Nhà thờ nguyện thiêng liêng, các môn đồ nắm tay nhau hát vang bài đồng ca gửi sự tôn kính đến thánh thần .
" Bầy con ngu muội kính dâng các vị thần !"
" Ngài là ánh sáng soi rọi con đường đúng đắn "
" Ngài là mẹ đỡ đầu luôn quan tâm theo dõi "
" Ngài ... "
Đức cha trong bộ trang phục màu trắng hoa mĩ với chiếu khăn dài vắt qua cổ không ngừng thuyết giảng .
Những hàng ghế dài chật kín người đến cầu nguyện, đa phần trong số đó đều là thường dân .
Buổi lễ kéo dài khoảng hai giờ đồng hồ mới chính thức kết thúc . Người cầu nguyện lần lượt ra về trong khi những nữ tu bắt đầu dọn dẹp .
Tiếng chổi quét dọn sào xạc .
Đức cha gấp lại quyển sách kinh thánh chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên ánh mắt chợt để ý thấy có người tiến đến .
" Ngài [ Matin ] quả thật là người cao thượng ! "
" Đức cha quá khen ! "
" Như mọi khi con đến đây để giao số tiền quyên góp cho trại tế bần "
Hắn lấy ra chiếc túi nhỏ chứa nhiều đồng bạc, số lượng không ít nhưng giá trị không nhiều .
Nhận lấy số tiền đức cha không biểu lộ cảm xúc gì, ông chỉ thở dài nói lời cầu nguyện .
" Hy vọng những đứa trẻ lang thang sẽ hạnh phúc khi ở dưới vòng tay của ngài "
" Cảm ơn lời đó, Đức cha "
Trước đây đức cha là người quản lí của trại tế bần, tuy nhiên một thời gian sau [ Matin ] xuất hiện và trở thành quản lí mới .
Còn bản thân đức cha chỉ tập trung vào các nghi lễ và quản lí công việc nhà thờ trong thành [ Elano ] .
" Vậy thôi, tạm biệt đức cha "
Nói rồi [ Matin ] rời đi .
Một nữ tu thân cận đức cha tò mò hỏi khi cảm nhận được sự buồn rầu của ông .
" Lượng quyên góp lại ít đi sao thưa cha ? "
Đức cha nhất thời không lên tiếng, ông mở hòm gỗ chứa tiền quỹ của nhà thờ rồi đổ những đồng tiền bạc vào trong .
" Lòng thành xuất phát từ tâm, chúng ta biết ơn tấm lòng của người quyên góp giúp duy trì nhà thờ "
Nghe lời cao cả của đức cha mà nữ tu chỉ có thể thở dài . Cô thầm nghĩ có lẽ tối nay vẫn phải ăn món bánh mì khô khát cổ quen thuộc khi tình hình tài chính không mấy tốt đẹp .
Bất quá do đức cha không một tiếng than vãn nên mọi người trong nhà thờ không ai dám tỏ ý kiến .
Có điều tất cả họ đều lo lắng cho ông, nhiều người đến cầu nguyện rồi rời đi nên có lẽ không để ý .
Chỉ có người trong nhà thờ nguyện mới nhận ra vì thức ăn không tốt nên sức khỏe của ông suy giảm rất nhiều, nước da cũng có phần xanh xao hơn .
Rõ ràng họ nhớ rằng khi đức cha còn đảm nhiệm cả hai vai trò, tình hình tài chính của họ không tệ đến mức này mới phải ?
Nhà thờ và khu vực sinh hoạt chung nằm ở hai nơi riêng biệt, do vậy sau khi kết thúc công việc thường ngày mọi người đều rời đi .
Giữa đêm tối vắng lặng chẳng có gì ngoài âm thanh mưa rơi, dưới ánh nền sáng thánh khiết . Đức cha như mọi khi trở thành người gác đêm, đảm bảo rằng nhà thờ nguyện phải luôn rộng mở đối với mọi tín đồ .
Khác với ban ngày, giờ đây ông chỉ mặc trang phục phổ thông của linh mục, một bộ đồ trắng liền thân đơn giản với điểm nhấn là chiếc vòng cổ biểu tượng tam thần .
Mái tóc điểm bạc, đôi mắt hơi nheo đọc từng lời răn trong kinh thánh .
Có một sự thật rằng những lời trong kinh thánh đa phần đến do chính người thuộc giáo hội tự lập nên và viết ra bởi các vị thần gần như không can thiệp đến trần thế .
Tuy vậy dù sao nội dung bên trong ít nhiều hướng về các vị thần, nếu dám viết thứ gì mang tính chất báng bổ hoặc sai trái, sẽ có điều tồi tệ xảy ra ...
Đức cha xoa xoa mi tâm, gấp lại quyển sách .
Cơn mưa bên ngoài vẫn duy trì không dứt cả ngày đêm, có luồng gió lạnh khiến những ngọn nến lập lờ .
Ông đứng dậy mang theo chiếc đèn bằng sáp nến bước chậm đến cửa sổ còn chút hé mở . Tình hình tài chính khó khăn đến mức ngay cả đèn bằng đá năng lượng cũng không có dùng .
" Két "
Đức cha đóng lại cửa, luồng gió từ đó biến mất . Ông hơi xoay người nhìn về hướng cửa ra vào nơi một người đàn ông ướt sũng vừa từ ngoài đến .
Đức cha hỏi .
" Có chuyện gì mà con lại đến đây giữa đêm tối mưa gió thế này ? "
Người đàn ông đi trên tấm thảm bạc màu tiến sâu vào trong, ngồi xuống vào hàng ghế dài trong cùng .
" ... Cầu nguyện "
Nghe vậy đức cha gật đầu mà không nói gì thêm, ông sau đó tạm thời đi đâu đó ra đằng sau .
Người đàn ông người đẫm nước hơi khom người, hai tay giữ chặt huy hiệu tam thần thuộc vòng cổ rồi lẩm bẩm cầu nguyện .
Khi những ngọn nến cháy được một đoạn, người đàn ông mới kết thúc .
Đức cha từ lúc nào đã đứng trước mặt hắn, tay cầm theo chiếc khăn đưa tới .
" Lau người đi con, đừng để bị cảm "
Người đàn ông không nói gì chỉ lặng lẽ nhận lấy .
" Ta là linh mục tại đây, nếu con có gì khó khăn cần giúp đỡ cứ nói với ta, ta sẽ cố gắng giúp đỡ trong khả năng bản thân "
Để lại lời nói, đức cha trở về chiếc bàn trên bục thuyết giảng, lặng lẽ nhắm mắt .
Bất chợt lúc này người đàn ông đột ngột lên tiếng .
" Kể từ khi vương quốc suy vong được hình thành, sự liên lạc và giao thương gián đoạn nghiêm trọng giữa phía tây lục địa và phía đông lục địa "
" Các cơ sở thuộc lục địa phía tây thiếu thốn sự giá·m s·át lẫn chỉ đạo, từ đó dẫn đến bóng tối bắt đầu ngấm ngầm lan tràn thâm nhập vào cả những nơi linh thiêng nhất "
" Đặc biệt giáo hội bị chỉ trích nặng nề vì lại để cho vương quốc mình có ảnh hưởng lớn nhất sụp đổ khiến cho quyền lực giáo hội vốn có suy giảm nghiêm trọng "
" Điều đó càng dẫn đến tình trạng hiện nay "
Đức cha ngước nhìn trần nhà, nơi những bức tranh phác họa tôn giáo đặc trưng, không rõ ông đang nghĩ gì .
" Không biết ngươi có nhận thấy hay không, nhưng trong cả tòa thành âm u đầy tử khí mà mắt thường không thể nhận thấy này "
" Chỉ có duy nhất nơi đây thanh khiết, một ngọn nến le lói giữa đêm đen "
Thật đáng ngạc nhiên khi hắn lại phát hiện còn một nơi màu " Trắng " còn sót lại tại cái nơi này .
Có điều khi gặp mặt vị linh mục này hắn cũng đã hiểu tại sao ...
" Linh mục "
" Ta luôn lắng nghe ? "
" Ngài có thể biến nơi đây trở thành nơi an toàn bất khả x·âm p·hạm duy nhất được chứ ? "
" Tại sao ? "
Người đàn ông lấy từ túi áo một hộp thuốc bằng kim loại, châm lửa bằng ngọn nến dưới chân cột .
Hít một hơi thật sâu rồi thở ra ngụm khói dài, hắn nói .
" Hỗn loạn đã đến ... sẽ có n·gười c·hết ... rất nhiều và rất nhiều "
" Một lời cảnh báo về tương lai, một sự thương sót ân tình cho chiếc khăn "
" Khi mọi thứ bắt đầu ngươi nên ở đây, chỉ nên quan sát mọi thứ . Tránh bị cuốn vào vòng xoáy ... "
Đức cha không nói gì, ông đặt tay lên chán rồi xoay một vòng trán - vai trái - ngực - vai phải - trán, tạo thành một biểu tượng vòng tròn .
Thời gian cứ vậy trôi, điếu thuốc cuối cùng cũng cháy hết .
Toàn bộ quá trình không có tàn thuốc làm bẩn nhà, bản thân thứ thuốc này không có hại mà còn bổ xung gia cường tinh thần .
Người đàn ông nhìn biểu tượng tam thần to lớn trên tường lần cuối rồi đứng dậy quay người rời đi .
" Có thể cho ta biết tên không ? "
Người đàn ông dừng bước .
" Người kế thừa cuối cùng của một gia tộc huy hoàng đã lụi tàn theo thời gian "
"[ Van ]"
Đức cha hơi cau mày, ông hỏi .
" [ Van ] là tên riêng, còn tên gia tộc ? "
Người đàn ông đi đến cửa, cả người bước được một nửa ra ngoài bóng tối, dùng nửa khuôn mặt nhìn đức cha .
Giọng nói lặng lẽ vang vọng như tiếng thì thầm luẩn quẩn trong không gian nhà thờ nguyện .
" [ Helsing ] "
" ẦM ẦM "
Sấm chớp rền vang rạch phá bầu trời để lộ ra vô số con dơi bất chấp cơn mưa bay lượn . Chúng gần như có mặt khắp mọi nơi, mọi ngóc ngách .
Đôi mắt chúng đỏ rực phát sáng khiến bất kì ai vô tình chạm mắt đều phải run rẩy .
Những thương nhân, nhưng chiến binh hoặc những người có kinh nghiệm đều hoặc đang nhận ra có chuyện gì đấy bất thường sắp đến .
Dù cơn mưa bắt đầu nhỏ dần không còn lớn như trước, nhưng không còn một hàng quán nào mở cửa .
Bóng người thưa thớt vô cùng ...
" Ha ? "
Bóng người đứng im trên đỉnh tòa tháp cao giữa cơn mưa, để bản thân chìm trong bóng đêm liếc mắt .
Chớp nhoáng bóng người đã biến mất và xuất hiện tại một con phố cách đó hàng trăm mét .
Dòng nước mưa xen lẫn màu đỏ theo dòng xuống cống sâu, người đàn ông với khuôn mặt trắng bệch trong bộ trang phục thanh lịch quý tộc đỏ thẫm cúi người đưa tay nhặt lên xác c·hết con dơi .
" Chà, thật phí phạm "
Tay bóp mạnh, máu tươi tuôn trào thành dòng chảy qua cặp răng nanh sắc nhọn vào trong miệng .
Ném cái xác con dơi xuống, ánh mắt đồng tử đỏ rực khóa chặt hình bóng phảng phất còn sót lại của người từng xuất hiện gần đây .
Chớp mắt, con đường vắng lặng ngoài tiếng mưa như chưa thể có chuyện gì ...
0