Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 719: Lát Nữa Cô Sẽ Biết Thôi!
"Đến thắp hương mà phải mang nhiều người tới như vậy à? Tôi thấy các người muốn tới đập phá, gây chuyện thì có.
Không thể không nói, nếu không có ông ấy đi trước dẫn đường thì cũng không có tôi hôm nay. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đương nhiên là tới thắp hương cho người quá cố.
Ông Tám đã đưa tất cả các tông phái của tông hội Hắc Long tới cửa nhà họ Tô nhưng lại bị chặn ở bên ngoài không được vào.
Nụ cười của anh khiến Tô Nguyệt lập tức ngừng khóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạc Phong búng tay một cái rồi nói.
Mạc Phong có thể hiểu được tâm trạng Tô Nguyệt lúc này.
"Vậy tôi phải làm sao? Ông tôi bị bọn chúng hạ độc ba lần, tôi nhất định phải g·i·ế·t chúng báo thù cho ông!"
Chỉ một lát sau, bên ngoài có hơn hai chục chiếc ô tô đi tới, đều là Audi cùng màu xếp thành một hàng dài.
Tô Nguyệt mặt đầy tò mò nhìn Mạc Phong hỏi: "  (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe thấy bên ngoài có động, Mạc Phong vươn người ngó ra rồi nói:
"...".
Sau đó Mạc Phong lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, sau đó cười với Tô Nguyệt rồi nói:
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài xem xem!"
"Đây là chỗ của Thiên Long hội, các người tới làm gì?"
"Đừng làm loạn nữa, nếu cô cứ như vậy thì không những không báo được thù mà còn trở thành trò cười cho bọn chúng!",
Sau lần đầu tiên trúng độc và được Mạc Phong cứu thì chẳng bao lâu sau ông cụ lại bị hạ độc lần hai.
Đừng có tưởng tông chủ của chúng tôi qua đời thì không có người trị nổi các người!"
Lúc này ở bên ngoài.
Tô Nguyệt nước mắt ướt đẫm gương mặt đáp:
Hơn nữa, nếu làm loạn trước linh đường của ông cụ thì sẽ là đại bất hiếu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 719: Lát Nữa Cô Sẽ Biết Thôi!
м E -- (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân là chủ nhà mà biến mất quá lâu sẽ khiến bọn họ sinh nghi!"
Xem ra trong hội Thiên Long này không chỉ có một kẻ muốn Tô Thanh Hà c·h·ế·t, nếu có bắt được thì cũng chỉ là những con tốt thí mạng mà thôi.
Vốn dĩ với sức khỏe của Tô Thanh Hà thì sống thêm bảy tám năm nữa cũng không thành vấn đề.
"Tôi có cách để tìm ra kẻ đó!",
"Lát nữa cô sẽ biết thôi!",
Vừa nãy anh gọi điện cho ai vậy?"
.
Nếu không bị hạ độc ba lần thì với tiến bộ y học như ngày nay, sống đến tám mươi tuổi cũng là chuyện đơn giản.
Cứ lao ra như vậy thì không những không bắt được hung thủ mà Tô Nguyệt còn bị mất mặt.
Sau lần đó, lũ sát thủ này vốn đã chùn tay, thế nhưng Mạc Phong vừa rời khỏi thì chúng lại lập tức hành động.
Đọc truyện hay, truy cập ngay -- TгЦмtг uуen.
Mạc Phong giữ chặt tay Tô Nguyệt nói.
Mạc Phong nhếch mép cười rồi nói tiếp: "Nếu bọn chúng đã muốn cướp vị trí tông chủ thì đương nhiên tôi sẽ không để cho chúng được như ý nguyện!"
Hai người họ lại đi ra từ lối cửa sau, rồi đi về phía đại sảnh.
Ông cụ Tô dù gì cũng là anh cả trên giang hồ, lúc ông ấy xuất hiện trên giang hồ thì tôi vẫn còn đang đi học.
, một gã đàn ông đeo kính lớn giọng quát.
Có Mạc Phong ở bên cạnh, cô cảm thấy như mình có một chỗ dựa vững chắc.
"Đi thôi, chúng ta cũng nên đi ra rồi.
Cho nên tôi tới thắp cho ông ấy nén hương thì có gì sai sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
