Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế
Unknown
CHƯƠNG 52: Cao Trung Tính (2)
- Hiện tại ta còn bận rộn vài ca giải phẫu cần thực hiện, không tiện hàn huyên lâu. Mong 2 vị chớ trách, hẹn gặp lại lần sau...
Rút bàn tay về, vị bác sĩ điển trai tươi cười nói. Lê Minh cũng lịch sự đáp lời
- Nào có... nào có. Không phiền bác sĩ Tính bận rộn. Nhất định có cơ hội ta sẽ tới nhà ngài bái phỏng một hai.
Cả 2 vô cùng ăn ý gật đầu tươi cười chào nhau. Nhìn thấy hình bóng vị bác sĩ khuất dạng, Lê Minh mới quay sang nhìn cô gái bên cạnh hỏi han
- Đây là vị Cao Trung Tính trong truyền thuyết sao?
Gia Linh đôi mắt lấp lánh đang dõi theo bóng lưng thần tượng vui vẻ quay sang gật đầu.
- Đúng vậy, trước đây em gái của tôi lâm bệnh nặng. Gia đình cũng đã đến bệnh viện này giải phẫu, may mắn bác sĩ Tính là người trực tiếp chữa trị cho em gái tôi, nên có gặp ngài ấy vài lần.
- Ồ... cô hiểu gì về vị bác sĩ này?
Không nhận ra ánh mắt có vài phần khác lạ của hắn, cô gái vẫn 1 mực vui vẻ đáp lời
- Bác sĩ rất giỏi, lại rất tốt bụng. Trong suốt quãng thời gian trị bệnh vô cùng ân cần và tử tế với bệnh nhân và người nhà. Ngài ấy không hổ là quốc bảo của Lạc Quốc chúng ta, chỉ có điều...
Vừa nói ánh mắt cô chợt trùng xuống, gương mặt thoáng nét u buồn
- Người tốt như thế số phận có chút đáng thương. Vợ ngài ấy mất sớm khi vừa sinh 1 cô con gái... chẳng bao lâu sau thì mạt thế giáng lâm, nghe đồn con gái của bác sĩ cũng không may q·ua đ·ời trong nạn Zombie của thành phố An Thành này.
Bất chợt như nghĩ đến điều gì đó, cô gái chợt ngẩng lên nhìn lấy gương mặt có phần lạnh lùng của hắn, đôi bàn tay vô thức mà vặn vẹo nắm lấy nhau
- Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là hâm mộ bác sĩ mà thôi... không có ý gì với ngài ấy cả.
Nhìn dáng vẻ cô gái ấp úng khiến Lê Minh đang chăm chú không khỏi bật cười, rồi nhẹ nhàng búng lấy trán của cô nàng
- Lại overthinking chuyện gì rồi... ai thèm quan tâm là cô có ý gì hay không?
Chẳng hiểu sao nghe những lời này, cô gái có chút tức giận. Rồi vùng vằng nhanh chóng bước nhanh về phía trước, bỏ mặt hắn đứng nơi đó có phần ngơ ngác.
...
- Hãy theo dõi sát tình trạng của bệnh nhân, đảm bảo các chỉ số ổn định và chăm sóc vết mổ cẩn thận.
Cặn dặn cô y tá bên cạnh, bác sĩ Tính nhẹ nhàng thở ra, gương mặt thoáng chút mệt mỏi. Đây là ca giải phẫu thứ 3 trong ngày mà hắn thực hiện. Không còn cách nào khác, hiện tại bác sĩ trong bệnh viện đã giảm đi nhiều.
Những người có chuyên môn giải phẫu vốn đã ít nay càng ít hơn. Nên gánh nặng công việc đè lên vai vị bác sĩ này cũng tăng lên mấy lần
- Bác sĩ, tình hình của tôi không có vấn đề gì chứ?
Bệnh nhân là 1 người trung niên, gương mặt có phần xanh xao sau cuộc phẫu thuật.
- Phẫu thuật đã thành công. Anh cần nghỉ ngơi đầy đủ và tuân thủ chỉ dẫn chăm sóc. Nếu có cảm giác đau đớn bất thường hoặc dấu hiệu bất thường, hãy báo ngay cho y tá.
Tiến về phía bệnh nhân, nam bác sĩ gương mặt hiền lành không ngừng vổ vai dặn dò. Nhìn đồng hồ cũng đã điểm 18 giờ tối, vị bác sĩ sau khi an ủi dặn dò bệnh nhân thêm vài câu, nhanh chóng thu xếp trở về ngôi nhà của mình.
- Qua... quạ...
Đèn đường giờ phút này đã bật sáng, trên đường phố hoa lệ lại chỉ có lác đác vài người đi tới lui. Nhìn 1 con quạ đen đang đậu trên cột điện cách đó không xa, vị bác sĩ nhẹ nhàng đẩy gọng kính lên cao không khỏi lẩm bẩm
'' An Thành từ khi nào lại xuất hiện qua đen thế này...''
Nhưng cũng không nấn ná vấn đề này quá lâu, nam tử đeo kính cất bước nhanh chóng hơn trở về nhà trên con đường quen thuộc. Bởi làm việc cả ngày, khiến chiếc bụng của hắn giờ phút này có chút trống rỗng kêu lên liên hồi.
- Cạch... cạch... cạch...
Người đàn ông đứng bên bếp, tập trung xắt những lát rau củ tươi mát, bàn tay điêu luyện khéo léo cắt cà rốt, khoai tây, và hành tây thành những miếng đều đặn. Những mảnh rau củ rơi nhẹ nhàng vào chảo đang sôi lách tách.
Sau đó, anh ta tiến đến tủ lạnh, mở cửa và lấy ra phần thịt đỏ tươi, nhấc nó ra và đặt lên mặt bàn, sẵn sàng cho món hầm thơm ngon sắp được chuẩn bị. Mùi hương của gia vị và rau củ bắt đầu hòa quyện, hứa hẹn một bữa ăn ngon lành sắp đến.
Nhìn chiếc nồi hầm trong bếp đang nghi ngút tỏa hương thơm ngác, không khỏi khiến chiếc bụng đang đói cồn cào lại sôi lên thêm mấy phần. Nhìn chiếc tủ lạnh có phần rỗng tuếch của mình, bác sĩ Tính không khỏi lắc lắc đầu
''Thịt lại sắp hết nữa rồi... xem ra tối nay lại phải đi ra ngoài 1 chuyến.''
- Cạch...
Chẳng mất bao lâu, trên bàn phòng ăn lúc này 1 chiếc bát lớn đầy thịt và rau củ đang tỏa khói nghi ngút được đặt lên. Bác sĩ Tính từ tổn ngồi xuống chiếc muỗng khua khoắn múc lấy phần thịt nóng hổi bên trong mà không ngừng đưa lên miệng vừa thổi vừa ăn.
Bên ngoài trời, trên 1 cột đèn gần đó, 1 con quạ đen đang không ngừng rỉa lấy lông cánh. Thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào bên trong, đôi mắt quạ đen đỏ rực, lặng lẽ chú ý tất cả nhất cử nhất động của nam tử kia.
...
22 giờ, đường phố bên ngoài đã hoàn toàn vắng lặng, không khí yên tĩnh bao trùm. Tại 1 căn hộ trong chung cư Sophia, Lê Minh đang đứng lặng lẽ bên khung cửa sổ, ánh mắt có phần mờ mịt, dường như tiêu cự không nằm ở nơi này.
'' Đã hành động rồi sao... có chút nhanh...''
Vừa nói, hắn vừa nhanh chóng bước đến chiếc giá gỗ treo quần áo nơi góc phòng, rồi vớ lấy chiếc áo khoác jean mặc lên người, lặng lẽ bước ra cửa chính.
- Cạch...
Bất chợt căn phòng ngủ mở ra, chỉ thấy Gia Linh với ánh mắt vô cùng tò mò nhìn lấy hắn
- Giờ này anh còn ra ngoài đường à...
Lê Minh xoay đầu mỉm cười nhìn cô nàng, giải thích
- Tôi phát hiện 1 số chuyện thú vị cần phải chứng thực...
Bất chợt nhìn lấy gương mặt có phần lo lắng của cô nàng, Lê Minh không khỏi tươi cười
- Không phải là đi hẹn hò với các cô gái trong quán bar đâu, đừng có chua lên như thế...
- Xì... ba hoa chích chòe... An Thành gần đây có rất nhiều vụ m·ất t·ích bí ẩn, anh ra đường phải hết sức cẩn thận.
Chẳng những không tức giận, Gia Linh còn có chút quan tâm nhìn về phía hắn
- Anh mau chóng trở về nhé...
Lê Minh cười tươi gật đầu, trong lòng ấm áp. Rồi nhanh chóng bước ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
- Buuu... blúp....
Giờ phút này, cô gái xinh đẹp mới chợt phát hiện trên ghế sofa đang ngồi 1 căn xương rồng to béo. Biết người đàn ông lo lắng an toàn cho mình nên để Kim Hổ ở lại đây với cô, bước đến ôm xương rồng béo vào lòng, rồi cả 2 tiến đến bên cửa sổ, chăm chú nhìn hình dáng Lê Minh đang không ngừng khuất xa
- Kim Hổ ơi Kim Hổ... rốt cuộc chủ nhân ngươi là người như thế nào...
- Buuu.... blúp...
Kim Hổ không ngừng khua tay múa chân, chiếc miệng nhỏ bô lô ba la không ngừng, khiến cô nàng không khỏi cảm thấy có chút đáng yêu mà cười lên khúc khích, cưng nựng không thôi.
- Biết, biết... thế nào ngươi cũng nói tốt cho hắn mà...
Ngồi xuống sofa, cô gái nhẹ nhàng dựa cằm lên chiếc đầu tròn vo của xương rồng, nhìn lên chiếc đồng hồ thời gian cứ chậm rãi không ngừng trôi qua.
- Cả 2 chúng ta cùng chờ đợi chủ nhân ngươi về nhé.
- Buuu... blúp...
Ngoài trời, mặt trăng treo cao, những ngôi sao lấp lánh ánh sáng. Thành phố vẫn vô cùng đìu hiu, vắng lặng...