Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 56: Rùa Đen Vị Thủy

CHƯƠNG 56: Rùa Đen Vị Thủy


Vừa phi hành, Cao Trung Tính vừa ngoáy đầu, chứng kiến 3 thân ảnh không ngừng lục tục theo sau 1 bước không rời, khiến hắn không khỏi nhíu mày

- Đúng là âm hồn bất tán... để ta tặng các ngươi vài món quà...

Dứt lời, hắn lập tức thay đổi phương hướng nhanh chóng bay ra khỏi thành, lướt nhanh về hướng con sông nằm phía ngoại ô An Thành.

Sông Vị Thủy, là phân nhánh của dòng sông lớn bắt nguồn từ lưu vực sông của 1 quốc gia lân cận. Ở An Thành, lòng sông rộng đến 500m có hơn, với độ sâu khoảng chừng 15m. Nơi đây trước thời mạt thế được người dân An Thành nuôi trồng thủy sản tương đối nhiều, cũng là 1 tuyến giao thông đường thủy quan trọng mang lại nguồn thu kinh tế lớn thông qua việc vận chuyển hàng hóa của thành phố này.

Từ sau thời kỳ mạt thế, rừng rậm, sông ngòi, biển cả có rất nhiều linh thú, dị thú thức tỉnh. Con người rơi vào thế yếu trước những lực lượng đến từ tự nhiên này mà lựa chọn thoái lui, rất ít nhân loại dám bén mảng đến gần những khu vực này.

Ngay cả An Thành, 1 khu cư trú lớn với Hỏa Hồ bang, 1 bang phái lớn có

lực lượng hùng mạnh cũng chỉ dám nuôi trồng 1 số lượng thủy sản khiêm tốn trên phần phụ lưu con sông. Không dám lựa chọn mở rộng khu vực, bởi trên con sông này có một tồn tại Linh Thú 3 sao thực lực tương đương đáng sợ.

May mắn 1 điều, linh thú mặc dù khó chơi, tính lãnh thổ rất cao. Nhưng chúng không thích rời đi khỏi phần lãnh thổ của mình mà tác oai tác quái. Nếu không chủ động trêu chọc, xâm nhập lãnh thổ của chúng, sẽ không có nguy hiểm gì đáng kể.

Cao Trung Tính giờ phút này đang lơ lửng trên mặt sông Vị Thủy, 2 cánh màu đỏ tươi dang rộng cười lên ha hả

- Vị ở bên dưới cũng cùng ta tham gia cuộc vui này nào...

Dứt lời, 2 đối cánh chim không ngừng phe phẩy bắn liên tiếp những căn lông vũ màu đỏ máu liên tiếp xuống lòng sông. Mặt sông vốn yên tĩnh lập tức bị khuấy động, vài xác dị thú cá tôm trúng đòn không ngừng nổi lên lềnh bềnh, máu tươi cũng bắt đầu nhuộm đỏ cả 1 mặt sông.

- Rống...

Mặt sông đang yên ắng, bất ngờ cuộn trào 1 cái xoáy nước lớn kinh người. Từ lòng sông, 1 con rùa đen kịt hình thể to lớn như 1 ngọn núi nhỏ bất chợt hiện ra. Nó rống lên tức giận, há miệng bắn 1 cột nước về hướng nam tử đang lơ lửng trên không trung.

Thế công cực kỳ khủng bố, nhưng nam tử không chút hoang mang chỉ mỉm cười lượn người né tránh. Cánh chim không ngừng vung vẩy bắn những sợi lông vũ cứng như sắt thép liên tục về phía mai rùa, khiến cho những cú va chạm liên tục vang lên những âm thanh như kim thiết va chạm vào nhau.

- Rống...

Nhìn thấy sinh vật trên không kia không ngừng khiêu khích, đã hoàn toàn kích lên nộ tính của rùa đen. Nó không ngừng tạo ra vài xoáy nước lớn công kích về hướng nhân loại trên không.

Những xoáy nước lớn với tốc độ kinh người liên tục uốn éo lướt qua, nhưng trước thân pháp khéo léo của mình, bác sĩ Tính vẫn hữu kinh vô hiểm tránh thoát. Đôi môi không ngừng mỉm cười, dừng toàn bộ công kích, bay ngược về hướng An Thành.

Giờ phút này, rùa đen đã hoàn toàn bị chọc giận. Chỉ thấy nó rống lên 1 tiếng đầy phẫn nộ, rồi lập tức bơi theo nhân loại kia, quyết tâm không đánh rụng được hắn sẽ không trở về. Hình dáng rùa tuy to lớn thô kệch, nhưng di chuyển cực kỳ nhanh, với mỗi cũ lướt người của nó trên mặt sông, tạo nên lớp lớp sóng lớn không ngừng đánh mạnh vào 2 hàng cây bên bờ, khiến cây cối vang lên âm thanh răng rắc liên tiếp rơi rụng.

- Víu... bộp...

Khoảng cách An Thành không còn xa, đã có thể thấy rõ tường thành phòng thủ ngay trước mắt, bất ngờ trước mặt bác sĩ Tính, 1 ngọn băng thương công kích về phía ngực hắn với 1 tốc độ vô cùng nhanh, góc độ cực kỳ xảo trá. Nhưng đã đề phòng từ trước, bác sĩ tính dể dàng dùng huyết thủ bắt lấy. Rồi nhìn xuống 3 thân ảnh dưới đất, mở miệng châm chọc.

- Ba vị 1 mực theo sát ta không cảm thấy mệt mỏi...

- Bác sĩ Tính, hôm nay thay mặt những nạn nhân c·h·ế·t dưới tay ngươi, chúng ta sẽ bắt ngươi về quy án.

Vị thiếu phụ váy đỏ gương mặt cực kỳ âm trầm, nhìn về thân ảnh đang lượn lờ trong không trung mà thét lên.

- Rống... ầm...

Bất ngờ, từ phía dòng sông 1 cột pháo nước bắn qua tốc độ không thua đ·ạ·n bắn quét về hướng tường thành phòng hộ. Tường thành vững chãi trước đòn công kích lộ ra cực kỳ nhỏ yếu, lập tức bị bắn vỡ chia năm xẻ bảy. Cả 3 đồng loạt nhìn về hướng công kích kia mà không khỏi hoảng hốt thất thanh

- Rùa Đen Vị Thủy...

- Ha... ha... 3 vị hãy chơi đùa cùng nó... ta không tiện ở lại... tạm biệt...

Bác sĩ Tính bật cười ha hả, rồi nâng cánh nhẹ nhàng lướt đi khỏi chiến trường. Để lại rùa đen nhìn chằm chằm vào cả 3 với ánh mắt vô cùng tức giận, hiển nhiên nó đã xem 3 người này với nhân loại công kích mình là cùng 1 phe.

Chiếc miệng 1 lần nữa hả to, từng luồn xoáy nước 1 lần nữa nhộn nhạo phía trong vòm họng của nó, ý đồ tiếp tục công kích 1 lần nữa.

- Yên bang chủ mau chóng đuổi theo tặc nhân, con rùa này để lại cho 2 chúng ta đối phó.

Cô gái mặc áo Hoodie nhìn chằm chằm vào rùa đen, rồi ngước mặt nhìn lên bác sĩ Tính đã rời khỏi chiến trường, gật lấy đầu rồi nhanh chóng phi thân lên 1 ngọn cây gần đó nhanh chóng đuổi theo sau.

- Hồng bang chủ, nhanh chóng tập hợp cùng ta. Ta sẽ phòng thủ, cô phụ trách tấn công rùa đen.

Thiếu phụ váy đỏ gật đầu, nhanh chóng đến bên cạnh thanh niên cao gầy. Chỉ thấy hắn ta vừa gọi lên vài căn cổ thụ dùng rể cây che kín người cả 2, cột nước như đ·ạ·n pháo kia cũng ầm vang bắn đến.

...

- Hộc... hộc...

Trong 1 khu rừng rậm, cách xa An Thành. Một nam tử gương mặt điển trai, đang không ngừng mệt mỏi thở hổn hển. Phía sau lưng hắn là 1 đôi cánh chim màu đỏ máu, từ từ bị thu lại.

Nam tử là Cao Trung Tính, đã liên tục bị truy đuổi suốt 1 đêm. Lúc này toàn thân đã rã rời, lựa chọn 1 vạt rừng tương đối ẩn nấp mà dừng chân thở dốc.

- Loạt... xoạt...

Bất chợt, từ sau 1 thân cây lớn. Một dáng hình mảnh khảnh nhỏ bé, khuôn mặt được trùm kín trong chiếc áo Hoodie nhẹ nhàng bước ra đứng đối diện với hắn, khiến Cao Trung Tính không khỏi ngước đầu nhìn lên cười khổ.

- Yên bang chủ... nhất quyết không c·h·ế·t không thôi ư?

- Tặc nhân, uổng công chúng ta luôn xem như 1 người tốt. Không ngờ ngươi lại là kẻ đáng ghê tởm, uống máu ăn thịt đồng loại mà sinh tồn. Hôm nay ta sẽ thế thiên hành đạo, lấy thủ cấp của ngươi mà về xoa dịu dân chúng trong thành.

Cô gái mặc áo Hoodie cực kỳ kiên nghị, vừa bước đến lời nói như chém đinh chặt sắt buông ra

- Ha... ha... ha... g·i·ế·t ta để thế thiên hành đạo sao? Những kẻ ta g·i·ế·t kia, toàn là những hạng cùng hung cực ác, dựa vào thời đại mạt thế mà đã hại không biết bao nhiêu người. Sao các ngươi không g·i·ế·t chúng để thế thiên hành đạo như lời các ngươi nói?

- Chớ già mồm... lời nói của kẻ ăn thịt uống máu đồng tộc như ngươi, thì có giá trị gì...

Dứt lời, bên người cô gái lập tức lơ lửng hơn chục cây băng thương, không ngừng xoay tròn trực chỉ về hướng nam tử kia. Nam tử nhẹ nhàng nhắm mắt rồi lắc lắc đầu

- Các ngươi không hiểu... không hiểu được ta...

Dứt lời, hắn mở to mắt, đôi mắt giờ phút này trở nên đỏ ngầu. Hai bàn tay trắng bóc nhanh chóng được bao phủ 1 lớp máu đỏ tươi khiến bàn tay thô to hơn 1 vòng đầy gân guốc. Phía sau lưng hắn cũng mọc ra 1 chiếc đuôi máu đầy gai nhọn vô cùng sắt bén. Dứt lời, lập tức thét lên lau nhanh về phía cô gái...

CHƯƠNG 56: Rùa Đen Vị Thủy