Như một thú vui giữa cuộc sống, [ Gideon ] sau khi kết thúc bữa ăn đi thăm quan dạo phố trong thành .
Quan sát sự thay đổi của muôn vật theo thời gian .
Hắn từng đến nơi này lâu về trước, theo thời gian trôi qua đã có sự đổi thay nhất định . Tại góc phố này có thêm dãy cửa hàng, ngược lại có cửa hàng và ông chủ trong kí ức đã không còn đó .
Trên con đường đông đúc, [ Gideon ] chẳng cần nhìn bất chợt đưa tay về sau nắm lấy kẻ móc túi .
Vẻ ngoài [ Gideon ] hiện tại chỉ như người bình thường, không hề có cơ bắp to lớn rõ ràng thường thấy . Nhưng cái nắm chặt tựa thái sơn bất kể có dãy giụa thế nào cũng chẳng thoát được .
" Buông cậu ấy ra ! "
Một tên nhóc có phần to lớn hơn đám bạn đồng trang lứa tiến đến trợ giúp, dù to lớn hơn đôi chút nhưng tất cả đám nhóc này cơ bản đều gầy ốm thiếu ăn .
Việc [ Gideon ] bắt lấy tên nhóc móc túi và đám nhóc còn lại náo động không gây ra bất kì ai quan tâm . Không liên quan đến bản thân, tất cả người sang đường đều ngoảnh mặt làm ngơ .
Chỉ bằng một cái nhìn, tất cả đám nhóc trở nên bủn rủn bất lực, tay chân run rẩy .
Chúng chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi thế này .
[ Gideon ] buông tay để tên nhóc ngã quỳ xuống, à không, phải gọi là cô nhóc mới đúng . Mái tóc ngắn cùng bộ dạng lấm lem suýt chút nữa khiến hắn nhầm lẫn .
Có chút mất mặt khi bản thân tầm này còn nhìn lầm .
" Nhóc, ngươi tên gì ? "
" [ K ... Kane ] " Nhóc sợ hãi nói .
[ Gideon ] hơi vuốt cằm, nhìn quanh một lượt hắn nói .
" Kêu đám bạn ngươi trở về, ngươi dẫn ta tham quan tòa thành này và ta sẽ bỏ qua chuyện của ngươi . Đây không yêu cầu, là mệnh lệnh ! "
" Th.. Thưa ngài ! " Cô nhóc sợ hãi không thể đứng dậy đáp lời .
Đám nhóc còn lại nghe rõ lời hắn nói cũng sợ hãi rút hết về trong con hẻm tăm tối .
" Làm việc ngươi cần làm, ta không có thời gian cả ngày đâu ? "
" V.. vâng thưa ngài ! "
Cứ thế [ Gideon ] có một người quen thuộc tòa thành dẫn đường . Cô nhóc có vẻ rất quen thuộc ở đây, từng nơi từng nơi được giới thiệu rõ ràng .
Nhiều lần cô nhóc muốn lợi dụng đường đông người để bỏ chạy, tuy nhiên có một áp lực to lớn mỗi khi bản thân muốn làm điều đó cho biết rằng sẽ thất bại .
Cộng thêm [ Gideon ] không tỏ ra nguy hiểm đến bản thân nên cô nhóc cắn răng vẫn tiếp tục .
" Bộp ! "
[ Gideon ] hơi dừng bước, phía sau cô nhóc tự ngã quỵ, hai chân sưng đỏ . Ánh mắt có chút lờ đờ ôm bụng .
Dừng một chút, [ Gideon ] đưa tay nhấc áo sau cô nhóc mang theo tựa món hàng . Hành động có chút thu hút chú ý người xung quanh nhưng rất nhanh vẫn như cũ không ai thật sự quan tâm .
Đến bến cảng tại con sông nước chảy ngang qua tòa, thương nhân bóc dỡ hàng hóa ồn ào náo nhiệt .
Cô nhóc dù đang trong trạng thái không ổn vẫn lờ mờ cảm thấy run rẩy sợ hãi, nghĩ rằng bản thân sẽ bị bán .
Cuối cùng sợ ngờ vực dừng lại khi [ Gideon ] buông tay để cô nhóc trên thùng gỗ hình hộp, bản thân thì đi đâu mất .
Lúc sau [ Gideon ] quay lại, có chút bất ngờ bởi cô nhóc này vẫn ở yên đó không di chuyển .
Đến gần mới biết nguyên bản đã ngất đi .
Thân thể đói kém dài ngày, đi kèm với đó tình trạng thiếu ngủ và lao động cường độ cao . Trên người qua lớp áo mỏng bạc màu có thể thấy phần nào dấu vết roi vọt .
Suy đoán rằng khả năng từng là nô lệ nhưng bằng cách nào đó đã trốn thoát được .
Hắn đến kế bên cũng ngồi lên thùng gỗ, tay nâng túi nước đưa từng chút vào miệng cô nhóc .
Hơi sặc bởi dòng nước đột ngột, cô nhóc bất chấp c·ướp lấy túi nước uống cạn .
" Ăn đi "
[ Gideon ] đưa vài món đồ ăn phổ biến vừa mua về, cô nhóc cầm lấy hơi nhìn hắn rồi bắt đầu ăn .
" Ăn chậm thôi "
Người đang đói bụng lâu dài nếu ăn lượng lớn đồ ăn bất ngờ thì hoàn toàn có thể bội thực mà c·hết . Do vậy hắn chỉ đưa một lượng vừa đủ không quá nhiều không quá ít .
Bầu trời nắng gắt kèm theo luồng quá khô, bến càng tấp nập nhộn nhịp, hàng dài nô lệ vận chuyển hàng hóa chất đầy bến .
Tâm trí trống rỗng hòa theo không gian, tạm bỏ qua cô nhóc vừa ăn vừa rơi nước mắt kế bên .
...
Trời ngả chiều, cô nhóc bám vạt áo choàng dẫn [ Gideon ] đến một con hẻm tối tăm vắng vẻ . Nơi này nằm ở vị trí ngay cả những tên côn đồ còn chẳng thèm bén mảng đến, rất thích hợp trở thành nơi cư ngụ của lũ nhóc .
Trước sự xuất hiện bất ngờ, lũ nhóc vừa vui khi cô nhóc an toàn trở về, đồng thời vừa tỏ ra thù địch [ Gideon ] .
" Người tốt ... người tốt "
Cô nhóc mang theo túi khoai tây lớn đã nướng chín chia sẻ cho tất cả mọi người . Biết tin có đồ ăn từng đứa một xuất hiện lần lượt nhận lấy không chen lấn, rất có quy tắc .
Trong lúc phân phát vẫn không ngừng nói về việc người tốt tặng cho .
Dù vậy lũ nhóc vẫn vừa cảnh giác vừa mở miệng cảm ơn .
[ Gideon ] không quan tâm .
Lúc lâu sau khi miếng cuối cùng phân phát chỉ còn cái bao rỗng, [ Gideon ] cùng cô nhóc đến ngẫu nhiên một nơi tĩnh lặng trò chuyện .
" Nhóc từng là nô lệ sao ? "
Cô nhóc gật đầu đáp lại .
Hắn không tiếp tục hỏi vấn đề này, thay vào đó hỏi điều bản thân thắc mắc hơn .
" Ta nhớ không nhầm nơi đây hẳn có trại tế bần của nhà thờ thì phải, sao lại có lượng lớn trẻ con lang thang thế này ? "
Nhà thờ có sức ảnh hưởng nhất định tại các quốc gia lấy nhân loại làm chủ, các trại tế bần thế này rất phổ biến được nhà thờ dùng để nuôi dạy lực lượng cho chính mình, vừa là dùng để thể hiện bản thân cao cả thánh thiện .
Bất quá dù mục đích là gì thì cũng không phủ nhận việc rất nhiều đứa trẻ cô nhi lang thang nhờ đó được cứu giúp .
" Trốn ... "
" ... Tại sao ? "
Cô nhóc cúi đầu " Không biết ... em gái nói ... phải trốn "
Sau khoảng thời gian giao tiếp khó khăn ngắt quảng, hắn cơ bản đã mường tượng được chuyện gì xảy ra .
Cô nhóc này có một người em gái nhỏ hơn bản thân một tuổi, cùng với những đứa nhóc khác sống yên ổn trong trại tế bàn sau khi cả hai trốn thoát được khỏi tay buôn nô lệ .
Tuy vậy trong trại tế bần cứ cách một khoảng thời gian sẽ có người được đưa đi . Khi được hỏi, trưởng trại và những người chăm sóc còn bảo rằng đã được nhận nuôi .
Những đứa nhóc còn lấy đó làm ghen tị .
Rồi ngày đó cũng đến, em gái cô nhóc được chọn và mang đi . Tuy nhiên trước lúc đó cô em gái đã để lại thông điệp muốn cô chị phải trốn .
Về sau có cơ hội, cả bọn gồm một số đứa trẻ khác chạy trốn khỏi đó . Dù rằng tất cả đều sống trong thành [ Elano ] nhưng việc tìm kiếm không hề dễ dàng bởi diện tích nơi này rất lớn, chẳng khác nào cả một thành phố nhỏ .
Nói thật chính hắn cũng có phần giật mình khi nhìn thấy hơn 50 đứa trẻ .
" Buôn người " Hắn nói thầm .
Còn đáng căm phẫn hơn đây không phải buôn người kiểu nô lệ thông thường, là cái gì đó tàn bạo tà ác hơn nhiều .
Các thí nghiệm sống, nguyên liệu hắc ám, rất nhiều người có nhu cầu đối với phương diện này .
" Cầm lấy "
" Vâng ? "
Trong chiếc túi nhỏ chứa đâu đó khoảng 50 đồng bạc, không tính là nhiều, đủ để cả đám nhóc sống một khoảng thời gian yên ổn .
" Cảm ơn ngài ! Cảm ơn ngài ! " Cô nhóc gật đầu liên tục .
Nhìn bầu trời đã tối, [ Gideon ] gõ ngón tay theo thói quen nói .
" Khoảng thời gian này đừng đi t·rộm c·ắp, tạm thời yên ổn một khoảng thời gian đi, ta rồi sẽ còn quay lại "
Dứt lời [ Gideon ] chỉnh lại chiếc mũ, vẫy tay rời đi .
Đang vui mừng khôn xiết, cô nhóc giật mình khi phát hiện một góc tảng đá nơi người đó ngồi xuống đã vỡ nát với dấu tay rõ rệt .
...
Trên đường trở về nhà trọ, hắn phát hiện có rất nhiều người hướng đến vị trí đường lớn . Gia nhập dòng người [ Gideon ] hiểu ra nguyên nhân .
Đoàn binh lính giáp trụ nặng nề treo cờ gia huy cưỡi ngựa thẳng tắp, đi giữa đó là chiếc xe ngựa hào nhoáng nặng nề dát vàng sáng trói .
" Ừm ? "
" Có vấn đề gì sao đại nhân ? "
Đại lãnh chúa bắt chéo chân, bộ móng vuốt dài tự nhiên, khuôn mặt trắng bệch, đôi đồng tử đỏ rực dựng ngược .
Người chiến binh lãnh địa được giao tiếp đón vị đại lãnh chúa này không khỏi nhỏ nhẹ ân cần mặc cho tính tình thông thường rất lãnh khốc .
" Không có gì, chỉ là ta cảm thấy hình như có người nhìn mình trong đám thức ăn di động mà thôi "
" Có vẻ ta đã nhầm "
Ngồi đối diện, ánh mắt vị " Dracula " này lướt ngang qua khiến một chiến binh lõi cấp VII đã ngang với một hiệp sĩ bất chợt cảm thấy run rẩy, không dám thở mạnh, linh hồn rung động dữ dội .
Một trong những gia tộc cổ xưa quyền lực bậc nhất đế quốc .
Gia tộc hấp huyết quỷ : [ Dracula ] .
0