0
Sau khi kiểm tra 1 vòng tất cả các gian phòng trên tầng 4 không có gì đáng ngại, Lê Minh cũng không tỏ vẻ quá bất ngờ. Bởi khách sạn của hắn chủ yếu kinh doanh ở tầng 1, 2 và 3. Riêng tầng 4 chỉ có phòng ngủ của hắn cùng với 1 nhà kho để đồ tạp vụ và 1 phòng cất trữ nước và lương thực. Trên tầng này chỉ có tạp vụ thỉnh thoảng lên lấy đồ dọn vệ sinh của các phòng, còn lại thì hầu như chỉ có hắn sinh hoạt ở đây. Nên việc có người lui tới nơi này rồi biến thành Zombie tỉ lệ không cao.
Dự định bước xuống cầu thang để đi xuống tầng 3 khách sạn, hắn bỗng nghe tiếng rít rào nơi dưới tầng 1. Tiếng rít dữ tợn và khủng bố không khỏi khiến hắn giật mình và ớn lạnh cả sống lưng. Để lấy lại tinh thần hắn cầm chặt thanh sắt trong tay hơn, rồi huơ đèn pin ở mọi ngóc ngách trên đường di chuyển xuống cầu thang. Hắn không muốn bỏ lở bất cứ động tĩnh nào trên đường di chuyển, bởi hắn hiểu chỉ với 1 sơ suất nhỏ thôi, rất có thể tính mạng của hắn sẽ vĩnh viễn nằm lại.
Từ từ cẩn trọng đi xuống dãy hành lang của tầng 3, nơi đây vẫn tối đen như mực không chút ánh sáng. Dùng đèn pin cẩn thận rọi sáng về phía 2 đầu hành lang, không thấy bất cứ động tĩnh nào đáng ngại. Hắn tiếp tục cẩn trọng di chuyển về phía cuối hành lang nơi cửa phòng 310.
Mười phút sau, Lê Minh đã kiểm tra toàn bộ 9 căn phòng của tầng 3 khách sạn, mọi thứ vẫn sạch sẽ tươm tất không có gì đáng lo ngại. Hiện tại hắn đang đứng trước cửa căn phòng 304. Có 1 điều may mắn cho Lê Minh là vào khoảng thời gian này, Giang Thành đang vào mùa m·ưa b·ão, rất ít khách du lịch đến đây để thuê phòng ở. Nếu là vào bất cứ thời gian nào khác trong năm, khách sạn của hắn đã đầy khách vãng lai đến du lịch. Tình hình phát sinh sẽ không dể dàng và nhẹ nhõm như hiện tại.
Trước căn phòng 304 bên trong vẫn là 1 không khí im lìm cũng giống như những căn phòng khác, thế nhưng tính đề phòng của Lê Minh dành cho nó đề cao hơn rất nhiều so với các căn phòng khác 1 bậc.
Bởi căn phòng này có 2 khách du lịch đã thuê mướn ở lại. Nơi nào phát sinh người sống, rất có thể sẽ biến dị thành Zombie. Do dự 1 lúc, hắn quay sang ra hiệu cho chỉ cá chép đang bơi lượn cảnh bả vai của mình. Nhìn thấy chỉ cá nhỏ gật đầu sẵn sàng, hắn nhẹ nhàng cầm chìa khóa tra vào tay nắm cửa, cẩn trọng mở ra.
- Cạch...
Khoảnh khắc cánh cửa mở hé, 1 mùi tanh nồng của máu tươi xộc vào cánh mũi khiến hắn không khỏi có chút buồn nôn. Lê Minh khẽ nhíu mài rồi dùng thanh sắc đẩy nhẹ cánh cửa vào bên trong. Khác với toàn bộ gian phòng khác, căn phòng nơi này đồ đạc có chút lộn xộn, mọi thứ bị vứt đổ lung tung rơi tán loạn trên mặt đất. Mùi máu tanh tưởi nồng nặc phát ra từ chiếc giường ngay chính giứa căn phòng.
Khi Lê Minh soi đèn pin vào trên chiếc giường, 1 t·hi t·hể không còn nguyên vẹn đang nằm trên đó. Máu tươi nhuỗm đỏ thẫm khắp cả chiếc giường, nhìn toàn bộ t·hi t·hể không còn nơi nào nguyên vẹn, không thể xác định được n·ạn n·hân là nam hay nữ. Thứ duy nhất chứng tỏ giới tính của người này chỉ là 1 chiếc váy trắng cũng bị xé mở nham nhở bên cạnh t·hi t·hể mà thôi.
Bàn tay cầm đèn Pin của Lê Minh có trở nên có chút run rẩy, lòng bàn tay cũng đã thoáng rịn ra 1 ít mồ hôi, khiến chiếc đèn pin trở nên có chút trơn trượt. Nhưng Lê Minh không có thì giờ rở nuống xuống lau khô, hắn quét đèn pin 1 vòng khắp các ngóc ngách bên trong căn phòng. Mọi nơi trong căn phòng ngoại trừ đồ đạc rơi vãi và t·hi t·hể nằm kia thì không còn phát hiện bóng dáng của bất cứ ai khác.
Rón rén bước vào căn phòng, hắn chăm chú nhìn vào vệt máu được kéo loang từ trên giường vào nhà vệ sinh. Ra hiệu cho cá chép trắng, cả hai đồng loạt bước đến tiếp cận lấy phòng nhà vệ sinh này.
Ở bên trong lúc này, thân hình 1 người đàn ông mình trần với tấm lưng được xăm trổ hình rồng phủ kín đang quay lưng về phía hắn. Người đang ông đang đứng nơi đó miệng không ngừng lẩm bẩm toàn thân run rẩy không ngừng. Một màn này giống hệt cảnh tượng hắn gặp từ cô lể tân khi trước.
- Khò... khè... máu... thịt...
Cá chép trắng nhìn thấy người đàn ông, không chút chần chừ nó tích tụ 1 quả cầu nước trước miệng rồi bắn nhanh về phía người đàn ông mình trần ở phía kia. Qủa cầu nước bay nhanh như đạn, bắn mạnh về phía sau ót của hắn. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên
- Bành... đùng...
Tiếng nổ thứ nhất là âm thanh thủy cầu v·a c·hạm vào đầu người đàn ông. Tiếng động thứ hai là khi hắn bị văng vào chiếc bồn tắm lớn được đặt trong phòng vệ sinh.
- Boo... boo
Cá chép trắng nghĩ rằng đã đắc thủ uốn lượn vui vẻ trước mặt Lê Minh để tranh công. Thì một màn khó tin lại xuất hiện, chỉ thấy chỉ xác sống lồm cồm ngồi dậy gào thét về phía Lê Minh, rồi trườn ra ngoài lao đến bên người hắn, lúc này chiếc đầu lâu của hắn từ phần sau ót đã lõm vào 1 mảng lớn, từng dòng máu đen tanh tưởi không ngừng trào ra.
- Grào...
Xác sống lao đến vung cánh tay xanh lè đầy gân guốc về phía mặt hắn khiến Lê Minh chỉ có thể giơ thanh sắt về phía trước để đở đòn. Đòn đánh cực mạnh làm hắn ta bay ngược về phía sau, toàn thân đập mạnh lên trên giường, làm những mảnh xương và t·hi t·hể đứt gãy bên trên cũng rơi rớt xuống đất tán loạn. Thanh sắt vừa chống đở 1 đòn kia cũng bị bẻ cong về phía sau biến dạng.
Người đàn ông điên cuồng không dừng lại hắn tiếp tục nhảy xổm về phía trước ý đồ nhảy bổ lên người Lê Minh ăn tươi nuốt sống hắn. Trong lúc nguy cấp, Lê Minh lăn sang 1 bên hiểm hiểm tránh đi cú vồ của người đàn ông. Rồi vội vàng bật dậy, phang 1 gậy vào giữa mặt chỉ Zombie kia.
- Kong...
Trái với tưởng tượng của Lê Minh hắn có thể đánh nát mặt của chỉ xác sống kia, chỉ thấy thanh sắt của hắn bị hàm răng sắc nhọn của người đàn ông cắn chặt lấy, không thể rút ra được. Quăng đi thanh đèn pin trong tay, Lê Minh vội vàng dùng cả 2 tay ý đồ rút lấy thanh sắt ra, thế những chẳng những không rút được thanh sắt ra ngoài, hắn còn bị chỉ Zombie kia dùng hàm răng nhấc bổng cùng thanh sắt quăng về phía về tường đối diện. Cả cơ thể đụng mạnh vào vách tường rồi rơi rầm xuống đất.
Cú v·a c·hạm mạnh khiến Lê Minh cắn bật cả môi, miệng không ngừng rỉ ra máu tươi. Gã đàn ông mình trần tiếp tục ngồi bật dậy dự định lại nhảy xổm vào Lê Minh 1 lần nữa thì
- Bành... Roạt...
Lại 1 phát thủy cầu tiếp tục bắn về phía đầu hắn. Lần này phát bắn không còn làm móp đầu của hắn nữa mà trực tiếp bắn nổ tung chiếc đầu của hắn ta. Có lẽ xương và da đầu của chỉ Zombie này chỉ có thể chiụ đựng được giới hạn của 2 đòn bắn từ thủy đạn.
Nhìn thân hình người đàn ông đổ gục xuống giường. Lê Minh lồm cồm ngồi dậy, dùng tay lau sạch v·ết m·áu trên miệng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
- Bối Bối làm tốt lắm.
- Boo ... boo ... boo
Chỉ cá chép trắng bơi lại phía hắn lo lắng hỏi thăm
- Ta không có vấn đề đáng ngại, chỉ có chút hỗn loạn khiến răng cắn phải môi bật máu mà thôi.
- Rầm ... rập...
Vừa dứt lời bỗng bên ngoài phát ra tiếng bước chân hỗn loạn của nhiều người xông về phía căn phòng.
- Nguy rồi..