Ngôi Sao Hi Vọng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 197: Chúng Ta Muốn Áp Chế Giữa Sân
Ở phía dưới, các cầu thủ đang rất chăm chú nhìn lên trên, có người còn dùng sẵn giấy bút, nhìn chằm chằm vào sơ đồ trên đó, có vẻ như đang chuẩn bị bước vào một buổi học quan trọng vậy.
Cả bọn đồng loạt la lớn :”Rõ, thưa huấn luyện viên”.
Slomka vừa nói, vừa kéo ba vị trí này di chuyển ra toàn bản đồ, nói tiếp :”Ba người này cũng phải có khả năng tăng tốc, thể lực và sức bền tốt, mới có thể bao quát được khoảng không gian rộng lớn này, bên cạnh đó, khả năng chuyền gần, chuyền xa đều phải được rèn luyện đúng mực, đó mới là tiền đề để chúng ta có thể phản công nhanh, rõ chứ?”
Trừ khi là sản phẩm bồi dưỡng của trung tâm huấn luyện thuộc câu lạc bộ của chính mình, mới có thể hào phóng dùng thời gian và công sức bồi dưỡng, giống như trường hợp của Benfica và Sporting Lisbon vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 197: Chúng Ta Muốn Áp Chế Giữa Sân
Tùng sắc mặt quái dị nhìn về phía Slomka. Nếu không biết ông đang chỉ nói về định vị chiến thuật mà thôi, có lẽ cậu sẽ nghĩ lão già này nghiên cứu chiến thuật này là dành cho mình, nhất là khi mình vừa mới tăng điểm ở sút xa, thì lão già này lại làm ra một tiền vệ trung tâm đa zi năng, không phải đo ni đóng giày cho mình hay sao?
“Chúng ta sẽ có ba trung vệ, có khả năng thiết lập phòng ngự từ xa, không để đối phương tiến vào khu vực nguy hiểm.” nói rồi, ông nhìn kĩ những cầu thủ phòng ngự mà mình đang có, trong đầu liên tiếp đưa ra các tổ hợp tốt nhất. Rafinha, Bordon, Westermann và Mladen Krstajic là bốn cái tên đập vào mắt ông đầu tiên.
Rakitic ngồi kế bên cũng đố kị không kém. Là một người đã huấn luyện với Tùng từ trước, đồng thời cũng là người sát vai cùng cậu trong đợt huấn luyện tập trung này, anh quá rõ trình độ của tên này. Nói không ngoa, nếu vị trí này mà rơi khỏi tay Tùng, anh cũng nghĩ ở đây chắc chắn là có điều khuất tất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Slomka cũng không biết sự giao tranh tâm lý của Rafinha, nhìn về chính giữa. Tại đây có dân số đông nhất, có đến 13 người đang ngồi tham dự, nói tiếp :”Hàng tiền vệ 5 người, trong đó một người sẽ đảm nhiệm vai trò tiền vệ trụ, hỗ trợ phòng ngự từ xa cho hàng hậu vệ, liên kết giữa hai tuyến, chuyền bóng, chạy chỗ phòng ngự, đều phải đạt yêu cầu”. Ông nhìn về phía Fabian Ernst, Jermaine Jones, thậm chí cả Tùng nữa, sắc mặt hơi có vẻ quỷ dị.
Nói rồi, ông kéo hai điểm đen ở giữa đi khắp nơi trên bản đồ, từ ngoài vùng cấm địa đối phương đến tận ngoài vùng cấm địa của đội nhà, sắc mặt trịnh trọng bổ sung :”Hai người này có nhiệm vụ phải chạy đến khi nào bóng không có ở phần sân chúng ta thì thôi, đó là lý do tại sao tôi phải huấn luyện dự trữ thể năng cho các cậu. Nếu không, không cần đến 90 phút, chỉ cần 45 phút chạy là đủ lấy mạng nhỏ của các cậu rồi” Slomka nhìn cả đám đang trầm mặc, dương dương tự đắc nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
So kinh nghiệm, cả hai đều khó có thể sánh nổi những cầu thủ dày dặn như Fabian Ernst, Jermaine Jones hay Albert Streit, vốn đã thể hiện rất ổn định ở Schalke 04 ở mùa giải năm trước.
Nhưng ngẫm lại, khả năng phòng ngự của mình mặc dù hơi yếu kém hơn Westermann, căn cứ vào những biểu hiện năm vừa rồi của cậu ta khi hai đội đối đầu, nhưng cũng không quá chênh lệch. Bù lại, mình có khả năng đi bóng và chuyền khá tốt. Nghĩ tới đây, chân mày anh giãn ra, vui vẻ hơn hẳn.
Chỉ có một sự khác biệt, căn phòng nhỏ hơn khá nhiều, chỉ có thể dùng cho buổi họp tầm khoảng 35 – 40 người mà thôi. Chính giữa gian phòng, có một tấm phông nền rất to, trên đó được chiếu lên một sơ đồ sân bóng, có 11 điểm đen phân bổ khắp bản đồ, là hình ảnh phóng to của sơ đồ trước mặt của huấn luyện viên.
Tùng và Rakitic cũng khá vui mừng trước bài phát biểu này của huấn luyện viên. Đối với những nhà cầm trịch người Đức, lời nói lúc nào cũng đáng giá tín nhiệm. Nếu Slomka đã nói như vậy, rõ ràng cơ hội có được một chỗ đứng ở đội hình chính của hai đứa sẽ cao hơn rất nhiều.
Nói rồi, ông nhìn chằm chằm đám cầu thủ phòng ngự đang ngồi ở phía tay phải, sắc mặt chăm chú.
Tùng nhìn Rakitic đang chăm chú ghi nhận những dòng đầu tiên mà cậu có thể dễ dàng đọc được là :” Gelsenkirchen, ngày 12/07/2007, buổi giảng chiến thuật đầu tiên”
Cảm nhận được ánh mắt của huấn luyện viên, cả ba đều căng cứng người, biểu hiện một bộ dáng hết sức chăm chú. Tùng có cảm giác như mình đang trong một cuộc thi vô cùng căng thẳng, nhưng mình lại cảm thấy hết sức hưng phấn. Được người khác khẳng định trình độ, lúc nào cũng thoải mái cả.
Bordon, Westermann gật gật đầu biểu thị hiểu rõ, còn Rafinha thì có điều suy nghĩ, nhưng cũng không phản bác gì, chỉ lẳng lặng nhìn về phía sơ đồ như có điều suy nghĩ.
Tùng nhìn Rakitic lúc này gương mặt như quả mướp đắng, trong lòng vô cùng hả hê. Tên này khi còn ở Basel, khá ít tham dự phòng ngự, nên trình độ phòng ngự khá là thê thảm. Chưa kể thể lực của tên này cũng còn phải cải thiện nhiều, nhưng về mặt tốc độ, chuyền và tạt bóng, thì cũng có thể xem như miễn cưỡng đạt yêu cầu của Slomka.
Slomka gật gật đầu thỏa mãn, nói tiếp :”Chỉ cần các cậu có thể phát huy được yêu cầu của tôi cho từng vị trí, chủ lực hay dự bị gì, hiện tại đều giống nhau cả. " (đọc tại Qidian-VP.com)
”Một trong số đó cần phải có chiều cao, khả năng càn lướt, thể lực tranh c·ướp bóng và di chuyển liên tục, như một ngọn hải đăng ở phần sân đối phương, có thể bất cứ lúc nào nắm giữ được động tĩnh và những kẻ hở của đối phương, có thể vừa ghi bàn, vừa có thể trợ công cho tiền đạo phía sau”.
Chỗ này được xây dựng tương tự như một phòng học đại học điển hình ở châu Âu, với các dãy bàn ngồi xếp theo hình bậc thang.
Tùng cảm giác có lẽ ông trời đã quá chăm chú cho mình rồi, thậm chí nhân vật chính của tiểu thuyết cũng không dám viết kiểu này nữa, làm gì mà có chuyện trùng hợp đến như vậy. Nhưng dù sao đi nữa, Tùng cũng có cảm giác, một ghế chủ lực đang hướng về mình mà ngoắc ngón tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọng nói của Slomka vang lên khiến hai đứa quay trở lại đời thực :”Hai cánh, đều phải có khả năng bức tốc, thể lực tố, đồng thời cũng không quên nhiệm vụ phòng ngự. Hai đường biên phải lên xuống thường xuyên, có thể nhanh chóng chuyển đổi từ 3 – 5 – 2 sang 5 – 3 – 2 bất kì lúc nào. Khả năng tạt bóng, chọc khe, nhãn quan tốt, là những điều các cậu phải rèn luyện thêm, nếu muốn có được một vị trí này”
Nhưng Tùng và Rakitic đều tự tin về trình độ và thiên phú của mình, đuổi theo họ về độ ăn ý với đồng đội cũng chỉ là mặt thời gian mà thôi.
“Cả ba đều phải có khả năng c·ướp bóng quyết đoán, thậm chí là phạm lỗi nếu cần thiết, để tránh đối phương phản công nhanh. Đây là điều bắt buộc, chúng ta chỉ có 3 người, không thể dùng chiến thuật biển người để phòng ngự nhanh được.”
“Hai tiền vệ trung tâm, có thể vừa hóa thành tiền vệ phòng ngự, cũng có thể đảm nhiệm tiền vệ t·ấn c·ông. Yêu cầu của tôi ở vị trí này, có thể chuyền, có thể sút, có thể phòng ngự, có thể t·ấn c·ông, có tốc độ và sức bền để phối hợp với đồng đội”
Nhất là Tùng, cảm giác đến Schalke 04 là một lựa chọn vô cùng sáng suốt. Nhìn xem, đâu phải huấn luyện viên nào cũng có thể hứa chắc như đinh đóng cột vậy, có thể không nhìn tuổi tác, chỉ nhìn khả năng mà trọng dụng cầu thủ
Dù sao, năm nay ở cánh trái bổ sung thêm vị trí của Westermann, Rafinha cũng hơi lo lắng về vị trí chủ lực của mình.
Bởi chiến thuật này được cải thiện và phát huy hiệu quả, cũng nhờ công một phần của các cầu thủ đã nghiêm túc thực hiện nó. Do đó, đây cũng được xem như một thành quả của cả tập thể Schalke 04, đó là một việc rất đáng tự hào.
Vỗ vỗ vai người anh em để an ủi, Tùng cũng không xen vào sự xoắn xuýt của Rakitic, tiếp tục lắng nghe lời của Slomka.
“Hôm nay là lần đầu tiên, chúng ta thực hiện khóa chiến thuật” giọng nói của Slomka vang vọng khắp căn phòng.
“Không quan trọng các cậu là người mới hay cũ, không quan trọng các cậu bao nhiêu tuổi” ông hơi ngừng lại, nhìn về phía Tùng và Rakitic, lúc này cũng đang vô cùng nghiêm túc nhìn ông.
Để đám cầu thủ bình phục tâm tình, Slomka nói tiếp :”Sơ đồ chiến thuật hiện tại của chúng ta là 3 – 5 – 2, chủ yếu tập trung binh lực ở tuyến tiền vệ” nói rồi, ông đưa tay xếp lại hình ảnh trên màn chiếu về đúng sơ đồ 3 – 5 – 2
Slomka nhìn các cầu thủ vô cùng nghiêm túc nhìn mình, nhất là những thành viên mới, đều có vẻ đã được căn dặn qua về buổi huấn luyện chiến thuật đầu tiên này.
Tùng lắc lắc đầu, biểu thị không hiểu nỗi cách suy nghĩ của Rakitic. Đây đâu phải là ghi nhật kí chứ, có cần phải cụ thể địa điểm thời gian thế không? Đương nhiên cậu cũng không để cho Rakitic nhìn thấy những dòng chữ tiếng Việt tương tự trên sổ tay trước mặt cậu.
"Những ai có khả năng sẽ vào trận, ai không đủ năng lực phải chịu trách nhiệm với chuyện đó.” nói rồi, ông hơi im lặng, ánh mắt uy nghiêm nhìn mọi người :”Không có bất kì tiền lệ nào cả, rõ chưa?”
“Hai tên tiền đạo” Slomka vừa nói, vừa chỉ vào hai vị trí trên cao nhất, nhưng được bố trí một cách sole, với một trung phong ở cao nhất, cộng với một tiền đạo ở phía sau.
Cả đám bĩu môi khinh thường lời phân minh của lão già này. Rõ ràng là muốn cho đám cầu thủ lấy lại cân nặng, thuận tiện uốn nắn lại lịch sinh hoạt, thể lực và sức bền chỉ là một phần trong đó mà thôi, giờ lại còn có thể lấy ra để làm bia đỡ dạn nữa chứ. Đúng là….
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.