0
" Nguy hiểm ! "
Nghe lời ông chú, [ Hạo Nam ] lăn người thành công tránh thoát đòn t·ấn c·ông . Thấy mũi lưỡi hái đâm vào mặt đất cách mình chưa tới một mét, cậu khuôn mặt tái mét vội vã đứng dậy bằng cả tứ chi mà chạy . Tới khi ra khỏi tầm, biết mình an toàn rồi cậu thở dốc gấp rút .
" Bình tĩnh hít thở chậm thôi, cậu ổn không ? "
" Cảm ơn chú "
Biết rõ trò chơi này hoàn toàn không có giới hạn về nỗi đau . Tất cả đều phải vô cùng cẩn thận nếu không muốn trải nghiệm cảm giác khủng khiếp của da thịt bị cắt phá .
Khi bức tượng thần chết dần thu lại lưỡi hái, bất ngờ vào lúc này [ Triệu Lập ] phấn khích kêu lên .
" Được rồi ! Lấy được rồi ! "
Vào khoảnh khắc bức tượng thần chết vung lưỡi hái tấn công [ Hạo Nam ] theo kinh nghiệm cả buổi vờn nhau họ biết được đó cũng là khoảnh khắc trống an toàn . [ Triệu Lập ] bật nhảy túm lấy chìa khóa đính bên hông tượng, thành công lấy được sau bao công sức và thời gian nỗ lực .
Trong căn phòng cổ kính, [ Gideon ] nhếch mép .
Theo chiếc chìa khóa được lấy, bức tượng đột nhiên trở nên cứng đờ . Vài giây sau, chiếc mũ trùm trở nên vụn vỡ, từng mảng đá rơi ra để lệ cái đầu lâu đáng sợ có ba mắt .
" Phùng ! "
Ba ngọn lửa ma chơi bốc lên trong ba hốc mắt như thể thân xác trống rỗng vừa có hồn .
Khuôn mặt cả ba tương đối khó coi vì họ biết, màn hai của trùm đã đến .
Sải chân bước dài, thần chết bất ngờ vung chiếc lưỡi hái theo chiều ngang kèm theo tiếng xé gió vun vút . Ông chú [ Hàn Tuyệt ] phản ứng đầu tiên túm lấy áo [ Hạo Nam ] kéo ngược về sau, thành công tránh được số phận chia làm hai nửa .
" Chạy mau, boss vào giai đoạn cuồng hóa rồi ! "
Theo lời ông chú, cả ba xách chân lên mà chạy . Tượng chừng nó sẽ ngay lập tức đuổi theo, nhưng không, bức tượng nhìn cả ba chạy vào trong nhà thờ rồi chỉ từ từ chậm rãi theo sau trong khi rõ ràng khi nãy nó thể hiện tốc độ di chuyển đáng sợ .
...
Tiếng vào nhà thờ cả ba người choáng váng trước cảnh tượng nơi đây . Khắp nơi đều có những bức tượng vỡ vụn rải rác khắp mặt đất .
" ẦM "
Theo tiếng động to lớn, cả ba hướng mắt để rồi nhìn thấy [ Diệp Băng ] yếu đuối lê bước chân núp sau một góc khuất tránh sự truy đuổi của những bức tượng đá .
[ Diệp Băng ] nắm lấy phần cánh tay đã bị cắt đứt nhằm ngăn máu chảy thêm, ánh mắt mơ hồ như thể sẽ ngất đi bất cứ lúc nào .
Ông chú [ Hàn Tuyệt ] thấy không ổn, liền lập tức chạy đến . Trái ngược lại thì hai người kia rất hiểu ý nháy mắt với nhau rồi chạy ngược về đống tượng đá đang lò dò tới gần chỗ [ Diệp Băng ] .
Nhận thấy hai người [ Hạo Nam ] và [ Triệu Lập ] các bức tượng đá thay đổi mục tiêu chuyển sang truy đuổi họ . Lợi dụng địa hình cả hai luồn lách tránh né các đòn tấn công đến từ vũ khí như gậy, trùy ... và thậm chí có cả cung tên .
Các loại vũ khí kia vốn là thể rắn thì không nói, chiếc cung làm bằng đá lại có thể kéo và bắn tên lại như thế nào ?
Tại sao độ chân thực áp dụng mật thiết với người chơi trong khi lũ quái vật lại phản khoa học như thế, cả hai gào thét gọi tên người đứng sau trò chơi bất công .
[ Hạo Nam ] bị đá vụn rơi trúng đầu, có dòng máu đỏ chạy dọc theo khuôn mặt .
[ Triệu Lập ] không cẩn thận bị trúng đòn bay ra thật xa, cảm giác nội tạng bị tổn thương và vài chiếc xương gãy .
Phía bên này ông chú [ Hàn Tuyệt ] đang cố gắng hết sức sơ cứu cho [ Diệp Băng ] tuy vậy tình trạng vẫn chẳng có dấu hiệu tốt lên bao nhiêu . Nếu cứ tiếp tục thế này không sớm thì muộn cả bọn sẽ bị đoàn diệt .
Thân là người trưởng thành và lớn tuổi nhất trong số người ở đây, [ Hàn Tuyệt ] tự nhủ bản thân phải phát huy vai trò của người lãnh đạo .
" [ Diệp Băng ] nghe tôi nói không, nhìn vào mắt tôi này, cô sẽ ổn thôi ! "
Cô lúc này đầu não choáng váng đã rất mờ ảo . Dường như cảm thấy bản thân sắp chuẩn bị mất ý thức, cô mấy máy môi muốn nói gì đó . Thấy vậy [ Hàn tuyệt ] ngay lập tức áp sát mặt .
" T-Th .... Thiên ....T-Thầ..n .... "
" Thiên thần ? "
[ Hàn Tuyệt ] muốn hỏi thêm nhưng [ Diệp Băng ] đã mất đi ý thức . Cô tình trạng rất đang không ổn, mất ý thức chỉ tạm thời, nếu kéo dài thêm nữa có thể sẽ mất mạng . Không chỉ cô, hai người bên kia đều đã là cung tên hết đà .
" Thiên thần, Thiên thần ... "
Lẩm bẩm, [ Hàn Tuyệt ] đảo mắt quanh không gian rộng lớn nhà thờ . Nơi đây ngoài những thứ đã quá quen thuộc trong nhà thờ như bục thuyết giảng hay ghế ngồi thì thứ nổi bật nhất phải kể đến rất nhiều bức tượng trang trí . Rất nhiều trong đó chỉ còn lại bệ đá, từ đó hiểu được lũ quái vật tấn công từ đâu mà ra .
" Thiên thần ... Tượng đá ... cửa ẩn .... "
" Cửa ẩn sau bệ đá của tượng thiên thần ! "
Cảm thấy đầu óc thông suốt, [ Hàn Tuyệt ] nhanh chóng tìm kiếm đối tượng phù hợp rồi nhanh chóng khóa chặt vào bức tượng thiên thần đặt kín đáo tại trong một góc phòng ít người chú ý .
Dùng hết sức bế cô gái, [ Hàn Tuyệt ] hô lớn .
" Cửa ẩn ở góc trái căn phòng ! Chạy đến đó mau !"
Nói rồi ông chú nhanh chóng mang theo [ Diệp Băng ] chạy .
Phía bên này tuy cả hai thương tích đầy mình nhưng vẫn chưa đến mức chịu chết . Nghe được vậy, dù không biết cụ thể ở đâu nhưng cũng chạy đến góc phòng trái .
Vượt qua đống đá vỡ chắn đường, [ Hạo Nam ] thành công đến được . Tại đây ông chú đã tìm thấy khe cắm chìa khóa, thò tay lấy nó ra và cắm vào . Chẳng cần phải xoay, một cánh cửa ẩn nhanh chóng được kéo ra để lộ con đường bậc thang kéo dài xuống tận lòng đất .
" [ Hạo Nam ] [ Triệu Lập ] đâu ? "
[ Hạo Nam ] nhất thời ngẩn người, cậu theo bản năng quay đầu nhìn qua bên cạnh, nơi đáng lẽ phải có người đứng đó nay trống rỗng .
" Đùng ! "
[ Triệu Lập ] như một tấm vải rách bị ném bay đâm gãy nhiều hàng ghế ngồi . Hắn khó khăn ngẩng đầu để rồi thấy được một mảnh gỗ nhọn đâm xuyên từ trước ra sau ngay ngực . Máu tràn vào phổi khiến hắn ho sặc sụa, vậy nhưng vẫn cố mà hét lên .
" ĐI MAU ! "
Sở dĩ [ Hạo Nam ] có thể dễ dàng đi được tới chỗ ông chú là do đống tượng đá đã bị [ Triệu Lập ] thu hút . Không đời nào họ có thể vượt qua đống này bằng cả hai người khi mà bọn chúng đã chắn hết đường .
Tuy cả hai chẳng quen biết gì mấy nhưng khi nhìn thấy và biết [ Hạo Nam ] cũng là một người em trai, [ Triệu Lập ] bất ngờ nghĩ đến [ Triệu Tuyết ] .
Ông chú [ Hàn Tuyệt ] im lặng một khoảnh khắc rồi mang theo [ Diệp Băng ] chạy vào trong .
[ Hạo Nam ] hai dòng nước mắt đầm đìa vừa chạy vừa khóc .
Cả căn phòng lúc này chỉ còn mỗi [ Triệu Lập ] ôm bụng . Rất nhiều tượng đá cùng vũ khí dần bao quanh từ mọi hướng, nổi bật nhất trong số đó là thần chết cùng lưỡi hái dài .
Có thể thấy được ánh mắt [ Triệu Lập ] rất phức tạp . Không buồn vui hay đau đớn, không gì cả ...
...
" Chủ nghĩa anh hùng à, thật ngu ngốc !"
Vẫn căn phòng đó, [ Gideon ] nghiêng đầu, cau mày một cách khó chịu .
" Người sống sót cuối cùng mới là kẻ chiến thắng, dù chết vinh quang đến nhường nào thì tất cả những gì để lại chỉ là một nắm cát và giai thoại được kể qua người hát rong . Thậm chí đôi khi sẽ không còn ai biết đến sự tồn tại vì suy cho cùng lịch sử do kẻ chiến thắng viết nên ! "
" Chủ nghĩa anh hùng ngu ngốc ! "
" Thật vô nghĩa ! "
[ Gideon ] tức tối khiến ma lực dâng trào làm tách trà vỡ ra ngay trên tay . Có điều trái ngược với vẻ ngoài thể hiện, nội tâm hắn lại u sầu thế này .
Phải chăng có lẽ vì chứng kiến hành động này mà lần nữa [ Gideon ] nhớ đến đội trưởng đội hiệp sĩ vinh quang . Người đã chiến đấu đến tận giây phút cuối cùng với lũ quỷ và rồi trở thành một người mà chẳng ai nhớ đến .
Không, vẫn còn một người ...
Giận dữ đập bàn, sức lực khủng khiếp khiến cả chiếc bàn dài chia làm hai nửa .
[ Gideon ] Búng tay, một chiếc áo choàng xuất hiện bên ngoài hắn . Dưới chân xuất hiện vòng tròn ma thuật phức tạp, luồng ánh sáng lớn dần và bao phủ hoàn toàn hắn .