Ngôi Sao Hi Vọng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 173: Chúng Ta Thắng (1)
“Không, là sút bóng, là sút bóng, bóng đi về phía góc trái, trong khi Ricardo đang ở bên phải, bóng vào, bóng vào rồi, 1 – 0 cho Belenenses. Một đường thần tốc ghi bàn. Hoan hô Tùng, hoan hô Belenenses” giọng Quang Minh khàn khàn tràn đầy kích động.
Nani đắng chát nhìn thân ảnh kia trên sân, gương mặt khổ không thể tả. Nào có ngờ, mặc dù không để cho tên nhóc này chuyền bóng lên ghi bàn, thì chính tên này lại một đường phi nước đại, dùng một cú sút hiểm đến như vậy mà ghi bàn.
Cậu phi nhanh quanh khán đài, đưa tai lắng nghe những tiếng hò reo rung trời khi cậu đi qua, tâm lý vô cùng hưng phấn. Bàn thắng đầu tiên dành cho Belenenses lại ở trong một trận đấu quan trọng đến thế này, bảo sao cậu không hưng phấn cho được.
Mặc dù đã vô cùng coi trọng tên này, nhưng theo những tình báo ông thu thập, cộng với quan sát các video thi đấu của tên nhóc này, ông cũng hoàn toàn không để ở trong lòng.
Sự kích động của anh dường như cũng truyền đến cho tất cả người hâm mộ Việt Nam, lúc này cũng kích động hò hét ầm ĩ, như muốn phát tiết sự uất ức trong suốt thời gian vừa qua, khi mà bóng đá Việt Nam luôn bị sỉ nhục.
Ông tức giận quát lớn các cầu thủ phòng ngự, nhất là Polga, khi đã tiến lên ngăn cản Tùng nhưng không thành công. Đám cầu thủ của Sporting Lisbon cũng ngây người nhìn tên nhóc kia đang chạy quanh sân chúc mừng, không nói nên một lời nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng, trong tiếng hò reo của hơn 10000 cổ động viên Belenenses, trận đấu tranh cúp Liên Đoàn hôm nay kết thúc với tỉ số 1 – 0, bàn thắng quyết định của Tùng đã đưa Belenenses đến chiếc cúp đầu tiên sau hơn nửa thế kỷ chưa có danh hiệu nào của Belenenses, cũng như chính cậu đã ghi danh mình vào lịch sử cúp Liên Đoàn Bồ Đào Nha, khi là cầu thủ nhỏ tuổi nhất thi đấu và ghi bàn ở trận chung kết như thế này.
Khán đài yên tĩnh một cách c·hết chóc, rồi không biết bắt đầu từ đâu, bộc phát lên tiếng gầm kinh người từ những cổ động viên trong trang phục áo xanh lam.
Emma nhìn thân ảnh đầy mồ hôi, nhưng gương mặt toát lên sự vui mừng tột độ, xuất phát từ sâu thẩm con tim, cô vui mừng đến phát khóc. Xoa xoa ánh mắt ướt át của mình, Emma nhìn về phía Tùng, càng nhìn càng hài lòng. Đúng là nam nhân thành công đều có cho mình một sức hút mãnh liệt, Tùng cũng như vậy.
Một người nữa cũng đang mất khống chế, chính là Jorge Jesus. Ông ngây người ra khi Tùng thực hiện cú sút, trong lòng không có bất kì trong mong nào.
“Là Tùng, cậu ta đang nước rút chạy, không có ai cả, không một ai kèm Tùng” Quang Minh kích động hô lớn, ngữ tốc cực nhanh :”Cậu đang tăng tốc, bóng tiếp lưng, đảo ra phía trước, đúng vậy, lại tiếp tục tăng tốc. Polga lên rồi, nhưng không, anh ta đã bị cho ở lại, Tùng sẽ làm sao đây, chuyền bóng ư ???” (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều hắn tức giận nhất, đó là không có bất kì ai phòng vệ tên nhóc này, cứ như tên này chỉ là một dự bị hạng xoàng vậy. Đám này không nhớ trận đấu trước đã phải sấp mặt như thế nào với hắn ư, lại còn dám chủ quan bỏ mặc như vậy nữa chứ.
Chương 173: Chúng Ta Thắng (1)
Phòng ngự mặc dù tốt, nhưng là chỉ với một đối một, tên nhóc này phán đoán khá tinh chuẩn, nhưng tốc độ chưa cao, lại không thể hiện được tí năng lực t·ấn c·ông nào.
Nhưng, khi quả bóng thật làm mảnh lưới run lên, đầu óc cậu trở nên trống rỗng. Quá nhiều lần cậu suy nghĩ muốn tạo cho mình một tư thế ăn mừng khi ghi bàn. Nhưng khi thật sự ghi bàn rồi, đầu óc cậu lại không đủ thời gian để xử lý thông tin này.
Không nhìn thấy sơ đồ 4 – 4 – 3 ông từng ghét cay ghét đắng cũng phải mang ra sử dụng, vì có thể hạn chế đến mức cao nhất sự bất ổn trong phòng thủ, vốn là điều mà trận đấu trước đó, Belenenses đã tận dụng được mà uy h·iếp khung thành của Ricardo. Cũng may mắn là Dady không tận dụng được cơ hội, nếu không, ông đã phải muối mặt ngay từ tuần trước rồi.
Bàn thắng quý như vàng này của Tùng khiến cậu cảm giác như mình đang nằm mơ. Chỉ khi tiếng còi của trọng tài vang lên ra hiệu bàn thắng được công nhận, Tùng mới hồi thần trở lại, tức tốc quay người, không để đồng đội lúc này là Dady và Garces đang chạy như bay lại cậu, sắc mặt vô cùng kích động.
Ở đầu cầu Việt Nam
Tiếng gầm như muốn giải tỏa sự khao khát có được chiếc cúp vô địch Liên Đoàn lần đầu tiên trong lịch sử của một đội bóng chỉ xứng đáng làm kẻ lót đường cho những đàn anh ở Bồ Đào Nha, để rồi hôm nay, kẻ lót đường ấy đã đứng dậy, lật ngã chổng vó gã đàn anh khinh địch và ngạo mạn kia, cho họ biết, Belenenses phòng ngự cường hãn như thế nào, và phản công cũng mạnh mẽ ra sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng lần này, ông rất muốn b·óp c·ổ tên tình báo viên thu thập thông tin, cũng như tên phân tích viên theo dõi tên nhóc này và báo cáo lại cho ông. Con mẹ nó, như thế này mà các ngươi bảo là tốc độ không nhanh, năng lực t·ấn c·ông yếu kém. Nếu so sánh với biểu hiện của Nani với tên nhóc này hôm nay, vậy có thể xếp Nani vào vị trí nào? dự bị của dự bị hả? (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn bây giờ, hãy nhìn đi, chúng ta có một cầu thủ ghi bàn ở trận chung kết cúp Liên Đoàn Bồ Đào Nha, ngay vào lưới của Sporting Lisbon. Còn ai dám nói Việt Nam chỉ xứng đáng ở cái ao làng nữa cơ chứ ???
Thế nhưng, cơn ác mộng ngày hôm nay lại xuất hiện. Ma xui quỷ khiến làm sao, dù đã chú ý đến hết thảy, ông lại bỏ sót đi chi tiết quan trọng, đó là tên nhóc số 84 này.
Dù sao, so về khả năng phòng ngự và chuyền bóng, thì kỹ năng sút bóng của Tùng cũng chỉ nằm ở mức trung bình. Thế nhưng, khi quả bóng thưc sự làm run lưới Sporting Lisbon, ông kích động hò hét, hòa vào tiếng hô lớn của cổ động viên trên sân, cùng đám cầu thủ dự bị xông vào sân bóng, ôm chằm lấy Tùng hò hét vô cùng sôi động.
Ngay khi bóng bay thẳng về cầu môn, Tùng biết, quả bóng này ổn, không chút nào nghi ngờ sẽ vào lưới, linh cảm mách bảo cậu là thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trái tim của tất cả mọi người đều hướng về một mục tiêu chung, bằng mọi giá, phải giữ được tỉ số này đến kết thúc trận đấu.
“Nani vừa có một cú qua người rất đẹp, bóng lại được đưa lên vùng cấm địa, Liedson đánh đầu, bóng trúng xà ngang, Pedro phá bóng lên, tạm thời thoát khỏi nguy hiểm” Quang Minh chăm chú nhìn về màn hình, tốc độ nhanh nhất truyền tải cho khán giả những diễn biến. Thế nhưng, khi anh vừa thấy bóng vượt qua được đầu của Moutinho ngay phía sau Liedson, thì một thân ảnh khiến anh cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Tiếng gầm như muốn lấn át tất cả những âm thanh còn lại trong sân vận động, như muốn phát tiết sự chờ đợi hơn 80 phút vừa qua.
Chuyền bóng thì có thể đấy, nhưng với điều kiện là có nơi để nhận. Nếu Dady bị hạn chế như hôm nay, với đội hình của Belenenses, không hề có một người có thể đứng ra một mình một cõi thay đổi cục diện, tương tự như những ngôi sao mà hiện tai Sporting Lisbon đang sở hữu, họ luôn luôn có khả năng gây đột biến, đánh cho đối thủ một cái không kịp trở tay.
Phải chờ đến khi trọng tài Pedro Proença cất tiếng còi, đồng thời cho Garces một chiếc thẻ vàng, các cầu thủ Belenenses mới bình tĩnh lại, tiếp tục vùi đầu vào phòng thủ những đợt tiến công yếu ớt cuối cùng của Sporting Lisbon.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.