Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Khai màn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Khai màn


Trương Quyết Sinh thường ngày kiệm lời, chỉ là thấy thằng nhóc này thuận mắt, không ngại nói với nó vài câu. Hắn trước kia thực ra chẳng khác gì, bởi may mắn có người dẫn dắt nên mới biết được sâu sắc về Thánh Quang, cho nó biết thêm vài điều, coi như “sở học” bản thân không uổng phí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 23: Khai màn

Lê Hưng nghe vậy liền hiểu ra vấn đề, lại ngưng trọng đứng nhìn, hồi hộp trong lòng bất giấc lại tăng thêm tầng nữa. Đoạn Đầu Đài đặt tại khu cựu binh, nó chưa từng có dịp quan khán, chỉ có thể xem qua video. Nhưng mà, Đoạn Đầu Đài tuy uy danh thịnh, trên thực tế là phân tranh nội bộ giữa cao thủ, video tuồn ra rất ít ỏi, lại đều là trận đấu tầm trung, Thủ dấu kia quả thật chưa thấy bao giờ. Nay nghe Trương Quyết Sinh nói vậy, đầu óc mở mang thêm mấy phần. Mà nó cũng chẳng bất ngờ về cái danh phận này của gã, bây giờ có nói gã là cựu Chí Tôn, nó vẫn sẽ không mảy may nghi ngờ.

Đạo lí ấy sớm đã đúc kết từ lâu. Chỉ là lúc này đây, vốn không nên có sự thận trọng đến mức quá đáng như vậy. Cách biệt giữa song phương là một trời một vực, dù kẻ thất thế đã thu lại một chút, vẫn là xa tít tắp.

Mị Ảnh nhìn qua là biết Tinh giáp dòng Thanh, có thể còn mang danh Sát Thủ, sở trường chắc chắn là tốc độ, chiến trường mà hắn cân nhắc vốn không thể triệt để hạn chế tính cơ động đến biến thái của nó. Nãy giờ xem qua nhiều như vậy, là muốn xem mấy cái map mới liệu có khả dĩ hơn, có điều, tính sáng tạo của Thánh Quang mấy năm nay dường như đi xuống rồi thì phải. Map mới thực ra chỉ thay đổi hình thức, tính chất chiến trường không có gì đột biến.

Hắn là đang hưng phấn.

Tinh cầu An Khiết 43 này, hoàn hảo làm được điều ấy.

Lý Khắc mặt vẫn điềm nhiên, bàn tay trái lại nhanh như cắt lên xuống trên màn hình điều khiển.

Chợt có viên đá ngu ngơ chạm phải Mị Ảnh, còn chưa kịp cảm nhận niềm sướng vui của va đập thì đã b·ị b·ắt lấy. Mị Ảnh nhẹ nhàng bóp nát, bụi phấn theo cái xoè tay liền lửng lơ trong không gian, rồi lại lững thững bay bay theo quỹ tích kì dị ban đầu của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã rất lâu rồi Lý Khắc chưa có cảm giác này. Cái cảm giác mà bản thân có thể chiến đấu với một kẻ có thể gây ra uy h·iếp tới mình. Hắn trước nay vốn rất ít đánh Chiến đài, Đoạn Đầu Đài lại càng không. Chẳng phải là hắn lười, mà đơn giản bởi, đã ít có ai đủ dũng khí đến đánh với hắn một trận. Thi thoảng sẽ có vài tên thiếu niên nhiệt huyết, xông loạn mà may mắn vẽ lên đôi đường thẳng tắp trên Chiến bảng, tưởng bản thân đã đủ lông dang cánh, rồi tìm đến hắn mà gáy bẩn mấy câu. Kết quả lần nào cũng vậy, một phát s·ú·n·g liền đập tan mơ mộng “đồ Thần” cũng để lại cho chúng ám ảnh chẳng thể nào phai, và rồi cứ thế, Lý Khắc hắn đứng một mình trên đỉnh Chiến đài suốt gần chục năm.

Cái đấm tay kia dừng lại giây lát rồi thu về, Trương Quyết Sinh thấy thế cũng khẽ mỉm cười, thu tay xong liền quay trở về Khởi.

Đá bay kích cỡ đủ loại, bé thì chỉ như ngón út, thậm chí còn bé hơn, to thì có chút ghê người, bằng cả một toà núi lớn. Thêm vào không gian còn ngập tràn bụi mịn, cùng với đá bay chuyển động chậm rãi, nhiệt lưu bên dưới bốc lên vặn vẹo, quả thật kì dị cách xa thường thức.

Vừa chọn xong cũng là lúc đồng hồ điểm về 0, tất cả thao tác tạm thời bị khoá, 3 giây chuẩn b·ị b·ắt đầu đếm ngược. Màu trắng tẻ nhạt của khu huấn luyện ngay tức khắc biến đổi, 3 giây kia kết thúc, tinh cầu An Khiết 43 cũng hoàn thành tái tạo.

Lý Khắc đương nhiên biết điều đó. Nhưng Mị Ảnh vẫn cứ không động đậy. Hắn thực ra không cần dò xét Tinh giáp của gã, Khởi I thằng nào chả thuộc hết thông số. Hắn chỉ là muốn xem xem, trong “túi” gã kia rốt cuộc có cái “bảo bối” lợi hại thế nào.

- Múa may làm chi vậy?

Trương Quyết Sinh bình tĩnh trả lời.

Khởi I rất thô sơ, ngoài một bộ vỏ cứng cáp ra, chẳng có cái gì gọi là ưu việt. Không có động cơ phản lực, cánh điều hướng lại càng không. Lại nói công nghệ phân rã hạt năng lượng khi đó còn sơ khai, đương nhiên sẽ chẳng thể trang bị s·ú·n·g viễn kích, bắt buộc phải cận chiến. Lạc hậu thế này ở thực tại còn đỡ, chứ ở trong Thánh Quang, nó chính là phế phẩm. Cho dù tinh luyện vỏ giáp có cao cấp hơn nữa, vẫn là cái bia ngắm mà thôi, một cọng lông của Mị Ảnh cũng chạm không nổi. Đối diện với Mị Ảnh, cửa thắng chính xác là bằng 0. Nhưng nếu có thể đưa chiến cuộc về giáp mặt phân tranh, “cọng lông” ấy may ra chạm tới.

Lý Khắc cười nhẹ một cái, thầm cảm thán gã kia cũng thật lắm chiêu trò.

Trương Quyết Sinh thần tình vẫn bình tĩnh như thế, hắn đương nhiên sẽ không lăn tăn gì, nhiệm vụ độ khó S+ đâu phải thứ dễ dàng. Hắn lướt nhanh qua màn hình chọn map. Đa phần đều quen thuộc, cũng có vài map mới. Hắn từ đầu đã tính toán sẵn chiến trường phải chọn, nhưng vẫn chưa thật ưng ý.

Lý Khắc lẳng lặng nhìn mức cảnh báo nhiệt của Mị Ảnh tăng cao một cách nhanh chóng, lại nhìn tới không gian nóng bỏng trước mặt mình, vô thức liếm liếm cái môi.

Mị Ảnh đang cứng đờ khẽ động, bằng một tốc độ kinh người xuất ra tư thế, chỉ trong trong phút giây nhỏ bé đã hoàn thành một loạt thao tác. Lấy dao, đưa tay, xuất kiếm, rồi chém một đường ngọt lịm vào khoảng không trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trận chiến này, bây giờ mới thật sự thú vị.

Cứ lướt như vậy một lúc, Trương Quyết Sinh bỗng khựng lại thao tác, mắt mở to thêm chút, giống như vừa thấy điều gì đặc biệt.

Mô tả như vậy có chút hơi ngắn so với bình thường, nhưng như vậy đã đủ để người ta khởi phát cơn tò mò. Trương Quyết Sinh không do dự nhấn vào, mô hình lập thể liền xuất hiện trên màn hình chiến đấu.

Dao vừa ra người không rảnh rỗi, thanh âm êm tai của khớp nối chuyển động dồn dập vang tiếng, một cú xoay 360° ngay lập tức được thực hiện. Tay còn lại cũng theo cái xoay người đó mà thuận thế đưa tới bên đùi, rút ra s·ú·n·g laze, không chút do dự mà bắn tới vị trí Khởi I.

Một t·iếng n·ổ giòn vang bộc phát ngay trước mặt Mị Ảnh, kèm theo đó là tầng tầng khói trắng từ trung tâm v·ụ n·ổ ấy nhanh chóng toả ra. Đá bay cũng không thể còn nguyên trạng thái, bị động năng kích thích, cái thì nát vụn, cái thì bắn tứ tung, tầm nhìn vốn đã mù mịt nay càng thêm hỗn loạn.

Tẻ nhạt, Lý Khắc luôn thấy vậy. Nếu không phải Chiến dịch của Thánh Quang đủ đặc sắc, hắn chắc bỏ game lâu rồi. Nhưng mà, đám quái vật to xác kia cũng chỉ có thể cho hắn cảm giác chém g·iết đã tay, chưa từng khiến chiến ý điên cuồng thuở thanh niên lần nữa trở về. Không ngờ lần cuối cùng vào game của hắn, lại gặp được niềm kinh hỉ bất ngờ này. Chỉ hận không thể đưa tên biến thái đó một cái Tinh giáp thật xịn, cũng hận gã sao đến bây giờ mới chui ra.

“Dung nham bùng cháy, loạn thạch nghịch lưu.”

Chiến trường trước mặt quả thật đủ quái, loạn thạch bay khắp, đá to phân bố dày đặc, lại thêm sóng nhiệt bủa vây, dù chưa đến nỗi quá khắc nghiệt nhưng chí ít sẽ làm Mị Ảnh vướng chân vướng tay. Cánh của nó, chắc là dùng không nổi. Độ cơ động coi như chẳng đủ 5 phần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đẩy lại về trước vài cái, Trương Quyết Sinh để màn hình dừng lại tại một minimap. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có điều đây là Thánh Quang, có kì dị hơn nữa cũng chẳng có gì bất ngờ, vũ trụ mà nó xây dựng vốn không thể lấy thường thức hình dung. Trương Quyết Sinh không ngoại lệ, hắn đã thấy quá nhiều thứ như vậy trong Thánh Quang rồi. Tuy vậy, nhìn qua vài thông số chi tiết về cái tinh cầu An Khiết 43 này, hắn vẫn nhận ra đôi điều thú vị.

Thằng nhóc Lê Hưng này cũng coi như thông hiểu về Thánh Quang, nhưng chung quy kỹ năng còn thấp, không thể đi tới khu vực cựu binh, rất nhiều đại sự cùng bí mật vốn không thể tiếp cận. Những diễn đàn trên mạng tuy người nhiều, kẻ thực sự hiểu sâu lại chẳng có mấy, vài điều vốn chỉ lưu hành ở tầng lớp cao thủ, nếu không gặp đúng người, sẽ chẳng bao giờ biết được hết.

Đồng hồ đếm ngược rốt cuộc sắp điểm về 0, Trương Quyết Sinh đeo lên kính cản quang, chỉnh ghế sát vào bàn điều khiển, xoay mông vài lần cho chắc chỗ, kiểm tra lại chân ga cùng hệ thống điều tiết nhiên liệu bên dưới, sau khi tất cả đã ổn định liền dựng thẳng lưng nhìn đến màn hình.

Một tinh cầu đỏ rực hiện ra, nhanh chóng phóng to vạn lần, cuối cùng dừng lại ở tầng bình lưu. Bề mặt của tinh cầu rốt cuộc cũng rõ ràng. Chỉ là như này thật có chút đặc biệt. Nó không phải tầng địa chất, không phải đại dương, mà là...dung nham.

Hai cái Tinh giáp cứ lặng lẽ nhìn nhau. 3s đếm ngược đã hết từ lâu, thời gian chiến đấu đã qua gần phút, nhưng chúng mặc kệ, vẫn như trời chồng đứng đấy.

“Thời gian chuẩn bị đã hết, hai chiến binh có thể khởi động Tinh giáp. Tân binh chọn chiến trường, sau 3 phút không chọn sẽ áp dụng ngẫu nhiên. Luật đấu sẽ lấy tiêu chuẩn tự do. Toàn bộ vật phẩm đều được sử dụng, không bị giới hạn mức năng lượng tiêu thụ. Tuy nhiên, vì tính chất đặc thù của trận đấu, sẽ có vài thay đổi, tất cả đều đã được ghi chú bên dưới. Hiện tại hai chiến binh nếu có khiếu nại, lập tức yêu cầu.”

Dung nham kia màu không đồng nhất, đỏ là chủ đạo, thêm cả đen nâu, lưu chuyển lúc chậm lúc nhanh, chốc chốc lại nổi lên bọt nước, biểu hiện của sôi trào. Nhưng đấy thực ra chưa phải điều đặc biệt nhất của tinh cầu này. Bên trên biển dung nham ấy, vậy mà có rất nhiều... tảng đá đang bay.

Đồng hồ đếm ngược chuyển đỏ, thanh âm cảnh báo dần tăng, Trương Quyết Sinh gương mặt vẫn bình tĩnh, không chút do dự chọn lấy, lập tức xác nhận chiến trường.

Lê Hưng nãy giờ im lặng nhìn những động tác kì quái của một người một robot, không nhịn được tò mò mà hỏi.

Cao thủ không kẻ nào lỗ mãng!

Đột nhiên tinh thần tập trung của Lý Khắc b·ị đ·ánh động, thanh âm cảnh báo của hệ thống radar cận thân cùng lúc vang lên inh ỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Khai màn