện khác :”Anh chỉ nghỉ được hai ngày đã vội vã sang đây với em, còn chuyện luyện tập của anh thì sao?” cô hơi lo lắng hỏi, dù rất vui khi gặp được người yêu, nhưng tính cách của Emma là vậy, luôn suy nghĩ cho người khác, nhiều khi lại quên mất chính mình.
Trận đấu này, Tùng không được ra sân một phút nào, mà Silas đá cặp với Pedro, nhằm mục đích nhanh chóng lấy lại phong độ cho Silas khi phải nghỉ một lượt trận, nhằm chuẩn bị tốt nhất cho cuộc chiến sắp tới với Braga.
Tâm trạng của các cầu thủ còn lại cũng nóng nảy theo hai tên tiền đạo, nhất là càng gần đến ngày thi đấu với Braga, khi những phương tiện truyền thông lại tiếp tục dìm hàng Belenenses, khẳng định một trận thế hòa sẽ là hi vọng lớn nhất của bọn chúng, khi đối đầu với một SC Braga càng đá về cuối càng mạnh hơn. Sự kiện này ảnh hưởng lớn đến độ, Jorge Jesus cấm tất cả các cầu thủ xem báo chí, đọc tin tức, xem tivi, hay bất cứ thứ gì có thể ảnh hưởng đến ý chí của chúng. Vì đơn giản một điều, lần này ông chỉ cần thắng lợi. Cần gì phải xem đám kí giả nói gì cơ chứ, cứ việc thắng đi, mọi vấn đề có thể được giải quyết ngay lập tức, vô cùng đơn giản.
Thời gian yên bình cũng chỉ kéo dài được hai ngày, Tùng phải quay về để trở lại báo danh luyện tập cho trận đấu kế tiếp. Tiếp nhận một cái hôn sâu cổ vũ đầy nhiệt tình, giống như một bình acquy vừa sạc đầy, Tùng trở lại Bồ Đào Nha với mức năng lượng gần như vượt trần, sẵn sàng thi đấu ở mọi điều kiện. Thế nhưng đối thủ kế tiếp lại không ra sức chút nào, khiến cậu giống như đấm vào bông vậy, hoàn toàn không hề có một chút cảm giác thành tựu.
Emma cười cười không nói gì, lại tiếp tục đọc sách của mình, không thèm để ý đến Tùng ngồi bên cạnh. Cô rất trân trọng khoảnh khắc yên bình này, dù có vẻ nó hơi bị lập dị một tí. Nhưng không sao, dù sao Tùng ở bên cạnh vẫn vui vẻ với cô, vậy thì dù có lập dị một chút cũng không thành vấn đề gì.
Thư viện trung tâm ở vương quốc Anh, nếu ai hôm nay để ý đến, sẽ bắt gặp một hiện tượng kì quặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tức giận đóng ầm quyển sách lại, làm cho chàng trai bên cạnh giật bắn mình. Emma liếc mắt nói :”Nhìn đủ chưa?” lời nói nũng nịu, tựa như oán trách, lại tựa như có chút mừng rỡ, làm cho người khác nhộn nhạo không yên.
Vuốt vuốt mái tóc hơi xơ rối của cô nàng, Tùng đau lòng nói :”Không sao, anh có thể tự luyện tập ở khách sạn. Hiếm khi em mới có thời gian như thế này, không đến thăm em thì sẽ vô cùng phí phạm. Dù sao thể nào cuối năm nay, em cũng lại đi quay phim tiếp, không tận dụng thời gian gặp mặt, chẳng lẽ lại tiếp tục nhìn nhau qua màn hình máy tính nữa sao?” Tùng vừa nói vừa cười, không quên trêu chọc mái tóc của cô nàng. Mặc dù là minh tinh rồi, nhưng cô nàng ngốc này vẫn không hề chú ý hình tượng gì cả, cả ngày một cách ăn mặc đơn giản, nếu không nhìn kĩ nhiều người cũng sẽ không nhận ra được đây là nàng Hermione nổi tiếng, mà chỉ nghĩ là một cô thiếu nữ bình thường như bao người khác mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.