Ngày thứ ba .
[ Gideon ] vẫn như mọi ngày thưởng thức bữa trưa yên bình . Số lượng người trong khách trọ đã giảm rõ rệt từ ngày đại quý tộc đến .
Dù rằng không biết rõ cụ thể ý đồ đằng sau, nhưng ít nhất thông cáo về nhiệm vụ tiêu diệt quái vật không hẳn là giả .
Nhiều nhóm mạo hiểm giả, lính đánh thuê, hoặc cá nhân muốn kiềm tiền đều đã và đang rời đi . Có thể thấy rõ biểu cảm đau lòng trên khuôn mặt lão chủ khách trọ .
" Két Két "
Cánh cửa gỗ phát âm thanh không mấy dễ chịu khi có người bước vào . Người đàn ông với khuôn mặt thường thấy nhìn một vòng, khóa ánh mắt tại chỗ [ Gideon ] rồi lặng lẽ tiến đến .
Dừng bước khi đến cạnh bàn ăn, hắn đưa tay vào trong áo khoác lấy ra chiếc túi giấy chứa tài liệu tình báo thông tin đặt lên bàn .
Hắn cởi mũ vành đặt lên ngực, hơi cúi người .
" Chúc ngài bữa ăn ngon lành " Dứt lời liền rời khỏi khách trọ .
Hơi dừng bữa ăn, [ Gideon ] thổi nhẹ .
Ngay lập tức toàn bộ người trong đại sảnh tinh thần trở nên mơ hồ, ngay cả một vài chiến binh mạnh mẽ cũng không ngoại lệ .
Hắn xé bao giấy, đọc từng trang tài liệu bên trong .
Vốn tưởng thông tin sẽ được cất giữ trong thứ gì đó tân tiến hơn kiểu như ma thạch lưu trữ chẳng hạn, nào ngờ được lưu trữ theo phương thức bình thường nhất .
Toàn bộ thông tin cần biết đã biết, xấp tài liệu thông tin b·ốc c·háy thành tro bụi biến mất hoàn toàn . Không gian bên trong đại sảnh cũng dần trở về như cũ, không ai nhận ra điều bất thường .
Kết thúc bữa ăn, [ Gideon ] rời khách trọ theo thông tin bắt đầu đi đến .
Qua các con đường đã bớt phần nào sự đông đúc hơn . [ Gideon ] hơi nhìn ngược suôi khi đến ngã rẽ, xác định mình đang đi đúng .
Rời xa trốn ồn ào náo nhiệt đường lớn, khung cảnh hai bên dần thay đổi nhanh chóng .
Những ngôi nhà thưa thớt vắng vẻ nghèo nàn, người đi đường cẩn thận quan sát xung quanh, mặt đường có những vũng nước lớn .
Gần đến cuối đường, dừng bước trước tại cửa hàng cũ mục nát, tấm bảng treo thậm chí đã rơi một bên .
Tuy vậy hắn cảm nhận được bên trong có nhiệt độ, lò rèn hẳn vẫn còn hoạt động .
Mở cửa tiến vào, khung cảnh cửa hàng đầy bụi bặm, những v·ũ k·hí treo tường mất đi sự sáng bóng . Chỉ là hắn vẫn cảm nhận được sự sắc bén không thể che dấu đó .
Ấn chiếc chuông đặt tại bàn, [ Gideon ] bấc đắc dĩ ngồi lên chiếc ghế đầy bụi .
... 5 phút .
Vẫn không có ai ra đón mặc cho [ Gideon ] thừa biết cảm nhận được có người phía sau . Hắn lần nữa nhấn chuông, rồi lại nhấn chuông . Cứ cách một đoạn thời gian lại nhấn, khoảng cách giữa mỗi lần lại gần hơn tiếng chuông trước .
Cứ thế tiếp diễn cho đến khi khoảng cách giữa hai tiếng chuông hoàn toàn không còn tạo thành một âm thanh ầm ĩ liên hồi .
Hắn thậm chí dùng mana thâm nhập gia cường chiếc chuông bàn tránh việc nó hỏng giữa trừng .
Có lẽ không thể nào chịu được nữa, người bên trong mới bước ra .
Là một cô gái, nhan sắc bình thường, mắt và mái tóc màu nâu thắt thành dây . Mặc trên người đồ thợ rèn quen thuộc với chiếc tạp dề cháy xém bởi hơi nóng .
Trên tay vẫn còn đang cầm theo chiếc búa .
" Ta đã nói rồi ! Nơi đây không có tiền trả cho các ngươi đâu ! Muốn lấy gì cứ lấy, miễn các ngươi thấy nó có giá trị ! " Cô gái giận dữ bực bội .
[ Gideon ] ngồi bắt chéo chân tay đặt đầu gối, khuôn mặt mỉm cười bị che một phần bởi chiếc mũ vành lông vũ .
Như nghĩ ra điều gì đó, thái độ cô gái dần trở nên hòa hoãn, thậm chí có phần áy náy .
Cô nói .
" Ngươi ... không phải lũ côn đồ đúng không... ? "
" Nhìn ta giống lũ côn đồ sao ? "
" ... "
" Không ... "
Nhìn ánh mắt [ Gideon ] đảo khắp người mình, cô gái không thấy bị x·âm p·hạm mà lại cảm thấy sợ hãi, đáng sợ .
Ánh mắt đó không phải của một kẻ háo sắc mà nó giống như việc bản thân đi lạc giữa rừng rậm rồi bị theo đuôi bởi đàn sói đói khát vậy .
Bất quá ánh nhìn này rất nhanh biến mất, thay vào đó sự thân thiện .
" Cô là con gái của ông ấy sao ? Ông già người lùn khó tính ấy "
" Cha ? Vâng, ta là con gái ông ấy "
" Ông ấy đâu rồi ? Ta có vài đơn hàng cực lớn cho lão, cứ bảo với hắn có người bạn cũ đến thăm là được "
" ... Ông ấy đã mất được hơn 10 năm "
" ... "
[ Gideon ] hơi cứng đờ rồi thả lỏng mà thở dài .
Đúng vậy ha ... lúc mà hắn bắt đầu cuộc phiêu lưu và đến đây, quen biết được với lão, ông ta đã ở cái tuổi trung niên của tộc người lùn dù rằng vẻ ngoài của họ thay đổi rất ít .
" 10 năm trước ... "
Thật đáng tiếc và cũng đáng buồn . Vậy ra cái lão hống hách nhưng có tay nghề cao đấy đã về với vùng đất người lùn tôn thờ, nơi mà họ có thể ngày đêm tiệc tùng với những cốc bia rượu không bao giờ cạn .
" Được rồi, xin chia buồn . Vậy mẹ cô đâu, không ngờ lão ta lại chịu cưới nhân loại làm vợ "
" Mẹ ... bà ấy cũng đã đi từ 5 năm trước ... "
" ... "
Được rồi, hắn tốt nhất không nên tiếp tục hỏi về vấn đề này nữa khi mỗi câu hỏi đều đậm màu buồn bã c·hết chóc .
[ Gideon ] nhìn cơ tay và chiếc búa rèn rồi hỏi .
" Vậy cô con gái của ông ta, có tay nghề thế nào so với cha mình ? "
" Ta nhớ lão có thể sinh ra những trang bị tạo tác bị người người tranh giành "
Biết được người đàn ông trước mắt là người quen biết cha, đồng thời cho đến nay vẫn không thấy dấu hiệu người xấu nào, cô nói .
" Ta kế thừa toàn bộ tay nghề được ông ấy truyền dạy, có thể chế tạo v·ũ k·hí mạnh mẽ như cha nếu có đầy đủ điều kiện ! " Cô gái khẳng định .
" Ồ ? "
[ Gideon ] lần nữa nhìn một lượt xung quanh .
Nơi đây rất tồi tàn sau khi lão ta mất, với tài sản tích lũy vốn có hẳn không nên đến tình trạng này thì phải . Hắn số tài sản đó đã bị ai để mắt tới, suy cho cùng lão ta từng nổi tiếng thợ rèn một thời .
" Này cô gái, tên cô là gì ? "
" [ Kara ] "
" [ Kara ] ... quả là cái tên ngắn ngọn dễ phát âm đúng phong cách lão ấy "
" Này [ Kara ] cô có muốn thay đổi cuộc sống mình không ? "
[ Kara ] hơi sững sờ, thấy vậy hắn nói tiếp .
" Có vẻ cuộc sống hiện tại của cô con gái người bạn ta đang không được tốt . Ta có thể giúp cô cải thiện nó, thậm chí nâng cao tay nghề vốn có cô sở hữu "
" Nhưng ! "
" Nhưng ? " [ Kara ] hồi hộp .
[ Gideon ] mỉm cười nói " Cô phải chứng mình bản thân có phần nào bản sự mà lão ấy từng có "
Dứt lời [ Gideon ] đơn giản một cái lật tay, từ bên trong xuất hiện quặng khoáng kim loại Mithril .
" Quặng Mithril là kim loại rất tốt, được xếp vào hàng quý hiếm . Tuy không bằng một số kim loại hiếm khác nhưng nó là chủng loại phổ biến và được tìm thấy nhiều hơn "
" Lấy thứ này và rèn cho ta một món v·ũ k·hí, kết quả sau này sẽ dựa vào đó "
[ Kara ] hô hấp dồn dập tiếp nhận quặng khoáng, thứ trên tay cô không chỉ là một viên quặng mà nó đại biểu cho cả cuộc đời cô sau này !
Cô nhận ra điều đó, người đàn ông mỉm cười đó không nói đùa, lính tính cô nói thế .
" Ta ... ta muốn thay đổi ! Ta sẽ cho ngài thấy tay nghề bản thân mình tự hào ! Xin hãy cho tôi ba ngày, không không, hai ngày, không, chỉ một ngày ! "
" Chỉ một ngày ta sẽ làm ra món v·ũ k·hí tốt nhất cho ngài thấy ! " [ Kara ] mạnh mẽ nói, chứng minh bản thân .
Dứt lời [ Kara ] mang theo khoáng thạch chạy vào lò rèn phía sau, rất nhanh có hơi nóng thoang thoảng .
[ Gideon ] dõi theo bóng lưng mỉm cười đứng dậy, hơi chỉnh lại chiếc mũ vành rồi mở cửa rời đi .
Nói thật dù cho tay nghề cô gái không được tốt hoặc thậm chí dở tệ, [ Gideon ] vẫn sẽ dựa trên mối quan hệ ân tình với lão ta mà giúp cô có cuộc sống phù hợp tốt hơn .
Nhưng có vẻ cô gái có phần nào bản lãnh lão ta nên vấn đề này sẽ dễ hơn .
" Để xem nào, kế tiếp mình cần đến gặp thợ thủ công mĩ nghệ, rồi sau đó còn phải đi một chuyến đến hiệp hội thợ rèn tìm lượng lớn thợ lành nghề .
Vì đây là thế hệ người chơi chất lượng nhất hắn từng có, [ Gideon ] sẵn sàng đích thân lặn lội tìm kiếm điều kiện giúp nhóm người này được phát triển tốt nhất .
Họ sẽ trở thành những kẻ lãnh đạo hàng trăm hàng ngàn người chơi khi hắn bắt đầu gia tăng số lượng đầu vào .
Thế giới này và cả thế giới kia vẫn luôn theo quy tắc mạnh được yếu thua . Muốn để người khác tin tưởng và nguyện theo sau thì phải thể hiện sức mạnh bản thân có đã .
" Haizzz " [ Gideon ] thở dài ...
0