Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 51: Kết nghĩa huynh đệ
Khi Tú chạy ra ngoài sảnh của lâu đài Ma Vương, thì cậu bắt gặp bốn con hàng đang túm tụm lại không biết làm gì?
Cô bé Phượng Hoàng lúc này, đã biến lại thành con chim, còn tên Hoả Long Hoàng này thì, có thể thu nhỏ lại thân hình khổng lồ của mình còn có ba mét, nhưng hắn vẫn to nhất trong đám này.
Vì tổ đội đang tập trung này có Curberus A, pháp sư hắc ám Miu Miu, bốn tên đang xì xầm mưu tính cái gì đó, Tú liền đi lại gần ghé tai vô nghe thử xem, bọn này đang muốn làm gì đây.
Lúc này đây cậu biết được, tên Long Hoàng này sau khi gửi tin tức về cho tộc nhân của mình, ra lệnh cho bọn họ ngừng đánh nhau với hai tộc kia, đến khi hắn xong việc trở về rồi đánh tiếp.
Bọn Hắc Long Vương cùng Thủy Long Vương Tuy không sợ tộc Hoả Long, nhưng ai mà biết được khi đánh vào đại bản doanh của tụi Hoả Long, thì tên Long Hoàng này đánh úp thì làm sao, nên nói tạm thời cả ba tộc cũng án binh bất động, làm cho tên Hoả Long Hoàng này có thời gian đi chơi bời.
Còn cô bé Phượng Hoàng sau khi đi chơi cùng với Công Chúa Ma Tộc, không hiểu sao chứng mất ngủ của mình lại biến mất, mấy hôm nay cô ta ngủ rất ngon a, nên tạm thời chưa có dự tính rời khỏi Ma Tộc, nhưng khi cô bé đang đi chơi vòng quanh Ma Thành, lại thấy ba tên này túm tụm lại nên tham gia náo nhiệt luôn.
Còn hai tên c·h·ó mèo kia cũng quá rảnh rỗi, nên muốn đi ra ngoài náo loạn một chút a, chứ bọn chúng chạy vòng quanh Ma Thành cũng chán rồi, thế là bốn tên này bàn luận với nhau là sẽ kéo nhau qua tộc Tứ Thánh Thú đánh nhau.
Con bé Phượng Hoàng trợn tròn mắt, nhìn tên Hoả Long Hoàng với hai tên kia nói.
“Bộ các ngươi không thấy ta ở trong tộc Tứ thánh thú hay sao? Lại rủ ta đi đánh nhau với bọn họ, cái ngươi làm sao ấy, thế thì ta không đi đâu”
Hỏa Long hoàng dỗ dành cô bé rồi nói.
“Chúng ta chỉ đi đánh nhau với bọn tộc Huyền Vũ và Bạch Hổ thôi, đâu có trêu chọc vào tộc Chu Tước của ngươi đâu mà sợ, tuy bọn Ngũ Trảo Kim Long khác với tộc của ta về vẻ bên ngoài, nhưng bọn nó cũng là Long tộc. Lúc trước ta trêu chọc bọn họ một chút thì được, chứ đánh nhau thật sự thì không, mà tộc Tứ Thánh Thú cũng đâu yên bình như vẻ bên ngoài, ta biết rõ các ngươi cũng hay đánh nhau với mấy tộc kia rồi đúng không?”
Lúc này cô bé Phượng Hoàng á khẩu không cãi lại được, mặc dù bốn tộc mang tiếng đoàn kết hỗ trợ lẫn nhau, nhưng đôi lúc các hậu bối của bốn tộc cũng có ma sát mâu thuẫn với nhau.
Chuyện đánh nhau cũng là chuyện cơm bữa, miễn sao đánh cho đối phương không c·hết là được, mấy vị trưởng bối cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thế là cô bé đành gật đầu đồng ý lời rủ rê của ba tên này.
Tú sau khi nghe được chuyện mà bốn tên này đang bàn bạc, cậu bắt đầu thấy không ổn, nên quyết định quay người rời đi khỏi đây có lẽ tốt hơn, nhưng ai ngờ mới đi vài bước thì bàn tay của tên Hoả Long đã đặt trên vai cậu rồi.
“Này người anh em cậu thật đến đúng lúc, bọn ta bàn với nhau chuẩn bị đi du lịch, đã đi như vậy thì không thể thiếu phần của ngươi được, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi nào”
Lúc cả năm người định đi, thì lúc này Kaiser không biết đã đi đâu mới về, trên chiến giáp toàn là máu mới khô dính lên đó, có vẻ như anh ta mới đi chiến đấu ở đâu đó mới về, đúng là một tên cuồng chiến mà.
Hoả Long Hoàng khi thấy Kaiser liền mừng rỡ, lúc ở cổng thành Ma Tộc hắn có quan sát chiến trường, hắn thấy Kaiser này chiến đấu rất là anh dũng và máu lửa, thật hợp với tính cách của hắn, thế là con hàng này lại rủ rê anh ta đi theo.
Tú nghĩ là Kaiser sẽ từ chối, vì cậu thấy anh chàng này có vẻ rất nghiêm túc, chứ không như bốn tên trẻ trâu này, nhưng ai ngờ mọi chuyện không như cậu nghĩ, anh ta lại gật đầu đồng ý.
Kaiser thật ra là không tính đi, nhưng lại thấy Tú đi chung với đám này, nên anh ta lại thay đổi ý nghĩ.
“Phải đi theo quan sát tên này xem hắn sơ hở ở đâu, đến lúc đó vạch trần cho em gái ta thấy, không thể để tên này tiếp cận em gái bảo bối của mình được”
Tú thấy tình hình không ổn, liền bấm vào ấn ký của Lich Solomon trên tay mình cầu cứu, cậu mong rằng khi ông ta xuất hiện sẽ giúp cậu một tay, rời khỏi nơi thị phi này.
Nói về Lich Solomon, sau ngày sinh nhật của Công Chúa, với sự giúp đỡ của ông ấy với Ma Tộc, Ma Vương vô cùng cảm kích và mời ông ta làm Trụ thứ chín, với sức mạnh của Lich Solomon thì làm trụ thứ chín rất là thích hợp.
Khác với trụ thứ tám yếu đuối và đáng giận kia, Ma Vương nghĩ rằng chỉ cần ông ấy đồng ý, thì Ma Tộc càng thêm vững trải.
Nhưng Lich Solomon lại từ chối, dù sao ông ta cũng từng là một vị vua vĩ đại, cho dù bây giờ chỉ là một Lich có sức mạnh chỉ bằng một Ma Tướng, nhưng ông ta không thể cúi đầu xưng thần với bất kỳ vị vua nào khác.
Mà ông ta đang nghiên cứu một vị thuốc, chỉ cần thành công ông ta sẽ trở lại đỉnh cao, với sức mạnh còn lớn hơn Ma Vương nữa.
Vậy nên Ma Vương không miễn cưỡng ông ta, cho phép ông ấy đi vào bảo khố lấy thứ ông ta muốn, xem như lời cảm ơn đã hiệp trợ của ông ấy.
Lich Solomon coi như cũng có thu hoạch ở bảo khố Ma Tộc, ông ta kiếm được vài vị thuốc mà ông cần ở đây, nên tâm trạng ông ta khá vui vẻ, nên khi ông ta nhận được triệu hồi của Tú thì ông ta đến ngay.
“Kêu ta có chuyện gì không chàng trai, ta cũng định gặp cậu để bổ túc thêm cho cậu về nguyên tắc của triệu hồi sư đây”
Ông ta vừa dứt lời, còn chưa kịp định hình thì đã bị Kaiser lôi đi theo rồi.
Khi ở trên chiến trường kaiser có quan sát ông ta, mỗi một tên địch bị anh ta chém một đao c·hết, thì lại được Lich Solomon triệu hồi dậy thành xác sống, hoặc rút linh hồn kẻ đó t·ấn c·ông đồng đội bọn chúng.
Kaiser luôn đau đầu vì mỗi khi mình chiến đấu, nếu như không kìm chế được cuồng hóa, thì anh ta sẽ làm đồng đội b·ị t·hương.
Nên lúc chiến đấu ở cổng thành có Macus, Tú và hai con Curberus, nên anh ta không thể sử dụng hết toàn bộ khả năng của mình, anh ta phải dùng hết sức kiểm soát lý trí để điều khiển được cơ thể mình chiến đấu, cũng vì thế một số tên địch, đã lợi dụng lúc đó thoát khỏi anh ta mà t·ấn c·ông vào bên trong.
Việc anh ta luôn chiến đấu một mình, luôn mang đến cho anh ta cảm giác cô độc, nếu như có lão Lich này sát cánh, thì anh ta không còn lo mình chém nhầm đồng minh nữa rồi, có chém nhầm thì chỉ chém mấy khúc xương hay cái xác mà thôi.
Bọn chúng có bị phá hủy đi nữa, thì ông ta có thể triệu hồi lại được, à còn thằng nhóc trụ thứ tám nữa hắn cũng là triệu hồn sư, có vẻ như anh ta tìm thấy được hai người đồng đội thích hợp cùng anh ta chiến đấu rồi.
Không hiểu sao ma xui quỷ khiến gì, mà Miu Miu đang liếm bàn chân của mình lại lên tiếng.
“Ba tên này thường xưng huynh gọi đệ, sao chúng ta không kết nghĩa làm huynh đệ luôn nhỉ? Chúng ta chuẩn bị đi đánh nhau cùng nhau mà, mỗi người một ý nghĩ thì không đồng lòng cho lắm a, ta biết một chỗ thích hợp để làm lễ kết nghĩa này, ở khu vực được chuẩn bị cho trụ thứ tám, có một vườn hoa bỉ ngạn rất đẹp, chúng ta ở đó làm lễ kết nghĩa cũng được lắm nha Meow... Meow”
Nghe tới đây Tú, Kaiser cùng Lich Solomon phản đối ngay, làm anh em với đám tạp nham này không được đâu a, một con c·h·ó, một con mèo, một con thằn lằn, làm huynh đệ với tụi nó khác nào hủy đi thanh danh một đời, tất nhiên là không được rồi.
Solomon dù sao cũng từng là người, còn Kaiser là Hoàng Tử Ma Tộc thì càng không muốn, Tú mặc dù bị Long Hoàng xưng huynh gọi đệ, rồi Curberus A cũng thế dù sao tất cả chỉ là ý muốn của tụi nó, cậu hoàn toàn không đồng ý a.
Tất cả đều giữ lập trường của mình, hình thành hai phe ba tên con người và ba con thú nhìn nhau, vì số lượng người bằng nhau, nên tất cả ánh mắt liền đổ dồn về Phượng Hoàng đã biến lại thành cô bé.
“Các ngươi nhìn ta làm gì a, kết nghĩa huynh đệ là cái gì? Cái đó có ăn được hay không? Ta tham gia có lợi ích gì không vậy? Nếu như không có gì thì đừng kêu ta a”
Lich Solomon nhanh nhẹn nói.
“Ăn không ngon đâu!!! Ngươi thấy không, cả đám đàn ông đi với nhau, chỉ có một mình con nhóc ngươi tham gia nên chẳng vui đâu a”
Hoả Long Hoàng liền cắt lời Lich Solomon nói.
“Sao lại không ngon, ta sẽ cho ngươi ăn mấy quả cầu hoả tức thoải mái, hay tên c·h·ó này sẽ dẫn ngươi đi ăn khắp nơi thoải mái luôn, rồi bọn ta sẽ dẫn ngươi đi khắp nơi chơi vui nữa này, chỉ cần ngươi đồng ý là được hề hề"
Trước lời dụ dỗ của tên Hoả Long Hoàng, bỏ ngoài tai tiếng kêu gào phản đối bất lực của Tú, Lich Solomon và Hoàng Tử Kaiser. Thế là cô bé Phượng Hoàng gật đầu đồng ý.
Thế là một nhóm hai người, một xương, một rồng, một mèo, một c·h·ó và một chim kéo nhau đi đến vườn Bỉ Ngạn trước sự không tự nguyện của ba người...